Lục Ti Thâm: “tử kim long khí?”
Thất Hy: “Đúng vây!chính là tử kim long khí, tử kim long khí trên người của Tam gia thật sự rất là lợi hại nha, nếu như ở trong cổ đại, chắc chắn là hoàng tử hoặc tướng quân nha!”
Lục Ti Thâm nhếch nhếch môi, cười một tiếng: “tốt như vậy? vậy tại sao phụ nữ đến gần tôi, đều sẽ xảy ra chuyện? hả? cô bạn nhỏ, đang đùa giỡn với tôi sao?”
Thất Hy thấy anh vậy mà không tin lời cô nói, có chút gấp gáp, đôi tay nhỏ ôm lấy cánh tay anh.
“Em không có nói dối anh nha, tử khí đông đến, khí chất đế vương!trời sinh khí vận bất phàm, nhưng mệnh cách của anh đặc biệt cứng, lại là thân thể thuần dương, nữ tử là âm, âm dương tương khắc, cho nên, bọn họ mới xảy ra chuyện.”
Lục Ti Thâm nhìn thấy ánh mắt của cô gái nhỏ này dính trên người anh, cười nhẹ: “cho nên, cô bạn nhỏ, em tránh xa tôi một chút, không sợ bản thân bị tôi khắc chết sao?”
Thất Hy nói: “em lúc trước có nói mà, em với bọn họ không giống nhau!”
“Bởi vì tử kim long khí đối với những người trong huyền môn và tà môn là thứ tốt nhất….. em, em tiếp cận anh khổng chỉ không xảy ra chuyện, mà còn càng ngày càng lợi hại!”
Giọng nói của Thất Hy càng nói càng nhỏ, dù sao trước đây cũng lén hấp thụ tử kim long khí trên người anh, nói ra chuyện này ít nhiều cũng có chút chột dạ!
Ánh mắt Lục Ti Thâm nheo lại, trong đôi mắt đen láy có chút cảm xúc không thể giải thích được, thốt ra một tiếng cười lạnh: “thì ra tôi lợi hại như vậy!em dùng nhiều cách như vậy tiếp cận tôi, còn đính hôn với tôi, là bởi vì cái thứ xui xẻo trên người tôi? là đang chơi đùa tôi sao? hả?”
Thất Hy trợn tròn đôi mắt, giống như mèo nhỏ bị dọa sợ, anh nghĩ như vậy sao?
“Không phải đâu!không phải như vậy đâu!Lục Ti Thâm, em không có….”
Thất Hy không biết tại sao chuyện này lại biến thành như vậy.
Sau khi trọng sinh, cô rõ ràng vẫn rất cẩn thận tiếp cận anh, khiến anh yêu cô.
“Lục Ti Thâm, em muốn đính hôn với anh, là bỏi vì thích anh, em tiếp cận anh, cũng là bởi vì thích anh….”
Lục Ti Thâm cúi đầu, ánh mắt rơi trên khuôn mặt nhỏ trắng nõn mềm mại đó.
Trong mắt của cô bé nhỏ này đã tràn ngập nước mắt, đôi mắt đã dần đỏ hoe, muốn khóc nhưng lại nén lại, cuối cùng, cắn nhẹ môi, nước mắt không kìm nén đươc nữa, rơi xuống, bộ dạng vô cùng đáng thương.
Lục Ti Thâm chỉ cảm thấy tim mình giống như bị thứ gì đó đâm vậy.
“Người bị đùa giỡn là tôi, em khóc cái gì hả?”
“Em không có đùa giỡn anh…..”
“Được rồi, em không đùa giỡn, không đùa giỡn được chưa!”
Lục Ti Thâm dùng vẻ mặt tàn nhẫn nhất, lời nói ra lại vô cùng bất lực.
Còn về phần cô gái nhỏ này nói thích anh, Lục Ti Thâm cũng chỉ là nghe nghe rồi thôi, cũng không tin là thật.
Cô bé này chỉ mới thành niên, có thể còn chưa phân rõ cái gì là thích cái gì là không thích.
Cho dù nha đầu này vì tử kim long khí trên người anh mà tiếp cận anh, Lục Ti Thâm nghĩ nghĩ thôi cũng chịu vậy.
“Cô bạn nhỏ, em xác định, tiếp cận tôi, không sao chứ?”
Lục Ti Thâm không lo lắng cô hấp thụ cái gì tử kim long khí, chỉ là lo lắng cái mạng nhỏ này của cô bị anh khắc chết.
Thất Hy chớp chớp mắt, nước mắt đọng lại trên hàng mi dài: “không sao, em với bọn họ không giống nhau, em có thể đến gần anh.”
Lục Ti Thâm ở trong phòng bước vài bước, phát hiện lúc bản thân đi về đằng trước, những khí đen đó liền tự động tránh ra.
Khi quay đầu, liền nhìn thấy khí đen đó đang hướng cô gái nhỏ ấy bay đi, đôi mày anh tuấn đó cau lại, vội vàng lùi lại vài bước, đem cô ôm vào lòng.
“Nếu những thứ này sợ tôi, vậy em ngoan ngoãn ở bên cạnh tôi.”