Chương 3

Hai người vào toilet cũng không được bao lâu, Thích Tứ đã buông người ra.

Ôn Thành yên tâm nhìn người rời đi trước, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

Thích Tứ!

Hắn ta là một alpha cấp SS.

Đại thiếu Thích gia, sao có thể làm như vậy với cậu!

Nhìn thấy tin nhắn của Lý Nam gửi đến, đại khái muốn hỏi tung tích của Ôn Thành, nếu nhận được tin nhắn nhanh chóng quay về.

【Tìm thấy rồi, một lúc nữa sẽ quay lại ngay.】

Thời gian cũng không còn sớm, loại chuyện này đối với cậu cũng không phải là vấn đề lớn, cự tuyệt một người, cũng trở nên quen thuộc rồi.

Nếu Thích Tứ không giở trò cũ ra, thì cùng lắm là đổi cái ký túc xá là được

Sau bữa tối thì thời gian cũng đã muộn, Ôn Thành dự định để Lý Nam về khách sạn mà cậu đã đặt trước để nghỉ ngơi.

【Khụ khụ!】

【Ôn Thành, ngoài trời đang mưa, hay là hôm nay cậu cũng ở chỗ này nghỉ ngơi đi!】

Tô Hàng nhìn thấy Ôn Thành, lập tức muốn tiến lên chào hỏi.

Đây là căn bếp riêng theo kiểu trang viên cao cấp, nơi mà chỉ người giàu mới có thể tới, ngoài việc tự mình lái xe ra, cũng chỉ có thể đi bộ cả quãng đường dài.

Muốn ở nơi này đón xe là chuyện không thể, nhưng đi nhờ xe tới lại được, muốn ra ngoài, có trăm năm nữa cũng khó tìm được một chiếc taxi.

【Ôn Thành, giá phòng ở đây chắc là rất đắt ha!】

Lý Nam thì thầm vào tai Ôn Thành, bỗng nhiên bị một luồng ánh mắt tia đến khiến anh phát run, alpha tên Thích Tứ kia quả thực rất kì quái.

【Đừng nhìn, không cần để ý đến hắn!】

Ôn Thành biết Thích Tứ đang làm gì, còn có thể gì hơn ngoài việc lấy khí thế ép người, nhìn khuôn mặt Diệp Phong đang biến sắc bên cạnh, cậu thừa hiểu là đang có người phóng thích pheromone để áp bức người đẳng cấp thấp hơn.

Nhưng ngoại trừ Diệp Phong, tất cả những người có mặt ở đây đều là beta, họ không thể ngửi thấy nó, không giống như Diệp Phong có thể cảm nhận được rõ ràng áp lực từ pheromone.

Thích Tứ thúc giục: 【Buổi tối không có xe!】

Ôn Thành không thèm để ý đến lời của Thích Tứ, quay người tiếp tục cùng Lý Nam nói chuyện.

【Không biết, nhưng hiện tại chúng ta không thể ra ngoài được, lại không có xe đi xuống núi. sớm biết bọn hắn ở nơi này liên hoan thì tôi đã không tới rồi.】

【Thế cậu có đủ tiền không, ở đây tôi cũng có.】

Lý Nam và Ôn Thành đang nói chuyện, Tô Hàng bắt gặp sắc mặt Thích Tứ ngày càng khó coi, còn tưởng do mấy người Ôn Thành quá chậm chạp.

Là người thừa kế của Thích gia, ắt hẳn đây là lần đầu tiên hắn phải chờ đợi người khác ra quyết định, Tô Hàng rất giỏi đọc ánh mắt người khác, cậu ta lập tức hiểu rõ đây là ánh mắt của một người có dấu hiệu không thể nhịn nổi nữa.

【Ôn Thành, cậu cứ ở đây nghỉ ngơi một đêm đi, hơn nữa ban đêm không có xe xuống núi, mưa lớn lái xe trên đường núi cũng không an toàn!】

Ôn Thành biết, vốn dĩ mình đã cùng Lý Nam nói xong rồi, lại nghe thấy lời nói của Tô Hàng cũng thuận thế làm theo.

Người phục vụ ở cửa đã sắp xếp xong, đưa họ sang phòng bên cạnh.

