Lúc này mọi người của Lục gia mới phát hiện, bọn họ đã bị dáng vẻ đơn thuần này của cô lừa rồi.
Bọn họ tưởng rằng, vị hôn thê nhỏ này của Lục Ti Thâm, bộ dạng nhỏ bé yếu đuối như vậy, rất dễ bắt nạt.
Cho dù sau này có gả vào Lục gia, bọn họ rất nhanh cũng có thể khống chế.
Ai ngờ rằng, cô gái này động thủ lại đáng sợ như vậy!
Đòn tấn công của Lục Ti Thâm càng ngày càng tàn nhẫn, Lục Thần Trạch yếu đuối như gà bệnh, căn bản là không có năng lực phản kháng, chỉ có thể lấy tay đưa lên ôm chặt mặt.
Cuối cùng cũng nhờ lão gia tử mở miệng, mới đem Lục Ti Thâm đã đánh đỏ mắt ngăn lại.
“Được rồi, Tiểu Thâm, cháu còn có thể đem hắn đánh chết sao?”
Lục Ti Thâm thu lại nắm đấm, kéo mạnh cổ áo, hung tợn trong mắt còn chưa tan đi, cúi đầu nhìn Lục Thần Trạch nằm trên mặt đất.
“Cút, lần sao còn dám nhìn cô ấy, ông đây chơi chết mày!”
Mọi người lúc này mới hiểu, Lục Ti Thâm nổi giận nghiêm trọng như vậy, đem người đánh nữa sống nữa chết, chỉ bởi vì Lục Thần Trạch nhìn cái nha đầu một chút?
Đây là cái suy nghĩ điên rồ gì đây!
Thất Hy cũng ngẩn ra một lúc, Lục Ti Thâm là bởi vì cô mới động thủ đánh Lục Thần Trạch một trận hay sao?
Cho nên, anh đây là lại bảo vệ cô thêm một lần nữa nha!
Thất Hy trong lòng nổi lên một trận bong bóng màu hồng, vô cùng ngọt ngào.
Cô tăng tăng tăng chạy đến bên cạnh anh, nắm lấy bàn tay to lớn của anh, đau lòng mà nói: “Tam gia, tay của anh có đau không nha? để em xem xem, hình như đỏ rồi nha?”
“Lần sau gặp loại người này, đừng động tay, trực tiếp động chân là được.”
Cô gái nhỏ nói rồi, trực tiếp hướng về phía đầu của Lục Thần Trạch đạp một cái.
Đôi giày màu trắng đó giẫm lên mặt của Lục Thần Trạch, còn dùng lực xoay một vòng.
Mọi người: “.......”
Lục Ti Thâm: “.......”
Lục lão gia tử cũng sợ hai người họ cứ tiếp tục chơi như vậy, Lục Thần Trạch sợ rằng sẽ xảy ra chuyện.
Liền mở miệng đem Lục Thần Trạch mời ra ngoài.
Lục gia lão đại và phu nhân của mình nhìn con trai của mình đứng vào nằm ra, làm sao có thể nuốt xuống cục tức này!
Liền mở miệng khóc lóc trước mật lão gia tử, chờ lão gia tử ra mặt giúp họ.
Thì bị một ánh mắt của Lục lão gia tử ngăn cản.
“Là đệ đệ, đối với chị dâu tương lai bất kính, chẳng lẽ không nên đánh?”
Lục đại phu nhân hai mắt đỏ hoe, liền giúp con trai mình giải thích: “nó cũng chỉ là tò mò nên mới nhìn mọt chút, sao lại gọi là bất kính? lão gia tử, người đây rõ ràng là thiên vị mà!”
Thất Hy vừa nghe lời này, liền không vui.
Không phải chỉ là diễn kịch thôi sao?
Ai mà không biết đâu chứ?
Hôm nay cô sẽ đọ sức với vị ảnh hậu nghỉ hưu này, thể hiện khả năng diễn xuất của cô.
“Lục gia gia, không phải như vậy, lúc nãy, cái người đó, hắn làm khuôn mặt uy hϊếp cháu, vẻ mặt lúc đó vô cùng đáng sợ.”
Nói rồi, cái thân hình nhỏ bé đó liền chui vào lòng Lục Ti Thâm cọ cọ, bờ vai nhỏ đó không tự chủ run rẩy, ánh mắt bất lực đáng thương.
“Lục Ti Thâm, em sợ, hắn sẽ không…..sẽ không lại dọa em nữa đúng không?”
“Khi còn nhỏ, có một ngày, đang trên đường đi học, bị một kẻ điên đánh trúng đầu khiến em rất sợ hãi. Cho nên, em, sợ nhất chính là cái loại điên khùng không có đầu óc này.”
Mọi người: “........”
Lục lão gia tử với nha đầu này, là có một tình bạn vô cùng bền vững, cũng nhau ăn gà rán, cùng nhau uống nước cam, cùng nhau xem chương trình TV nha.
Tự nhiên liền làm theo lời cô, tiếp tục cùng cô diễn kịch.
“Như vậy à! vậy hắn nên đánh! Tiểu Thâm làm không sai!”
Lục lão gia tử rõ ràng là muốn bảo vệ tiểu cô nương này.
Lục đại phu nhân cũng chỉ tức giận cắn môi, món nợ này chỉ đành để lại trước, đợi sau khi cái lão già này chết, bà sẽ giúp con trai mình đòi lại món nợ này.
Thất Hy cũng không quên việc chính, liền mở thiên nhãn, ánh mắt quét qua mọi người một vòng.
Cuối cùng rơi trên người của Lục nhị phu nhân.