Chương 28: Giày thêu (28)

"Chị muốn tôi giúp việc gì?”

Một tia rối rắm hiện lên trên mặt Dương Y Y, cố nói với Thẩm Hoặc chuyện mình cần hỗ trợ, khiến Thẩm Hoặc cảm thấy có hơi bất ngờ.

“Tôi muốn nhờ cậu phá hủy thần tượng trên núi, nó ép tới mức tôi sắp không thở nổi nữa rồi.”

“Thần tượng? Chính là thần tượng thần minh gì gì kia hả?”

Dương Y Y cả giận nói:

“Nó không phải là thần minh, rõ ràng chính là một con ác quỷ giả danh thần minh mà thôi. Thân thể của tôi bị chôn dưới tượng đá, thôn dân mời lão vu bà đến hạ cấm chú trên tượng, tôi không thể thoát ra được, chỉ có thể trơ mắt nhìn máu thịt toàn thân bị ác quỷ kia hút sạch sẽ.

Nếu không phải oán khí của tôi quá mạnh, nó nhất thời không nuốt được, tôi mới có cơ hội chạy thoát.

Nhưng chỉ là chạy thoát tạm thời, lúc nào nó cũng đều có khả năng tìm được tôi, tôi chỉ có thể không ngừng trốn tránh. Hơn nữa tôi cảm nhận được nó đang càng ngày càng cắn nuốt nhiều năng lượng hơn, chờ nó mạnh mẽ đến mức tôi không còn cơ hội chạy trốn, tôi chỉ có thể bị động chờ chết.

Cho nên tôi tìm cậu trợ giúp, chỉ cần cậu có thể giúp tôi, sau này tôi có thể đồng ý làm giúp cậu ba chuyện.”

Ánh mắt của cô ấy tràn ngập lực hấp dẫn, câu lấy tâm thần Thẩm Hoặc.

Khi cô ấy cho rằng Thẩm Hoặc cũng sẽ giống những người kia, vì ba điều kiện hấp dẫn đáp ứng lời nhờ vả của mình, Thẩm Hoặc lại……

Chỉ chớp chớp đôi mắt đau nhức, từ chối thẳng thừng.

“Xin lỗi.”

Nụ cười trên mặt Dương Y Y suýt nữa rụng mất.

Cô hỏi: “Vì sao?”

Khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp đều vuốt mồ hôi giùm Thẩm Hoặc.

[Làm ơn đi anh giai, cậu đang ở trong ảo cảnh của người ta đó, chính là cá nằm trên thớt, cậu còn từ chối một nữ quỷ nguy hiểm như vậy, tìm đường chết à?!]

[Mẹ nó, tôi đánh cuộc một cái phi thuyền, Thẩm Hoặc sẽ chết, dám từ chối yêu cầu của nữ quỷ.]

[Nhưng tôi cho rằng chưa chắc Thẩm Hoặc sẽ chết, hơn nữa tôi cảm thấy nguyên nhân cậu ấy từ chối là vì muốn ra điều kiện với nữ quỷ, tôi cược cậu ấy sẽ sống!]

[Tuy rằng cậu ta rất to gan, nhưng tôi cảm thấy đây là chuyện vô cùng mạo hiểm, ngộ nhỡ chọc giận nữ quỷ cậu ta sẽ chết thật đấy, người này là kẻ điên phải không?]

Trong phòng phát sóng trực tiếp có nhiều anti-fan mắng Thẩm Hoặc, cũng có không ít người đang thảo luận về một loạt những chuyện mà Thẩm Hoặc gặp phải. Cái này còn kí©h thí©ɧ hơn phim kinh dị nhiều, có thể miễn phí xem phim điện ảnh kinh dị trong phòng phát sóng trực tiếp, quả thật quá sung sướиɠ rồi!

Trong phòng phát sóng trực tiếp, có không ít anti-fan góp gió bẻ măng, tiền đặt cược càng lúc càng lớn, còn có người bắt đầu phiên giao dịch ở dưới, người xem cũng ồn ào.

Một vài người mới tiến vào không thấy được màn đám trẻ lột da kinh khủng lúc trước, còn vui cười hớn hở nói NPC nữ quỷ này có dáng vẻ không tệ.

Những người theo dõi hòng phát sóng ngay từ đầu lộ ra nụ cười không rõ hàm ý.

Lúc trước bọn họ cũng nghĩ như vậy đấy, ha ha.

Bởi vì tiền đặt cược dẫn tới rất nhiều quần chúng vây xem, phòng phát sóng trực tiếp của Thẩm Hoặc đã kéo luôn lên Top 1 của nền tảng.

