Chương 20

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Gần như là theo bản năng, thời điểm giọng nói Giang Thính Văn rơi xuống, Thanh Thứ Tang lập tức thuận theo ngửa đầu há miệng.

Bàn tay lớn của Giang Thính Văn cố định mặt Thanh Thứ Tang, ngón tay cái cọ xát cằm cậu, mạnh mẽ dây dưa chiếm lấy sự mềm mại của đối phương.

Hô hấp hai người giao hòa, toàn bộ quá trình Thanh Thứ Tang đều không tìm được điểm chủ động, hoàn toàn bị động kiểm soát.

Cậu nắm lấy tay Giang Thính Văn dùng sức siết chặt vạt áo bên hông.

Đèn chùm trên đỉnh đầu tỏa ra ánh sáng ấm áp, chiếu thẳng vào mắt Thanh Thứ Tang khiến cậu có cảm giác không thoải mái, đôi mắt Thanh Thứ Tang hơi nheo lại, đôi mắt vốn đã đỏ hoe vì bị trêu chọc đến khóc nay càng đỏ hơn.

Bằng cách nào đó, hàng mi dày và dài bị nhuộm ướt.

Thanh Thứ Tang không chịu nổi, cậu cảm thấy mình thở ra nhiều hơn hít vào, tim cậu đập nhanh đến vô lý miệng khô khốc không thể thở được, phát ra một tiếng rêи ɾỉ khó chịu, trên tay hơi dùng sức muốn đẩy Giang Thính Văn ra một chút, cùng lúc đó đầu cũng lui về phía sau.

Ai biết hành động rõ ràng là nửa từ chối nửa chào đón này lại khiến tâm trạng Giang Thính Văn thay đổi.

Ánh mắt hắn cực trầm, bàn tay lớn nắm lấy gương mặt Thanh Thứ Tang dùng sức không cho cậu động đậy, đợi nước mắt từ khóe mắt Thanh Thứ Tang chảy ra, Giang Thính Văn mới mạnh mẽ xua tan lệ khí, hôn đi giọt nước mắt của cậu, lui ra phía sau một chút khàn giọng hỏi: "Không Tang, em đang từ chối anh sao?"

Giọng điệu có chút tủi thân, còn có chút không biết làm sao, chỉ là cái phần tối tăm trong ánh mắt ấy lại không giảm chút nào.

Thanh Thứ Tang chỉ làm ca sĩ cũng không diễn xuất, nhưng tốt xấu gì cậu cũng là người trong giới giải trí, có thể nhìn ra.

Hơn nữa loại cảm giác bị thợ săn nhìn chằm chằm xảy ra trên người cậu, tim đột nhiên đập nhanh không cách nào bỏ qua.

Nhưng Thanh Thứ Tang cũng không sợ hãi, chỉ là có chút hồi hộp.

Cậu lắc đầu, bởi vì khoang miệng bị xâm phạm quá lâu đầu lưỡi vừa tê vừa đau, cậu cũng khàn giọng nói: "Em không có..."

Giang Thính Văn đáng thương nhếch khóe môi, dùng giọng điệu cầu xin thấp giọng nói ra lời không phải cầu xin: "Không Tang, đừng làm ra bất kỳ hành động nào từ chối anh, anh không đủ bình tĩnh."

"Nhưng mà em..." Thanh Thứ Tang chớp đôi mắt đỏ hoe, nhỏ giọng nói, "Em không thở nổi..."

Giang Thính Văn hơi giật mình, lúc này mới rũ mi che khuất những thứ trong mắt.

Hắn ôm lấy Thanh Thứ Tang, vùi mặt vào cổ cậu, nói: "Không Tang, anh lạnh."

Nghe vậy Thanh Thứ Tang vô thức vươn tay ôm lấy hắn.

Ngoại trừ người lớn bình thường vì sảng khoái mà làʍ t̠ìиɦ, khoảng cách của bọn họ dường như đã vượt qua phạm vi hợp đồng chồng chồng nên có.

Thanh Thứ Tang dường như đã biết điều đó, nhưng mỗi lần tính toán kỹ lưỡng, lại bị Giang Thính Văn đột nhiên yếu thế khiến trở tay không kịp.

"Không Tang." Giọng nói Giang Thính Văn vang lên bên tai cực nhẹ.

Thanh Thứ Tang đáp: "Vâng..."

"Cục cưng ngoan..." Giang Thính Văn thay đổi xưng hô, dỗ dành người khác, nói, "Anh có thể ôm em không?"

"A..." Yết hầu Thanh Thứ Tang khẽ động, ấp úng nói, "Anh... Anh... Đến..."

Giang Thính Văn không để Thanh Thứ Tang nhìn thấy mặt mình, giọng điệu ngược lại nâng cao một chút: "Thật sao?"

