Chương 2

Vốn tưởng rằng đời này cùng Cố Phong hẳn là không có cơ hội gặp lại.

Duyên phận an bài, Tô Uyển Uyển không nghĩ tới năm bốn đại học, mẹ cô thế nhưng cùng mẹ Cố Phong thông qua một ứng dụng mạng xã hội đại chúng, một lần nữa liên hệ.

Hai người tính toán, phát hiện cô cùng Cố Phong thế nhưng vào đại học ở cùng một thành phố.

Tô Uyển Uyển năm 4, Cố Phong đã tốt nghiệp lưu lại công tác, hai nhà cha mẹ thân thiện lên, tự nhiên cũng đem hai người kéo đến cùng nhau.

Gặp lại, Tô Uyển Uyển phát hiện, Cố Phong trừ bỏ trở nên đẹp trai chút, cao chút, tính tình tính cách cơ hồ không có biến hóa.

Cô vốn định gặp mặt liền cho hắn cái ôm lớn, nói nói một ít việc sau khi hắn rời đi, ai ngờ thứ này như cũ lạnh lùng, gật gật đầu xem như chào hỏi, Tô Uyển Uyển trong lòng rào rạt lửa bốc cháy, lập tức bị tưới diệt.

Lại lúc sau, cô tốt nghiệp, tưởng lưu tại A thành phát triển, vốn định ở vùng ngoại thành xa xôi thuê một cái phòng ở, mẹ lại không đồng ý, nói là nữ sinh sống một mình không an toàn, nhưng qua bốn năm Tô Uyển Uyển sinh hoạt ở ký túc xá, thật sự không nghĩ sẽ thuê nhà.

Sau khi mẹ Cố Phong biết, thân thiện mời cô đến thuê phòng sống ở nhà Cố Phong. Phòng ở là khi Cố Phong mới vừa vào đại học mua, vẫn luôn là Cố Phong sống một mình, mẹ Cố nói nữ hài tử cẩn thận, có thể thuận tiện chiếu cố Cố Phong, có thể cho nợ tiền thuê nhà.

Không chịu nổi hai nhà cha mẹ nhiệt tình, hai người bị bắt ‘ ở chung ’.

Tiền thuê nhà dựa theo phòng ở đoạn đường trang hoàng chờ, xác thật so thị trường thấp hơn rất nhiều, nhưng Tô Uyển Uyển kỹ năng sinh hoạt cơ hồ bằng không, lại một chút không nhớ đến chức trách chiếu cố Cố Phong.

Nhưng thật ra khi cô tiền lương không đủ dùng, thường xuyên đi theo Cố Phong cọ xe cọ cơm, nhưng mặc dù ở chung gần nửa năm, Cố Phong này vẫn tính tình lạnh như băng, như cũ đối với cô không nóng không lạnh.

Chỉ có khi tâm tình rất tốt, sẽ kêu hắn khi còn nhỏ đặt cho cô biệt danh Tô Lan San (chỗ này convert ghi tên Tô lười nhác, ta tra tiếng Trung lười nhác là 懒散 - lansan, nên ta chế thành Tô Lan San. Ai biết tiếng Trung sửa giúp ta nha (つ≧▽≦)つ)

Nhưng phần lớn thời điểm, chỉ cần cô hành vi thói quen hoặc là làm vệ sinh chọc hắn không hài lòng, như cũ là một hồi răn dạy không lưu tình chút nào.

Ai mà biết trăm cay ngàn đắng phỏng vấn đi làm công ty, thế nhưng cùng hắn làm đồng nghiệp, tuy nói hắn ở phòng nghiên cứu phát minh, cô ở phòng quảng cáo, quăng tám gậy tre cũng không tới, còn có thể ngày ngày nghe được tin tức của hắn, tương đương 24 giờ ở bên nhau.

Hơn nữa tuy rằng không cùng phòng ban, nhưng Cố Phong chức vị lớn hơn cô mấy cấp, xem như cấp trên của cô, vô luận là công tác hay sinh hoạt đều áp trên đầu cô.

So...... Ở trong lòng Tô Uyển Uyển, vô luận là khi còn nhỏ hay vẫn là lớn lên, ghét nhất vẫn là Cố Phong.

Nhưng người ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu, đại đa số thời điểm, Tô Uyển Uyển đều trái lương tâm lấy lòng hắn.

Tỷ như hiện tại cơm nước xong, Cố Phong mới vừa đứng lên bưng chén trên bàn, Tô Uyển Uyển lập tức duỗi tay, cười khanh khách nói: "Tôi rửa tôi rửa, cậu mua đồ ăn nấu cơm, lại để cậu rửa chén không tốt đâu.”

"Cậu rửa không sạch sẽ!” Cố Phong đáp ngắn gọn, dứt lời xoay người đi phòng bếp.

Nhưng Tô Uyển Uyển còn muốn cọ hơn phân nửa tháng cơm, nơi nào hiện tại sẽ liền dừng tay.

Tiếp tục cười hì hì cùng đi qua , cầm lấy tạp dề, cười hì hì nói: "Tôi giúp cậu buộc ~”

Cái này Cố Phong không cự tuyệt, hơi hơi cúi người phối hợp, Tô Uyển Uyển nhanh nhẹn tròng cho hắn, chuyển tới phía sau buộc dây thừng.

Một bên buộc một bên tự đáy lòng tán thưởng: "Chậc chậc ~ cậu cái này eo nhỏ, nếu là sinh ở trên người phụ nữ liền hoàn mỹ, sinh ở trên người đàn ông, nhìn đẹp cũng không dùng được.”

Tô Uyển Uyển nói xong rõ ràng cảm giác Cố Phong đốn hạ, sợ chọc tới hắn, uyển uyển vội sửa miệng: "Tôi nói lung tung, tôi cũng vô dụng quá nào biết xài được hay không, cậu đừng nóng giận ha.”

Dứt lời Tô Uyển Uyển, cố ý thăm dò nhìn sắc mặt Cố Phong.

Trừ bỏ lỗ tai bên ngoài đỏ chút, hết thảy như thường, vừa muốn thở phào nhẹ nhõm, liền nghe Cố Phong nói: "Cậu thật sự không có việc gì, có thể trở về phòng hảo hảo ngẫm lại quảng cáo sáng ý, bằng không cuối tháng khảo hạch, cậu cảm thấy cậu sẽ chuyển chính thức hay vẫn là chạy lấy người?”

Xong rồi ~ vừa mới nói vẫn là đừng chọc hắn, bằng không sẽ không chọc điểm đau của cô.

"Hừ ~ eo nhỏ còn không cho người ta nói ~” Tô Uyển Uyển trắng liếc mắt một cái, trong miệng lẩm bẩm lầm bầm tránh ra.

Kỳ thật cô rất thích dáng người Cố Phong, đặc biệt là khi mặc sơ mi trắng quần tây, hai chân dài thẳng tắp đắp vai rộng eo thon, cùng một khuôn mặt tuấn lãng ưu việt soái, Tô Uyển Uyển đều có chút rối rắm hoảng hốt.

Đêm nay muốn hay không từ idol của cô đổi thành Cố Phong ở trong mộng thị tẩm.

Nhưng nghĩ nghĩ, cá tính lãnh đạm lạnh như băng giống Cố Phong , khẳng định không thú vị, tính ~ vẫn là cô động lên tựa eo công cẩu idol hầu hạ đi.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~