Chương 24

Tần Mộc Tuyền nghe vậy thì dừng lại, Ngải Tu Qua nhân cơ hội đó vươn tay ra xa hơn, hình như cậu đã chạm được thứ gì đó...

Hắn nắm lấy tay cậu rồi hơi dùng sức kéo. Ánh đèn vàng mờ mờ trên đầu xe được bật lên, Tần Mộc Tuyền lùi ra làm bóng của hắn kéo dài sang hướng khác.

Cậu hơi thở phào nhẹ nhõm thì đột ngột bị Tần Mộc Tuyền kéo vào ngực... Lúc này Ngải Tu Qua đang ngồi trên đùi của hắn, đầu gối quỳ trên ghế, không nhìn rõ mặt Tần Mộc Tuyền chỉ có thể cảm nhận được động tác vội vàng kéo quần cậu xuống tới chân, sau đó còn nhẹ nhàng đánh mông cậu.

“Để chồng nhìn xem.”

Cơ thể Ngải Tu Qua run lên giống như là có chút căng thẳng cũng có chút lạnh, cậu cẩn thận cử động lại bị Tần Mộc Tuyền đánh mông.

“Quá lạnh...” Cậu như thật như giả oán giận, không đợi cậu nói xong thì máy sưởi trong xe đã bắt đầu hoạt động. Cơn gió ấm áp phả lên người ngải tuqua, cậu lấy tay che mặt tiếp tục kiếm cớ: “Vừa rồi em không có trong video...”

“Không thấy rõ.” Tần Mộc Tuyền thản nhiên nói dối. Hắn hơi cong chân lại để Ngải Tu Qua hơi nghiêng người về trước khi nằm trong ngực hắn, Ngải Tu Qua phải để đầu gối sát bên chân Tần Mộc Tuyền, hạ thấp trọng tâm rồi nâng mông lên cao.

Lúc này eo cậu hạ thấp, mông nhếch lên cao, Tần Mộc Tuyền có thể nhìn thấy qυầи ɭóŧ màu xám do chính hắn mặc cho Ngải Tu Qua đã dính vệt nước.

Hắn nhẹ nhàng gãi nơi đó, không biết là dọa nạt hay dụ dỗ: “Tôi muốn xem âʍ ɦộ của Tu Qua.”

“...” Ngải Tu Qua cảm thấy vô cùng xấu hổ không dám ngẩng đầu lên, cậu im lặng nhưng mông đã nâng cao lên một chút vì thế Tần Mộc Tuyền đã cười nhẹ, bởi vì qυầи ɭóŧ dính nước cho nên có thể nhìn rất rõ hình dáng của thịt da^ʍ.

Thịt mềm trơn mịn bị hắn xoa nắn cách một lớp vải dệt, miệng huyệt cũng đã ngậm lấy đôi chút tạo thành ao hãm nho nhỏ ở đáy chậu.

Mắt Tần Mộc Tuyền trầm xuống, nhéo nhẹ lên âm đế.

“Ưm” Ngải Tu Qua bị giật mình nên kêu lên lại bị Tần Mộc Tuyền đè lại giữ nguyên tư thế, hắn xoa nắn âm đế của bé cún con để nhận sự an ủi nhưng đầu ngón tay lại có cảm xúc kỳ lạ khi chạm vào nơi đó.

... Có chút cứng?

Hắn nghi hoặc, tay di chuyển lên phía trên... Quả thật nơi này có chút kỳ lạ.

Tần Mộc Tuyền nhíu mày, sau đó cởϊ qυầи Ngải Tu Qua ra. Nương theo ánh đè nhìn thấy bên dưới âm đế của bé cún con có thứ gì đó sáng lên.

Yết hầu của hắn nhộn nhạo lên: “...Cục cưng mang vòng sao?”

“Ưʍ...” Ngải Tu Qua nhỏ giọng đáp lại: “Em muốn làm anh vui...”

“...”

Bầu không khí trở nên trầm mặc trong giây lát.

Ngải Tu Qua không nhìn thấy mặt của Tần Mộc Tuyền cũng không nghe thấy tiếng hắn đáp lại nên có chút hoang mang, đang định lên tiếng, vô tình nhìn xuống bàn tay đang nắm tay mình... Nơi đó nổi đầy gân xanh giống như đang ám chỉ điều gì đó.

Chơi quá trớn rồi.

Chuông cảnh báo trong lòng Ngải Tu Qua vang lên.

Bắp chân của cậu lập tức bị nâng lên. Cậu nhận ra rằng im lặng không có nghĩa là Tần Mộc Tuyền không thích, ngược lại... Có lẽ là do hắn quá thích.

Trong xe tràn ngập mùi nguy hiểm đáng sợ: “Về nhà, Mộc, chồng... Em, chúng ta về nhà, chúng ta về nhà làm, em được nghỉ ba ngày, anh muốn làm như nào cũng được, có được không?” Ngải Tu Qua lắp bắp nói.

Nghe thế, cánh tay đang nổi đầy gân xanh hơi buông tay Ngải Tu Qua ra, cậu được tự do ngắn ngủi nên đã thở phào nhẹ nhõm: “Đúng vậy, chúng ta về nhà rồi...”

Cậu bất lực nhìn cà vạt đen xuất hiện trước tầm mắt mình.

Hắn không chỉ trói hai tay cậu lại còn thắt chiếc nơ xinh đẹp ở nơi đó.

Làm xong chuyện đó, cậu bị Tần Mộc Tuyền nâng mông lên chơi đùa... Đùi mở rộng ra, vẫn đưa lưng về phía hắn, mặt áp vào chiếc bàn gấp được hạ rất thấp. Mông nhếch cao nên âʍ ɦộ đưa về phía Tần Mộc Tuyền.