Ngay sau đó, còn không đợi Thanh Thứ Tang nói chuyện, Giang Thính Văn nhanh chóng cắn cánh môi Thanh Thứ Tang.

Để cho toàn thân đối phương từ trên xuống dưới nhiễm phải hơi thở của mình.

Cuối cùng Giang Thính Văn hỏi cậu: "Tắt đèn hay bật đèn?"

"A?" Thanh Thứ Tang nằm trên sô pha nhìn chằm chằm đỉnh đầu, trong lòng theo bản năng nói ở phòng khách sao?! Cậu há miệng đang muốn nói về phòng ngủ, chỉ nghe Giang Thính Văn đã kết thúc đề tài đi đến kết luận, "Bật đèn..."

"Cái gì... Ưm!"

Giang Thính Văn đè cậu lại, tránh cổ tay cậu và vết bầm tím trên lưng, lột cậu sạch sẽ.

......

#Thanh Thứ Tang và Tần Tư Ngôn ôm hôn bị Giang Thính Văn bắt gian# ở trên hot search còn đang lên men, hơn nữa càng ngày càng hot.

Ba người trong video cho đến nay vẫn chưa có ai trả lời.

Muốn nói Tần Tư Ngôn và Giang Thính Văn không phải người trong giới lười đáp lại cũng được thôi, nhưng Thanh Thứ Tang lúc này giả chết lại không giống.

Kết quả là chửi rủa lan tràn do góc chụp có vấn đề.

【Mẹ kiếp, thật là ghê tởm, Thanh Thứ Tang làm sao vậy, cuối cùng cậu ta có thể thủy chung kiên định với một người không? 】

【Thật đúng là tiểu thiếu gia, chỉ có loại tác phong này? Cùng lúc treo trên hai người? Đồ gì mà lại không thiếu tiền...】

【Giang tổng thật đáng thương, hình như hắn thật sự rất thích Thanh Thứ Tang, tuyên bố chủ quyền block CP Thanh Thứ Tang với người khác, hận không thể tuyên bố với thế giới Thanh Thứ Tang là của hắn...".

【Mẹ nó, nhà của tôi trước khi xây dựng trong hai tháng đã sụp?】

【Cũng không bất ngờ khi chọn Tần Tư Ngôn, Thanh Thứ Tang theo mông anh ta ba năm, có thể buông xuống mới là lạ.】

【Xem video hôn cũng rất kịch liệt】

......

Các loại lời nói ác ý lần lượt xuất hiện, so với lúc Thanh Thứ Tang vừa bị bạo lực do được bao dưỡng còn quá đáng hơn, rõ ràng có người ở sau lưng giúp đỡ.

Bốn người khác trong Ngũ Hành phát hiện sau đó cùng nhau chạy đi tìm Lý Dương, bảo anh nhanh chóng nghĩ biện pháp.

Bọn họ đều tin tưởng Thứ Tang sẽ không cùng lúc treo trên hai người, cậu và Giang tổng rất tốt.

Ai biết Lý Dương cũng không vội, chỉ nói chờ một chút.

Bởi vậy một giờ sau, sau khi hashtag hôn ngày càng nổi, Orange Entertainment công bố một đoạn video giám sát dài năm phút, góc nhìn qua nhiều lần chuyển đổi gần như 360 độ không góc chết, để mọi người thấy rõ Thanh Thứ Tang với Tần Tư Ngôn rốt cuộc đang làm gì.

Tần Tư Ngôn đột nhiên phát điên, đè Thanh Thứ Tang lên thân cây, sức lực lớn đến nỗi khiến mọi người xem video đều cảm thấy đau đớn.

Tiếp theo Thanh Thứ Tang ra sức giãy dụa, cằm lại bị người kia hung hăng siết chặt, Tần Tư Ngôn thậm chí muốn cưỡng hôn.

Cuối cùng Giang Thính Văn trùng hợp chạy đến, Trong nháy mắt Thanh Thứ Tang bật khóc.

——

【Tần Tư Ngôn là kẻ ngốc gì! 】

【A a a, đồ ngu xuẩn đừng đυ.ng vào Thanh bảo nhà tôi...】

【Mẹ kiếp, mắng Thanh Thứ Tang thì sao? Tất cả đều ra xin lỗi! Tần Tư Ngôn này ngay cả mặt mũi cũng không cần sao?】

【Ô ô ô Thanh bảo đừng khóc, mẹ đau lòng muốn chết...】

【A a a Giang tổng đẹp trai quá! Tôi thấy góc nghiêng của hắn! Hắn dỗ dành Thanh bảo trông càng đẹp trai hơn!! 】

......

Mà về camera giám sát này, bởi vì các góc độ đều có, cho nên tương đối dài, có người sẽ không có kiên nhẫn xem xong, Lý Dương cũng không thèm để ý, video trong Weibo của anh đã chứng minh hết thảy.

Thái độ của công ty rất cứng rắn.

