Chương 28: Lâm Kỳ Kỳ Nằm Vùng

Y Kiến kéo hành lý trở lại khách sạn sang trọng mà cô tạm ở khi đến Trung Quốc, cô vừa vào phòng khách sạn, liền ném chiếc vali nặng nề xuống đất.

Người trong phòng nghe được động tĩnh, chậm rãi đi ra, "Sao về nhanh vậy?

Y Kiến: "Tôi hỏi một chút chuyện của Nhan Quân, thuật đọc tâm tôi còn chưa kịp dùng, tôi đã bị đuổi việc rồi.”

Y Kiến càng nghĩ càng bực bội, "Chết tiệt, đám người kia dựa vào cái gì mà sa thải tôi, bọn họ nhất định có gì đó mờ ám, nếu không không đến mức tôi hỏi một chút liền sa thải tôi.”

Người đàn ông ngồi xuống đối diện Y Kiến, "Không phải chỉ là sa thải thôi sao, cũng không phải chuyện to tát gì. Dù sao chúng ta cũng sắp xếp một người vào, rốt cuộc có bí mật gì Lâm Kỳ Kỳ có thể tìm ra.”

Y Kiến nhếch môi, "Chúng ta sớm đã sắp xếp bốn người, mặc kệ lúc ấy vị thiên kim thật nhà họ Nhan kia muốn chọn hai người nào, chỉ có người vào Nhan gia, vậy nhất định có thể sắp xếp cài người vào."

Y Kiến suy nghĩ một chút, rồi nói với người đàn ông: "Nhan Quân bên kia thế nào rồi? Có sắp xếp ai đến tòa nhà cũ kia chưa?”

Y Kiến không nhắc tới còn tốt, cô nhắc tới người đàn ông này liền cau mày.

“Phía Nhan Quân không tốt lắm, đã sắp xếp người xong, nhưng hoàn toàn không có cách nào tiếp cận tầng lầu cô ấy đang ở. Hành lang giống như có mê hồn trận, chỉ cần cố ý tiếp cận sẽ bị lạc trong hành lang.”

"Thậm chí người của chúng ta muốn đột nhập qua cửa sổ, cũng không cách nào tiến vào phòng của cô ấy, ngay cả cửa sổ thủy tinh cũng không thể chạm tới, nói chi là phá cửa sổ đột nhập vào."

Phòng của cô giống như có một bức tường trong suốt, chính là loại kết giới trong tiểu thuyết huyền huyễn.



Y Kiến xua tay, "Được rồi, tôi biết rồi, anh đi trước đi!

Người đàn ông nhíu mày, "Đây là đuổi tôi, cô chuẩn bị người đi đối phó Nhan Quân? Dị năng đọc tâm của cô, không có kỹ năng tấn công, cô không thể làm gì được cô ấy.

Y Kiến giải thích, "Tôi đã sai một đội dị năng tới, tôi bảo bọn họ sớm chuẩn bị một cuộc phục kích, sau khi dụ người vào bẫy, việc bắt được cô ấy rất dễ dàng.”

Người đàn ông thấy vậy chỉ có thể từ bỏ ý định ở lại, "Đã như vậy thì tôi về trước. Nếu cô không hoàn thành nhiệm vụ, bị bắt, tôi vẫn có thể nghĩ biện pháp cứu cô.”

Y Kiến lấy trái cây bên cạnh ném tới, độ chính xác không tốt bằng Khương Li, trái cây dính vào quần áo người đàn ông, rồi rơi xuống đất.

“Cút, tôi làm sao có thể bị bắt. Tôi làm nhiệm vụ chưa từng thất bại, đừng nói là bị bắt.”

Người đàn ông rời khỏi khách sạn, bước ra khỏi cửa khách sạn, hắn quay đầu lại nhìn về phía phòng của Y Kiến.

Nhan Quân có thể khiến cấp trên kiêng kị như thế, hắn cảm thấy Y Kiến lần này có thể sẽ chịu thiệt.

Chỉ là Y Kiến những người này, dựa vào thuật đọc tâm, nắm giữ nhược điểm của không ít người, khiến nhiều người phải nghe lệnh cô.

Nhưng cho dù Y Kiến dựa vào thuật đọc tâm lấy được nhược điểm của Nhan Quân, cũng chưa chắc có thể khiến Nhan Quân bó tay chịu trói.



Quên đi, mặc kệ cô ấy, tự mình cầu phúc vậy!

Bên này Lâm Kỳ Kỳ ở phòng bếp cùng một đầu bếp phân loại nguyên liệu nấu ăn cho bữa cơm tiếp theo, lúc này cô mới gọt vỏ khoai tây, sau đó chợt nghe thấy cộng sự đã không còn.

Lâm Kỳ Kỳ: ...

Sau đó Lâm Kỳ Kỳ hỏi người hầu Nhan gia, Y kiến vì sao bị sa thải.

Có người nói cho cô biết, là ông Nhan không thích màu da của Y Kiến, cho nên mới sa thải nhân viên mới.

Lâm Kỳ Kỳ cảm thấy, trong này có vấn đề.

Cô đã sớm điều tra qua, Nhan Thế Kiệt thường đến xem mỹ nữ tóc vàng mắt xanh trình diễn ở Tây u, nói không thích người da trắng, cái cớ này quá giả.

Lâm Kỳ Kỳ bận rộn cả ngày, cuối cùng cũng hết ngày.

Trong đêm tối, Lâm Kỳ Kỳ lấy điện thoại di động hỏi Y Kiến nguyên nhân cô bị đuổi.

Sau khi biết được nguyên nhân, Lâm Kỳ Kỳ lập tức đưa ra quyết định, quyết định không thể chủ động hỏi mọi người trong biệt thự về vấn đề của Nhan Quân.

Muốn biết tin tức của Nhan Quân, cần có người trong biệt thự chủ động nói đến.