Chương 1

“Ting.” Âm thanh thông báo tin nhắn quen thuộc vang lên bên tai Giang Triệt. Cậu mở giao diện bạn tốt ra, thấy được thành viên Vương Thừa trong tiểu đội gửi tin nhắn đến.

[Cái ꮯꮋếꭲ của một vị vua]: Giang Triệt Giang Triệt, lúc tôi với mấy đứa bọn A Liêu vừa mới rời khỏi phó bản hình như đã kích hoạt phó bản ẩn nào đó.

[Cái ꮯꮋếꭲ của một vị vua]: Tôi gửi cho cậu nhìn một chút nhé. Cái phó bản này cứ quái quái thế nào ấy, tất cả thông tin đều là dấu hỏi chấm, nhưng phần thưởng lại tuyệt vô cùng, có điều là chỉ giới hạn hai người khiêu chiến mà thôi, hơn nữa cơ hội chỉ có một lần, bọn tôi suy nghĩ một chút thì vẫn thấy là nên để cho cậu xem trước đã.

[Cái ꮯꮋếꭲ của một vị vua]: Cậu nhìn đi rồi xem có muốn tìm nó hay không, tiện thì xem Bùi Vũ có cùng đi với cậu luôn không. Mấy người bọn tôi đi khiêu chiến thì không nắm chắc bằng hai cậu được.

Giang Triệt click mở thông tin về phó bản mà Vương Thừa vừa gửi đến.

Quả thật là rất kỳ quái, bất kể là tên phó bản hay là phần giới thiệu tóm tắt về phó bản, tất cả đều là một loạt dấu hỏi chấm. Nhưng mà đúng là giống như lời Vương Thừa nói, phần thưởng thật sự rất là tuyệt vời!

[Trường Triệt]: Để tôi đi hỏi một chút.

Giang Triệt lướt danh sách bạn tốt, tìm thấy ID trò chơi của Bùi Vũ trong số những cái tên đang sáng lên.

Vì lười phải nói nhiều nên Giang Triệt đã chụp ảnh màn hình lịch sử cuộc trò chuyện giữa mình với Vương Thừa rồi gửi cho Bùi Vũ.

[Trường Triệt]: Có đi hay không?

Đợi một lúc lâu, Giang Triệt mới chờ được câu trả lời.

[Giữa vũ trụ]: Phần thưởng như này? Đi.

[Trường Triệt]: Ok, có tiện không, bây giờ tôi truyền tống đến chỗ cậu luôn.

[Giữa vũ trụ]: Có thể, tôi đang ở chủ thành, đến đây đi.

Giang Triệt chạm xuống nút truyền tống, sau một thoáng cảm giác không trọng lực, khi mở mắt ra lần nữa thì cậu đã thấy Bùi Vũ đang ở trước mặt mình.

Năm 2030, game thực tế ảo đã trở nên phổ biến, mọi người có thể tự do di chuyển giữa thế giới ảo và thế giới thực, sắm vai các nhân vật khác nhau và trải nghiệm những cuộc sống khác nhau.

Game thực tế ảo mà Giang Triệt và Bùi Vũ đang chơi lúc này là một loại thế giới giả tưởng mở, trò chơi này không có hạn chế, người chơi có thể lựa chọn trải nghiệm trò chơi theo cách mình thích, có thể nỗ lực lên cấp đánh quái, cũng có thể an nhàn trồng rau.

Giang Triệt là loại hình lên cấp đánh quái, sau đó quen biết Bùi Vũ và những người đồng đội khác trong lúc tham gia phó bản, rồi cứ như vậy, cả lũ cùng thành lập một cái tiểu đội, bình thường sẽ hẹn nhau cùng chơi trò chơi.

Mọi người trong tiểu đội đều cam chịu Giang Triệt và Bùi Vũ là hai người có thực lực mạnh nhất, cho nên có chuyện nào liên quan đến phó bản đều sẽ đi hỏi bọn họ một chút trước.

Nhưng mà có đôi khi, bầu không khí trong đội cũng rất vi diệu, bởi vì ai cũng biết là, hai người mạnh nhất trong cái tiểu đội này, đều ngứa mắt nhau.

Cũng không ai biết rõ nguyên nhân cụ thể là gì, dù sao chỉ cần là người có con mắt sáng suốt thì đều nhìn ra được điều đó. Nhưng mà hai người họ lại có sự ăn ý đến bất ngờ, trong lúc tham gia các loại phó bản tổ đội thì chưa bao giờ rớt dây xích, phối hợp với nhau vô cùng tốt.

Vì thế đối với phó bản ẩn có phần thưởng phong phú này, đương nhiên là các thành viên trong tiểu đội sẽ nghĩ đến việc tới tìm Giang Triệt và Bùi Vũ trước.

Bùi Vũ vẫn là một thân trang bị hoa hòe lòe loẹt, cứ thế đứng ở trước mặt Giang Triệt.

