Chương 32: Kiếp này anh cũng chưa từng khó xử như vậy

Vậy mà là bà ta?

Nhìn bề ngoài, Lục nhị phu nhân, là người có biểu hiện ngoan ngoãn nhất trong ba người.

Ăn mặc một thân đơn giản, trên khuôn mặt luôn nở một nụ cười hiền hậu.

Khi lúc Lục đại phu nhân và Lục tam phu nhân ở trước mặt lão gia tử nổ lực biểu hiện , thì Lục nhị phu nhân lại không tranh giành, chỉ đứng im lặng một bên.

Nhưng ai ngờ rằng, người như vậy, lại lén lút dùng yêu thuật đễ hãm hại lão gia tử chứ?

Thất Hy kiếm được người, liền hướng phía Lục Ti Thâm nhẹ gật đầu.

Đợi sau khi mọi người rời đi.

Thất Hy mới mở miệng nói cho Lục Ti Thâm bọn họ biết: “là Lục gia nhị phu nhân, bà ta chính là cái tên tiểu nhân đó.”

Lục lão gia tử một biểu tình khó tin: “cháu nói, người hại ta, là con dâu thứ hai hại ta? làm sao có thể?”

Lục lão gia đối với mấy đứa con dâu này, vừa ý nhất chính là người con dâu thứ hai này, xuất thân tuy rằng có chút bình thường nhưng rất có khí chất.

Bà có tính khí tốt, cũng không ồn ào, cũng rất thông thấu chuyện đời.

Lục Ti Thâm cũng không có quá nhiều biểu cảm.

Anh không có chút cảm tình gì đối với người nhà họ Lục, cho dù là ai đi nữa, anh cũng không quá kinh ngạc.

“Tôi biết rồi, tôi sẽ sắp xếp người đi xử lý.”

Thất Hy đi tới trước mặt anh: “Tam gia, anh định xử lí như thế nào? có muốn nghe thử ý kiến của em không?”

Đôi mắt của Lục Ti Thâm híp lại, ra hiệu cô nói.

Thất Hy liền đem suy nghĩ của mình đại khái nói cho bọn họn nghe.

“Lục nhị phu nhân hôm nay đến đây, thấy tinh thần của lục lão gia tốt như vậy, trở về chắc chắn sẽ làm phép một lần nữa. Tam gia anh chỉ cần kêu người lén ở nơi hoạt động của nhị phu nhân gắn mấy cái camera giám sát là được rồi.”

……..

Vào ban đêm.

Thất Hy vừa nằm trên giường, liền bị động tĩnh bên cạnh làm thức giấc.

Quả nhiên không sai, Lục nhị phu nhân lại bắt đầu tác quai tác quái rồi.

Thất Hy thành thạo cầm một tấm bùa đuổi tà, đi đến bên cạnh, giúp lão gia tử khôi phục thanh tĩnh, sau đó liền thúc giục Lục Ti Thâm nhanh chóng đi xem camera giám sát.

Hai người liền đi đến trước máy tính.

Ánh mắt rơi vào trên màn hình giám sát.

Tổng cộng tám cái camera giám sát xuất hiện trên màn hình.

Lục nhị phu nhân lúc này xuất hiện trên màn hình thứ bảy, nơi này hình như là phòng thay đồ.

Cảnh tượng ghi lại rõ ràng trên tay nhị phu nhân cầm một cây kim và một người rơm nhỏ, trên người rơm còn có một tờ giấy màu vàng.

Lục nhị phu nhân sắc mặt hung dữ, như trúng tà vậy, trong tay cầm cây kim dài không ngừng đâm vào người rơm.

Trong miệng không ngừng niệm: “lão già chết tiệt, đi chết đi! đi chết đi!”

Biểu tình lúc này của Lục Ti Thâm, u ám như muốn gϊếŧ người, ánh mắt đen láy như phủ lên một lớp sương mỏng.

Cứ như thế trôi qua mười mấy phút.

Lục nhị phu nhân mới dừng lại động tác điên cuồng đó, biểu tình đã khôi phục lại bình thường, mặc một chiếc váy ngủ bằng lụa, lắc lư duyên dáng trở về phòng ngủ chính.

Bên trong camera giám sát của phòng ngủ chính, Lục gia lão nhị lật người một cái đem vợ mình ôm vào lòng vừa hôn vừa cắn.

Thất Hy nhìn thân thể trắng nõn đẩy đà đó, biểu tình trên khuôn mặt có chút ngẩn ra.

Sự phát triển của cốt truyện này thực sự làm cho người khác không có chút phòng bị nào hết.

Lục Ti Thâm nghĩ cũng không nghĩ, trực tiếp đưa tay lên che lại đôi mắt của cô gái nhỏ bên cạnh, tay khác đem máy tính đóng lại.

Nhưng cái màn hình giám sát chết tiệt đó, âm thanh vẫn phát ra từ trên loa máy tính.

“Bé cưng….. để ông đây cho em thấy sự lợi hại của ông!”

“Bảo bối…… tối nay em cũng đừng hòng mà ngủ nữa!”

Lục Ti Thâm toàn bộ cơ bắp đều căng thẳng, tay chân có chút cứng ngắc, lòng bàn tay đã chảy ra một lớp mồ hôi mỏng.

Kiếp này anh cũng chưa từng khó xử như vậy.