【Thích tiên sinh, đây là những phòng được sắp xếp cho ngài, đều ở tầng một, đây là thẻ số phòng, để tôi dẫn các ngài đến đó.】

Ôn Thành vừa nhận được thẻ phòng, còn tưởng rằng mình sẽ được ở cùng phòng với Lý Nam, không ngờ lại bị kéo sang phòng bên cạnh.

【Phòng bên cạnh có giống phòng của tôi không?】

Nhìn thấy tin nhắn của Lý Nam trên điện thoại di động, Ôn Thành lập tức chụp ảnh căn phòng.

Thời gian cũng không còn sớm, Ôn Thành đang định tắm rửa chuẩn bị nghỉ ngơi, không ngờ vừa vào phòng tắm lại có người đến gõ cửa.

May mắn thay mới cởϊ áσ sơ mi ra nên không có vấn đề gì, cậu mặc bộ đồ ngủ của khách sạn rồi tiến đến mở cửa.

“Bang!”

Cánh cửa được mạnh mẽ mở ra, sau đó nhanh chóng đóng lại.

【Muốn làm lơ tôi sao?】

Cánh cửa đột nhiên mở ra rồi đóng lại, Ôn Thành đang mặc đồ ngủ chưa kịp phản ứng đã bị ép vào tường.

【Muốn tắm sao?】

【Mẹ nó, cút ra!】

Ôn Thành vẫn luôn tự đánh giá bản thân là người ôn hòa, nhưng khi đối mặt với một người hung hãn như này, vừa gặp mặt đã động cước động thụ, cậu muốn dịu dàng cũng không làm nổi.

Ôn Thành một tay đẩy người, giơ chân lên chuẩn bị đá hắn.

Nhưng lại bị hai chân người đàn ông ép vào: "Bình thường có người gõ cửa, em tiếp đón như thế này sao!"

Sắc mặt Thích Tứ khó coi nhìn về phía cổ áo đang lộ ra phần da thịt trắng nõn, thậm chí hắn còn có thể nhìn rõ hai chấm nhỏ màu hồng.

Người đàn ông hung hăng nhìn vào ngực mình, Ôn Thành lập tức nổi giận.

【Con mẹ nó cậu có phải có bệnh không?】

【Tôi không thích alpha, tránh xa tôi ra.】

【Xin lỗi, tôi tưởng em đang mời tôi bằng cách đón tiếp như thế này!】

Thích Tứ không chút kiêng kị nào, nhìn thẳng vào người đàn ông đang đỏ mặt trước mắt mình.

Đôi mắt tràn đầy du͙© vọиɠ rơi xuống làn da cổ, đôi tai nhỏ, cùng cặp môi xinh đẹp nhưng toàn thốt ra những lời khó nghe.

【Tôi muốn hôn em.】

Ưm!

Thừa dịp Ôn Thành không để ý, Thích Tứ vừa dứt lời liền cúi người hôn cậu.

【Mẹ kiếp, cậu mau cút khỏi đây đi!】

Thích Tứ hôn lên cái miệng nhỏ mềm mại, nghe âm thanh rêи ɾỉ từ Ôn Thành, tâm trạng liền vui vẻ lên, dùng đầu lưỡi nóng hổi mυ"ŧ lấy đầu lưỡi cậu.

Tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu trắng đυ.c bị người đàn ông mυ"ŧ đi, những khớp xương rõ ràng của ngón tay thon dài đang lần từ từ theo l*иg ngực cậu.

Những đầu ngón tay lạnh buốt chạm vào những hạt gạo đỏ dưới vạt áo ngủ đã được mở ra của cậu.

Ngay sau đó liền bị bóp phồng lên.

Ôn Thành cảm nhận được sự hưng phấn của hắn, cậu bị ép vào tường hôn đến mức không thể thở nổi.

【Tôi thực sự thích em! Tại sao em lại không thử thích tôi?】

Thấy cậu thở hổn hển gần như không thể hô hấp nổi nữa, Thích Tứ mới ghé đầu vào tai Ôn Thành, nhìn vành tai đỏ bừng, nhịn không được mà liếʍ liếʍ.

Ôn Thành theo phản xạ mà giật mình, toàn thân bỗng trở nên căng thẳng, một xúc cảm khó hiểu trào dâng.