Nữ quỷ cười vài tiếng, cái đầu xinh đẹp rơi từ trên cổ xuống dưới đất, lăn nhanh như chớp đến bên chân Thẩm Hoặc, bên trong thủy tinh thể bên trong tròng mắt hoàn toàn hòa tan, khiến tròng mắt thoạt nhìn như phủ một lớp sương mù mênh mông, không khác mấy so với tròng mắt trắng.

“Quả thật là tôi lừa cậu, con đường cậu đi rất nguy hiểm, nhưng cậu không có lựa chọn.”

Nữ quỷ nói xong, cửa mở ra, toàn bộ người dân bên ngoài đã biến thành con khỉ không có da thịt, khi nhe răng, đám răng nanh trong miệng trông kinh tởm vô cùng! Không chỉ kinh tởm mà còn cực kỳ sắc bén, chỉ cần táp nhẹ một cái là bay mất nửa cái đầu.

Nữ quỷ khép cửa lại lần nữa, đắc ý nhìn Thẩm Hoặc.

“Bây giờ cậu đã muốn hợp tác với tôi chưa?”

Thẩm Hoặc đột nhiên cười ra tiếng, nữ quỷ nhíu mày lại.

“Cậu cười cái gì?”

Thẩm Hoặc cười đủ rồi, đỡ cái eo bị co rút, thản nhiên nói.

“Tôi đây cũng muốn giao dịch với chị.”

“Nói.”

Thực hiển nhiên, nữ quỷ cảm thấy có chút mới lạ.

Những người lúc trước đều sợ bị cô gϊếŧ nên mới đồng ý, chưa có ai dám bàn điều kiện với cô.

Thẩm Hoặc nói: “Chị có tiền không?”

Nữ quỷ: “?"

Cô lôi ra một xấp tiền giấy theo thói quen, nện lên đầu Thẩm Hoặc.

Thẩm Hoặc gian nan bò ra từ đống tiền giấy, phủ định nói:

“Không phải tiền giấy của người chết, là tiền cho người sống dùng.”

Nữ quỷ lắc đầu, trên mặt lộ ra sự quẫn bách hiếm thấy: “Lúc tôi tới đây, không xu dính túi.”

Thẩm Hoặc thở dài:

“Xin lỗi, hiện tại tôi đang nợ ngập đầu, cần phải kiếm tiền. Nếu chị không thể thỏa mãn điều kiện của tôi, như vậy giao dịch của chúng ta không thể nào đạt thành.”

Sau khi nói xong câu đó, Thẩm Hoặc cảm nhận được độ ấm xung quanh hạ thấp xuống.

Nữ quỷ tiếp tục chơi ngắt đầu, khuôn mặt xinh đẹp từ từ tan rã, biến thành một khuôn mặt gần hoại tử trông vô cùng khủng bố, cách một đoạn vẫn ngửi thấy mùi tanh tưởi.

“Chị gái à, đừng động một tí là tức giận nha. Không có lợi ích tương xứng, tôi cũng khó giúp chị. Ai nói nhất định phải dùng tiền, chị cũng có thể dùng đồ vật khác để thế chấp mà.”

Gió lạnh âm trầm nháy mắt trở nên nhẹ nhàng, mềm mại phất quá gương mặt cậu.

“Là sao?”

Thẩm Hoặc nhún nhún vai nói:

“Ví dụ như phòng ở, đất đai gì đó.”

Nữ quỷ chớp chớp mắt, hình như là nhớ tới cái gì.

Cô nói: "Đúng là có một cái.”

Thẩm Hoặc xoa xoa tay, “Ngài nói đi!”

"Cái khách sạn kia kìa.”

Thẩm Hoặc: ???

Khách sạn kia nằm trong núi sâu rừng già, ngoài mấy phượt thủ, làm gì có ai nhàm chán chạy tới cái chỗ quỷ quái này chứ?

Nữ quỷ nói:

“Miếng đất kia là của tôi, trước khi bị hiến tế tôi đã mua nó, chuẩn bị xây một trường học. Tiền mua đất đều là tiền bồi thường sau khi cha mẹ tôi qua đời vì tai nạn xe cộ. Tôi vốn định trợ giúp những đứa trẻ đó thoát ly rừng núi, ai biết……”

Vẻ mặt của cô có chút cô đơn.

Thẩm Hoặc muốn mở miệng mấy lần, cuối cùng cậu cũng không nói gì cả.

……..

Tác giả có lời muốn nói:

Thẩm Hoặc: Còn tưởng rằng có thể phất lên thật nhanh, ai ngờ chị ta còn nghèo hơn cả tôi : )