Vị kim chủ này, danh xứng với thực.
Ta gật đầu với ánh mắt rưng rưng: "Những thứ kia và tiền bạc đều là do điện hạ đưa."
Há miệng mắc quai, lấy đồ của người ta thì chùn tay.
Vị sư huynh luôn luôn được xưng là thanh liêm đột nhiên an tĩnh như thóc.
Ngược lại, sau khi Bùi Tự nghe xong thì ánh mắt dừng lại ngay túi tiền bên hông của sư huynh, ánh mắt tự như muốn gϊếŧ người.
Hắn liếc nhìn ta với ánh mắt lành lạnh, ta nhất thời hiểu rõ ý của hắn.
Hắn đang nói là: "Đồ ta tặng cho nàng, nàng đều đưa cho người khác à?"
Tội vội vã ghé vào tai hắn, nhỏ giọng giải thích: "Điện hạ, người cũng biết lập trường của chúng ta bất đồng. Muốn bọn họ chấp nhận cũng ta là một đôi thì không nên gấp gáp. Ngày nào ngươi cũng kiếm được bạc tỷ, ta mượn danh người để tặng này kia cho bọn họ, tạo ấn tượng tốt cho bọn họ đó."
Tiếng nói của ta vừa ngừng.
[Giá trị công lược +10%].
Hửm?
Còn tăng hơn lúc trước 1% nữa luôn.
Tựa như muốn xác minh lại lời nói của ta, sư huynh thu kiếm vào vỏ, vẻ mặt không được tự nhiên: "Muội thật là, sao không nói cho ta biết sớm một chút để ta chuẩn bị tâm lý chứ."
Ta gật đầu như giã tỏi: "A, đúng đúng đúng, tất cả là lỗi của muội."
Một đợt nguy hiểm lại được giải quyết dễ dàng như thế.
Không hổ là ta, quá thông minh rồi.
Sống lại, ta đáng!
Sư huynh lại trở về tác phong nhanh nhẹn như thường hay diễn, rồi hai mắt đá qua đá lại, đánh giá ta và Bùi Tự từ trên xuống dưới.
Cuối cùng, huynh ấy nở nụ cười ôn hòa với chúng ta: "Quả thật, hai người các ngươi rất xứng đôi."
Ta: "..."
Không ngờ tiền tài có thể ăn mòn nhân cách con người một cách triệt để đến thế.
Sau khi Bùi Tự và sư huynh bắt tay nhau giảng hòa, yến hội vẫn cử hành theo lẽ thường.
Trong thế giới này phân chia thành bốn giới: Tu Chân giới, Yêu giới, Ma giới và nhân gian.
Tu Chân giới bảo vệ nhân gian, Yêu giới và Ma giới hỗ trợ lẫn nhau.
Mãi cho đến ba trăm năm trước.
Ma giới bị sụp đổ rồi rơi vào vực sâu.
Tất cả ma vật bị mất đi ý thức, sau đó tràn lan ra thế gia và lạm sát người vô tội.
Tu Chân giới và Yêu giới liên thủ với nhau mới phong ấn được ma vật.
Mà nay, phong ấn đã bị yếu đi.
Nhân gian lại có dấu vết của ma vật lộng hành.
Cho nên mới có yến hội ngày hôm nay để mời Bùi Tự chung tay gia cố phong ấn.
Ta nghe tới mức díu hết cả mắt lại, những việc này đối với ta rất xa vời.