Chương 33: Giống như chú thỏ nhỏ bị dọa sợ

Cái đầu nhỏ của Thất Hy cũng ngớ ra rồi, hai gò má đỏ ửng, cô đem cánh tay của Lục Ti Thâm kéo xuống, lao về phía giường như một con thỏ nhỏ bị dọa sợ.

Cả người chui vào trong chăn, nhưng cách một tấm chăn mà khuôn mặt vẫn đỏ bừng.

Những ngón tay để trên bàn từ từ nắm chặt, sau đó từng đấm từng đấm đập hư cái máy tính.

Cái thanh âm kinh tởm đó mới dừng lại!

Lúc Lục Đông bước vào, liền nhìn thấy cái máy tính đã biến thành phế liệu.

Hắn ở bên bị Tam gia này thời gian cũng không ngắn, tự nhiên sẽ thấy qua dáng vẻ tức giận của anh, có bao nhiêu đáng sợ.

Chỉ là, chuyện bình thường vị gia này rất thông thấu, thủ đoạn cũng rất thông thiên, chỉ có anh gây chuyện cho người khác, cũng rất ít người dám đυ.ng chạm đến anh.

Bây giờ cũng rất ít chuyện có thể làm cho vị gia này nổi giận.

Có lẽ bởi vì chuyện của Lục lão gia tử làm cho nổi giận!

Lục Ti Thâm lấy khăn tay lau đi vết máu trên ngón tay bị linh kiện làm xước.

Anh chậm rãi nói: “đưa chú hai với thím hai của tôi đến nhà kho.”

“Vâng!”

Thất Hy ngày thứ hai thức dậy.

Liền nghe nói chuyện của lão gia tử đã giải quyết.

“Giải quyết xong rồi? vậy cái người rơm đó đâu rồi?”

Lục gia nhị phu nhân cuối cùng bị xử lí như thế nào, Thất Hy không quan tâm, dù gì đó cũng là chuyện nhà của Lục gia.

Chỉ là, cái người rơm đó, là một vật âm tà, vẫn là cô đích thân ra tay xử lí mới được.

Lục Ti Thâm yêu cầu Lục Đông đem người rơm nhỏ tìm được từ phòng thay đồ của Lục nhị phu nhân, đưa đến trước mặt của Thất Hy.

Thất Hy đoạn thời gian này tiếp xúc với Lục Ti Thâm, hấp thụ được không ít tử kim long khí, thân thể không chỉ khỏe mạnh, tu vi linh lực trong cơ thể cũng tăng lên rất nhiều.

Đến nữ quỷ tiểu Hồng, cũng được lợi không ít.

Giải quyết người rơm này, cũng chỉ là một chuyện đơn giản mà thôi.

Cô đem một tấm bùa chấn tà dán lên người rơm đó, trong miệng niệm mấy câu chú ngữ, người rơm liền lập tức bốc cháy, sau làn khói đen chỉ còn lại một đống tro tàn.

— —

Bởi vì chuyện camera giám sát xảy ra hôm đó, Thất Hy lo lắng hai người gặp mặt sẽ cảm thấy ngại ngùng, liền mấy ngày liền không đi phòng bên cạnh.

Đợi cô suy nghĩ đấu tranh tư tưởng xong, mới đi tìm người, Lục Ti Thâm đã không còn ở viện dưỡng lão nữa.

Chỉ để lại cho cô phương thức liên lạc của anh.

Còn nhờ người nói với cô, có chuyện gì có thể liên lạc anh, chuyện của Lục lão gia tử, anh nợ cô một ân tình.

Thất Hy cầm lấy số điện thoại đó, vốn dĩ muốn kết bạn wechat, ai ngờ số điẹn thoại này không có đăng ký wechat.

Thất Hy chỉ có thể đem số điện thoại lưu lại, sau đó đem ba chữ Lục Ti Tham làm tên người liên lạc.

Giải quyết xong chuyện của Lục lão gia tử, mạc vân cư bên đó cũng thông báo, nói rằng thứu mà cô cần đã gom đầy đủ rồi.

Thất Hy liền đi mạc vân cư một chuyến, đem những dụng cụ đó lấy về.

Tiếp theo đây là đem chuyện trên người mẹ của co xử lí.

Thất Vãn Ninh tính tình bình tĩnh như nước, tính khí cũng ôn hòa, người có thể kết oán với bà còn dùng thủ đoạn ác độc như vậy, cũng có thể đếm được trên đầu ngón tay.

Người đầu tiên Thất Hy hoài nghi chính là người đang để mắt đến Thất thị-Cố Ngọc Sơn.

Dù sao, kiếp trước, sau khi Thất Vãn Ninh mất, số cổ phần trong tay đều chuyển đến tay của Cố Ngọc Sơn.

Nhưng mấy lần tiếp xúc trước kia, Thất Hy cũng không thấy từ trên người Cố Ngọc Sơn có gì liên quan đến chuyện này của Thất Vãn Ninh.

Người thứ hai Thất Hy nghi ngờ chính là thư kí bên cạnh của Cố Ngọc Sơn, cũng là tiểu tam Thu Dung của Cố Ngọc Sơn.

Kiếp trước, sau khi Thất Vãn Ninh xảy ra chuyện, Thu Dung liền trực tiếp thay thế vị trí của mẹ cô, thành công trở thành nữ chủ nhân của cái nhà này.

Cho nên, Thất Hy có ý định ngày mai đi gặp Thu Dung thử xem.

Ai ngờ được, buổi chiều hôm đó.

Cố Ngọc Sơn và Thu Dung đều tự mình đưa đến tận cửa rồi.