Chương 44: Giày thêu (44)

Thẩm Hoặc cầm lấy Thiên Sư Thụ Ấn trong tay lão đạo sĩ, nhỏ nhắn tinh xảo, đặt trong túi là có thể mang đi, dưới đáy có khắc một vài chữ Thẩm Hoặc nhìn không hiểu, thoạt nhìn giống như là phù triện.

Trước khi chui ra khỏi khe hở, Thẩm Hoặc nói với lão đạo sĩ:

“Tuy rằng là bị ép buộc, nhưng đã gọi Người một tiếng sư phụ, đứa đồ đệ hời con đây xin hứa, nếu lần này con có thể đi ra ngoài, chắc chắn sẽ tìm một nơi non xanh nước biếc an táng Người.”

Chờ sau khi cậu xoay người, khóe miệng lão đạo sĩ phía sau cậu cong lên một nụ cười mỉm, vẻ mặt tràn đầy vui mừng.

Khi Thẩm Hoặc nhảy ra khỏi khe hở, vài con Nhục Hầu cũng đã bò đến cách cậu chừng ba thước.

Cậu giơ một chân đá Nhục Hầu xuống, thuận đà nhảy xuống theo. Vì để giảm bớt lực đạo, cậu lăn hai vòng trên mặt đất, an toàn rơi xuống.

Thẩm Hoặc nắm tay cầm chắc Thiên Sư Thụ Ấn, hét lớn với Dương Y Y đang bay lơ lửng:

“Chị Y Y, mau lấy lụa đỏ quấn lấy tôi, ném tôi đến chỗ ác quỷ!”

Dương Y Y nghe được lời Thẩm Hoặc nói, cuốn lên lấy eo cậu, ném thẳng đến chỗ ác quỷ.

Thẩm Hoặc nhanh tay túm lấy tà thần, bò lên trên người nó, phát hiện trên trán nó có dấu vết kỳ lạ, thoạt nhìn có hơi giống vết tích do Thiên Sư Thụ Ấn làm ra. Thẩm Hoặc cầm thụ ấn thử ấn mạnh vào đầu khôi quỷ, không ngờ nó phản ứng dữ dội.

Ánh mắt Thẩm Hoặc sáng ngời!

Tuyệt cú mèo!

Khôi quỷ phát ra tiếng rít thảm thiết, toàn bộ đỉnh núi đều rung động. Nó điên cuồng lắc lư, muốn ném rớt con kiến đang bám trên người mình. Thấy không ném được, nó liền va mạnh vào vách núi một cách tàn nhẫn.

Nội tạng lệch vị trí, cổ họng Thẩm Hoặc tanh ngọt, khụ một tiếng phun ra máu. Trên ngụm máu nhổ ra còn trộn lẫn cả vụn nội tạng. Cậu cười khổ, xem ra có lẽ mình sẽ chết ở chỗ này đúng như ước nguyện của đám tiểu nhân kia.

Nhưng!

Vẻ mặt của cậu trở nên hung ác, cho dù ông đây có hẹo thì cũng phải kéo theo một cái đệm lưng, nếu không cũng quá thiệt thòi!

Cậu tăng sức mạnh đè ấn ký lên trán khôi quỷ.

Khôi quỷ chịu không nổi luồng sáng nóng bỏng của Thụ Ấn, ngã trên mặt đất lăn lộn, mà nơi nó ngã xuống lại gần ngay quan tài đỏ.

Hình như ác quỷ rất sợ quan tài đỏ…… Không! Không phải sợ quan tài đỏ, mà là sợ đồ vật bên dưới quan tài.

Lúc trước cậu nhìn thấy dưới quan tài đỏ có một lá bùa, hẳn là trận pháp cuối cùng lão đạo sĩ lưu lại!

Một suy nghĩ chợt loé lên trong đầu Thẩm Hoặc. Cậu nghĩ ra một kế hoạch vô cùng mạo hiểm, nhưng đáng giá thử một lần.

“Chị Y Y giúp tôi một tay, nhốt tôi và cái thứ này vào trong quan tài đỏ, tôi không tin không trị được nó!”

Sắc mặt Dương Y Y có hơi do dự:

“Thẩm Hoặc……”

“Chị, đừng do dự nữa, mau lên!”

Dương Y Y cứ do dự mãi, cuối cùng cô khẽ cắn môi, vung lụa đỏ lên ném cả Thẩm Hoặc lẫn khôi quỷ vào trong quan tài đỏ.

Thẩm Hoặc xoay hướng thân thể, để đùi mình kẹp cổ quái vật, đôi tay dùng hết sức bú mẹ ấn mạnh vào đầu khôi quỷ, Thiên Sư Thụ Ấn phát ra một luồng sáng chói mắt.

Dưới luồng sáng, khôi quỷ càng ngày càng nhỏ, dần dần biến thành một con khỉ hoang đen thùi lùi, bị Thẩm Hoặc đè chặt dưới quan tài.

“Đóng quan lại!"

Lụa đỏ cuốn nắp quan tài đậy lại, còn vòng thêm vài vòng cho chắc. Làm xong mọi chuyện, Dương Y Y mềm nhũn quỳ rạp xuống đất.

