Chương 3: Không có nam nhân làm ấm giường, thà chết còn hơn

Ôn Nguyệt vốn dĩ muốn Thẩm Trì vào phòng, nhưng mà phía sau Ôn Tình dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm cô, khiến cô lạnh sống lưng, đành phải kìm nén lời nói trong cổ họng, khô khốc đứng lên.

Khi Ôn Nguyệt mở cửa, Thẩm Trì liền chú ý tới cô, cậu kinh ngạc nhận ra bộ quần áo ban đầu của cô đã được thay bằng một chiếc váy ngủ gợi cảm, trong lúc nhất thời ngây người một lúc.

Người phụ nữ đang dựa vào khung cửa, làn da lộ ra trắng nõn mềm mại, ngực nở eo thon, trần trụi câu dẫn, khiến hắn không thể dời mắt.

Bị cô dắt tay qua một lần kia, dường như vẫn còn dư hơi ấm, bắt đầu nóng rực, từ bàn tay to truyền đến toàn thân, tốc độ càng ngày càng nặng nề...

Mặt khác mấy nam sinh kia cũng chú ý tới Ôn Nguyệt, mắt trợn tròn lại, dần dần trở nên không đứng đắn.

Sau khi Ôn Thanh tiễn đám học sinh nghi vấn rời đi, trước khi trở về phòng, cô cố ý dừng một chút ở cửa phòng của Ôn Nguyệt, suy nghĩ điều gì đó, nhưng rốt cuộc là không giơ tay gõ cửa.

Buổi tối, Ôn Nguyệt ở trên giường lăn lộn, ngủ không được.

Ở thế giới kia của mình, hầu như đêm nào cô cũng cùng đàn ông lăn giường, cô đã quen với việc cho cơ thể mình “ăn no” trước khi đi ngủ. Mà hiện tại, không có nam nhân, cô còn không bằng đã chết.

Ôn Nguyệt nằm trên giường, váy ngủ kéo lên tận ngực, trong tay đang cầm gậy mát xa khổ sở tự an ủi chính mình.

Vừa rồi đều do Ôn Tình, nếu không phải Ôn Tình thì bây giờ Thẩm Trì đã qua đêm với cô rồi, dù sao đối với một cậu bé trạc tuổi Thẩm Trì, chỉ cần một động tác, một ánh mắt cũng có thể khiến bọn họ miên man bất định, đơn thuần lại dễ lừa.

Ôn Nguyệt trong lòng âm thầm oán trách Ôn Tình, bất quá cũng coi như là may mắn, may mắn bởi nguyên chủ từng vì tò mò trộm mua qua gậy mát xa, bằng không chỉ có thể dựa vào mấy ngón tay để thỏa mãn chính mình, vậy càng đáng thương hơn.

Hệ thống vốn tưởng rằng Ôn Nguyệt ngủ không được là bởi vì sợ hiện tại hoàn cảnh đột ngột xảy ra, lại không có thời gian nói lời an ủi, lời còn chưa kịp nói ra, liền trơ mắt nhìn cô cởϊ qυầи lót...

Hệ thống kia chưa thấy qua việc đời, là một hệ thống đơn thuần chính hiệu, không biết có nên hay không mở miệng hỏi, cô đây là đang làm gì. Mà Ôn Nguyệt dành trước một bước hỏi.

“Mày vẫn ở đó à?”

“Vâng, kí chủ.”

“Tao cần một người đàn ông, mày có thể biến ra một người đàn ông không?”

Khi hệ thống chuẩn bị mở miệng ngăn chặn ý tưởng nguy hiểm của ký chủ, cửa phòng đột nhiên bị mở ra - là Thẩm Trì.

Thẩm Trì đang định trở về nhà, nhưng khi nghĩ trước tới trước khi rời khỏi nhà Ôn Tình, Ôn Nguyệt tựa hồ có chuyện muốn nói với hắn...

Tất cả tâm trí của hắn chỉ còn là Ôn Nguyệt đang đứng dựa cửa cùng chiếc váy ngủ gợi cảm kia. Để cho mình không bị mất ngủ cả đêm, hắn rốt cuộc đã chọn quay lại.

Vào Ôn gia, hắn lấy đại lý do bị rơi thứ gì đó trong phòng của Ôn Thanh.

Trên thực tế, Thẩm Trì đã đứng ở cửa phòng Ôn Nguyệt một lúc, sau khi làm công tác suy nghĩ, thậm chí còn quên gõ cửa, trực tiếp mở ra.

Hắn có thể có ý xấu gì?

Chỉ đơn thuần muốn hỏi rõ ràng Ôn Nguyệt muốn nói gì với hắn. Nhưng hắn chưa bao giờ nghĩ tới sau khi mở cửa cảnh tượng này sẽ hiện ra trước mặt.

Mỹ nữ với làn da trắng nõn, với nửa người dưới trần trụi đang ngồi ở đầu giường, tay nhỏ cầm gậy mát sa bằng cao su đưa vào hạ thân, hai chân dang rộng, lộ ra cảnh đẹp ở giữa bị hắn nhìn không sót cái gì.

Ánh mắt Thẩm Trì rơi vào giữa hai chân thon dài kia, trắng nõn sạch sẽ lộ ra hai nửa thịt non, sáng lên một tia ẩm ướt, hắn thấy cổ họng khô khốc, bụng căng cứng, hai mắt nhiễm dục hỏa, càng ngày càng nóng.

Đối với việc xuất hiện của hắn, Ôn Nguyệt ngẩn ra một lúc, hệ thống này quá kinh người!

Hệ thống:

"... Đây hoàn toàn là trùng hợp." Mọe tin tôi đi!!

==========================

Mandy : Cầu bình luận :33