Ngoại hình trong game thực tế ảo có thể tự mình thiết kế khi đăng nhập vào trò chơi, nhưng mà Giang Triệt ngại phiền toái nên trực tiếp lựa chọn dùng bộ dạng trong đời sống hiện thực của mình.

Nghe nói Bùi Vũ cũng vậy, nhưng ai mà biết được, Giang Triệt cũng chưa từng nhìn thấy Bùi Vũ ở ngoài đời.

Không thể không thừa nhận, bộ dạng trong game thực tế ảo của Bùi Vũ rất điển trai, còn là cái loại điển trai theo kiểu vô cùng khoe khoang, không thèm che giấu chút nào, giống hệt với cảm giác mà Bùi Vũ mang lại cho người khác. Hơn nữa, lúc nào hắn cũng lựa chọn những trang bị xinh đẹp, cả người ở trong trò chơi vô cùng bắt mắt.

Nhưng mà, Giang Triệt là kiểu người giữ vững quan điểm trang bị là phải thiết thực, cho nên cậu vẫn luôn không vừa mắt điểm này ở Bùi Vũ. Nhưng một thân trang bị của Bùi Vũ ngoại trừ việc lóa mắt ra thì lúc tham gia phó bản cũng không gây ra ảnh hưởng gì, nên mỗi lần nhìn thấy thì Giang Triệt cũng chỉ đành phải mắng chửi trong lòng một chút mà thôi.

“Cậu có ý tưởng gì về cái phó bản ẩn này không?” Bùi Vũ lên tiếng trước.

Giọng nói trong trò chơi cũng có thể thiết lập được, giọng nói của Bùi Vũ không quá hợp với hình tượng bên ngoài của hắn, hơi trầm thấp, không biết là do cố ý hay vốn dĩ chính là như thế.

Giang Triệt hoàn hồn lại: “Không có. Dù sao thì cũng không có thông tin gì, cứ vào luôn đi.”

“Được.” Bùi Vũ không nói gì thêm nữa, chạm xuống nút tiến vào cùng lúc với Giang Triệt.

Trong lúc tiến vào phó bản, trước mắt hai người đồng thời xuất hiện một mảnh ánh sáng trắng ngắn ngủi.

Vài giây trôi qua, lẽ ra lúc này hẳn là đã phải đến lối vào phó bản nhưng ánh sáng trắng ấy lại vẫn bao phủ hai người như cũ.

Giang Triệt cau mày, vừa định mở miệng hỏi Bùi Vũ đang đứng bên cạnh một chút thì lại chỉ thấy ánh sáng trắng đột nhiên tạm dừng, sau đó trước mắt hai người giống như một chiếc TV kiểu cũ bị nhiễu sóng, hiện lên hình ảnh từng bông tuyết nhấp nháy nhấp nháy.

“Kiểm tra đo lường được... Không rõ...” Bên tai tựa hồ vang lên âm thanh điện tử kỳ quái, Giang Triệt còn chưa kịp phản ứng thì trước mắt lại tạm dừng một chút rồi đột nhiên tối sầm lại.

Khi mọi thứ sáng trở lại một lần nữa và khi hai người nhìn thấy rõ được cảnh tượng trước mắt thì đều không hẹn mà cùng liếc nhìn nhau.

Bọn họ đang ở trong một căn phòng nhỏ hẹp, bốn phía đều là bức tường, không có cửa ra vào cũng như cửa sổ, nhìn xung quanh thì chỉ thấy một chiếc giường được đặt trong góc.

Nhưng điều khác thường chính là, tất cả mặt tường trong phòng đều có màu hồng, cả chiếc giường nằm trong một góc kia cũng thế, trên giường còn đặt hai cái gối tình yêu, ngay cả trong không khí cũng thoang thoảng mùi hương ngọt ngào.

Sau khi cẩn thận quan sát xung quanh và xác định không còn thứ gì khác, Bùi Vũ trầm tư một chút rồi nói: “Không hổ là phó bản ẩn, xác thật đủ kỳ quái.”

“Ừ, còn không biết phải qua màn như thế nào.” Giang Triệt tỏ vẻ đồng ý.

Lúc trước khi bọn họ tham gia phó bản cũng từng gặp phải một số chiêu trò nhỏ từ phía trò chơi, cũng không phải tất cả phó bản đều là đánh quái để qua màn, đôi khi cũng có một ít phó bản phải dựa vào trí lực, thể lực hoặc là những phương diện khác để vượt ải, cho nên khi hai người gặp được tình huống kiểu này thì cũng không hề hoảng loạn.

Quả nhiên, ngay sau đó, một giọng nữ ngọt ngào của máy móc vang lên trên đỉnh đầu hai người.

“Xin chào, chào mừng đến với ‘Bíp——’. Bây giờ tôi sẽ tuyên bố nhiệm vụ thứ nhất cho bạn, yêu cầu người chơi hôn môi.”

Bùi Vũ: ?

Giang Triệt: ...