Mà lúc này, Đồng Tam nằm giả chết trên mặt đất đột nhiên mở mắt. Gã phi người đè lên quan tài đỏ, điên cuồng cười.

“Ngô lấy thân thể làm tế phẩm, kêu gọi ác quỷ từ Phong Đô, linh hồn hiến tế cho chủ nhân Quỷ Thành, lấy mạng thay máu, hồn phi phách tán!”

Đồng Tam niệm một chú ngữ cổ xưa, ánh sáng vàng trên mặt đất đột nhiên biến thành màu đỏ. Luồng sáng càng ngày càng chói chang, ngay cả oán quỷ như Dương Y Y cũng không thể tới gần.

Trong mắt Đồng Tam đều là ý nghĩ cá chết lưới rách!

Dương Y Y hồi hồn lại, vội vàng tung lụa đỏ ra, nhưng nơi đó giống như có một tầng kết giới rất dày, khi lụa đỏ vừa chạm đến lập tức bị bắn ngược, đánh bay cả Dương Y Y ra xa.

Dương Y Y không biết Đồng Tam đã làm gì, nhưng là cỗ lực lượng kia vô cùng cường đại, là thứ không biết là gì được gã triệu hoán phát ra ra, nếu nói nó là trời là đất thì khôi quỷ đang đấu với Thẩm Hoặc chỉ là cát bụi.

Gã triệu hoán ác quỷ còn mạnh hơn so với tà thần!

Một luồng sáng màu đỏ như máu bùng nổ, thiết bị phát sóng treo trên xà nhà thiết ầm ầm nứt toạc, phòng phát sóng trực tiếp biến thành đen nhánh.

Dương Y Y cũng bị luồng sáng này đánh bay xa mấy chục mét. Đồng Tam nằm trên quan tài hóa thành một bãi máu đen thấm vào lớp gỗ.

Quan tài đỏ nháy mắt biến thành đen.

……

Trong quan tài.

Khôi quỷ phát hiện có lẽ bản thân thật sự thua ở trên tay con kiến này, giận đến tím mặt.

Nó dồn hết lực lượng vốn có của mình biến thành một làn sương màu đen quỷ mị, hoá thành một thanh kiếm sắc bén đâm xuyên qua người Thẩm Hoặc.

Phụt!

Máu của Thẩm Hoặc rơi xuống hoà vào bản thể của khôi quỷ. Rõ ràng chỉ là máu của người thường lại như dung nham nóng bỏng đốt cháy khôi quỷ.

Thẩm Hoặc làm sao có thể để nó tránh thoát. Cậu nhịn từng trận đau đớn trên ngực, đè chặt khôi quỷ lại.

Tơ hồng hiện lên một luồng lực lượng cường đại đến từ thần minh, khôi quỷ tiếng rít lên vài tiếng, biến thành một tấm bài vị thuần một màu đen.

Bên trên viết: Phong Đô minh chủ.

Lúc bài vị xuất hiện, tơ hồng trên ngón tay Thẩm Hoặc cũng biến thành một chiếc nhẫn ôm lấy ngón tay cậu.

Thẩm Hoặc lập tức rơi vào hôn mê.

Không có ai thấy, quần áo trên người Thẩm Hoặc dần dần biến thành áo cưới màu đỏ.

……

Bên trong đại điện, tơ hồng trên tay Minh quân toả ra một luồng ánh sáng kỳ lạ, hấp dẫn ánh nhìn của người đàn ông.

Dường như hắn nghĩ đến điều gì đó, ngay lập tức biến mất tại chỗ.

Cùng thời gian đó, mười chủ nhân cung điện khác ngoài đại điện cũng cảm nhận được nguồn hấp dẫn diệu kỳ kia. Có người bấm tay tính toán, vẻ mặt hiện lên sự kinh ngạc.

“Minh quân có sao Hồng Loan* chiếu rồi!”

“Kỳ quái, vì sao đột nhiên Minh quân lại động tình vậy?”

“Quản làm mẹ gì, chỉ cần biết đây là chuyện tốt là được rồi! Mau mau đi thông báo cho toàn bộ âm sai rút khỏi điện Minh quân!”

…….

*Sao Hồng Loan: là một phụ tinh thuộc nhóm Tam Tinh gồm Đào Hoa, Hồng Loan, Thiên Hỷ gọi tắt là bộ Tam Minh. Sao Hồng Loan thuộc thuộc mệnh âm thuỷ, còn sao Thiên Hỷ thuộc mệnh dương thuỷ. Chính vì vậy, 2 sao này luôn xung đối với nhau. Nhưng bên cạnh đó, sao Hồng Loan lại có tính chất giống với sao Đào Hoa về đào hoa, tình duyên, tình ái. Với đặc tính hệ thuỷ thì sao Hồng Loan luôn nặng về nội tâm, hướng về tâm hồn, hướng về tình cảm tinh thần hơn là những mong cầu về thể xác.

Tìm hiểu thêm trên Google nhé các bạn yêu!