Orange Entertainment: 【Chân thành khuyên các vị một câu, sau này còn muốn ngồi xổm ở công ty tôi chụp ảnh, hoặc là đăng tải sự thật, hoặc là chờ nhận thư của luật sư vì tung tin không đúng sự thật. Cổng công ty tôi có đầy đủ thiết bị giám sát, là loại cao cấp nhất, giọng nói cũng có thể thu được rõ ràng. (Video)】

Không bao lâu, hashtag #Xin lỗi Thanh Thứ Tang#, #Tần Tư Ngôn là giống loài thần kỳ gì vậy#, #Góc nghiêng Giang tổng thật đẹp# mang theo tên ba người leo lên hot search.

Nhưng lúc này Thanh Thứ Tang vẫn chưa thấy đâu.

Không có thời gian……

Ba giờ sáng, Thanh Thứ Tang nhìn còng tay đột nhiên xuất hiện trên sô pha, quỳ gối trên thảm cashmere, tay bám vào mép sô pha liên tục lui về phía sau, lắc đầu nói: "Đừng... Em không từ chối anh..."

•Thảm cashmere:Sau Khi Tôi Đổi Công Anh Ta Điên Rồi - Chương 20Sau Khi Tôi Đổi Công Anh Ta Điên Rồi - Chương 20

Những giọt nước mắt trên khuôn mặt lấp lánh dưới ánh đèn.

Nhưng động tác lui về phía sau khiến nước mắt cậu càng trào ra dữ dội, cậu lại không nhịn được tiến về phía trước, Giang Thính Văn lập tức duỗi tay nắm lấy còng tay, kim loại lạnh lẽo bởi vì bị va chạm khẽ phát ra âm thanh êm tai, Thanh Thứ Tang lại khóc lui về sau.

Qua lại giống như cậu đang chủ động.

Thanh Thứ Tang nghẹn ngào: "Em không... Ưʍ..."

Giang Thính Văn nắm cằm cậu, cúi người hôn cậu thật sâu.

Chặn tất cả những lời cậu định nói, tất cả tiếng khóc.

"Em có thể." Giang Thính Văn gằn từng chữ: "Cục cưng ngoan, ngoan nào."

Khóe mắt Thanh Thứ Tang đỏ bừng.

Cậu nói, "Em muốn ngủ... Giang Thính Văn, em muốn ngủ, anh để em ngủ... Xin anh..."

Bàn tay lớn của Giang Thính Văn bám vào mu bàn tay cậu, giữ chặt nói: "Còn sớm..."

Giờ khắc này, Thanh Thứ Tang đột nhiên có ý định cùng người này chấm dứt hợp đồng hôn nhân trước thời hạn.

Cậu muốn ly hôn...

Nhưng cậu rất không có tiền đồ, bây giờ ngay cả điểm mấu chốt này cũng không dám nhắc đến.

Giang Thính Văn nói không nên có bất kỳ hành động nào từ chối hắn, sự thật là, Thanh Thứ Tang căn bản không được phép rời xa hắn.

Bằng không sẽ bị sức lực càng thêm lớn áp chế áp sát.

Không đau, nhưng không thể thoát ra được.

Không hung dữ —— đây là lời Giang Thính Văn đã đáp ứng, hắn đã làm được, nhưng hắn không cho Thanh Thứ Tang ngủ.

"Không Tang." Giang Thính Văn hôn vành tai Thanh Thứ Tang, thấp giọng gọi.

Thanh Thứ Tang giật mình, đáp chậm một giây, cậu trực tiếp khóc ra tiếng, vội vàng thở dốc không tiếp lời nói: "Em không phải không để ý đến anh, em đang muốn... Đáp ứng..."

"Đem những gì anh đã nói hôm nay lặp lại một lần nữa." Giang Thính Văn cứng rắn nói: "Trả lời xong sẽ cho em ngủ."

Thanh Thứ Tang vội vàng nuốt nước miếng, nhanh chóng nói: "Sau này... Em phải về nhà mỗi đêm."

"Ừ..."

"Lúc ra khỏi cửa công ty, phải gửi tin nhắn cho anh trước. Em không được phép ra ngoài chờ trước cổng công ty."

Giang Thính Văn nghe xong ung dung hỏi: "Nguyên nhân..."

"Bởi vì... Anh phải đợi em, không phải em đợi anh. Anh nguyện ý chờ em đi ra, tình huống hôm nay, không thể có lần hai."

"Tiếp tục..."

"Anh không hung dữ với em... Ngày mai em không thể phớt lờ anh, em không thể trốn."

"Ừm, thật ngoan." Giang Thính Văn thành kính hôn cậu, nói: "Còn nữa..."

"Còn nữa..." Nước mắt Thanh Thứ Tang từ cằm rơi xuống sô pha, nghẹn một chút, "Em là... Người của Giang Thính Văn."