Chương 1.3

Khương Hà xưng đế không gϊếŧ nàng đã là phá lệ nhân từ, xưng đế mười hai năm, lại lãnh đạm việc hậu cung, lời đồn về nàng ta cùng Tề Văn có thể nói là ai ai cũng biết.

Quân thần nắm tay khắp thiên hạ sao có thể hòa hợp được như vậy, không cần tuyên cáo cũng đã khiến người người ao ước.

Đáng tiếc cho một đôi uyên ương khổ mệnh này, chung thân lương xứng, lại bởi vì sai lầm của nàng mà lỡ mất duyên phận hai mươi năm, mà dường như còn kết thúc trong bi kịch.

Lấy thâm tình của Tề Văn đối với nữ đế, nếu như bệ hạ bị hành thích, chỉ sợ hắn cũng sẽ vạn kiếm xuyên tim, sống không bằng chết.

Không chỉ là Tề Văn, nữ đế tấm lòng rộng lượng, bao dung thiên hạ vạn dân, dù cho là đối với loại tội nhân tội ác tày trời như nàng, cũng có một phần thương xót vượt qua vạn vật.

Nàng không muốn nhìn thấy người thân của mình, với công tích sáng lạn như mặt trời, cư nhiên chết dưới một âm mưu.

Nhưng tuy là nói như vậy, lấy thanh danh và địa vị của nàng hiện giờ, cũng sẽ chẳng có ai tin lời nàng nói. Cho dù bí mật dâng thư trình tình, thế lực dám gϊếŧ hại hoàng đế cũng không phải thứ mà nàng có thể tưởng tượng, sợ là thư còn chưa tới trước mặt nữ đế, cái đầu của Khương Chiêu nàng đã phải rơi.

Hơn nữa cho dù lần này có ngăn cản, không bắt được những người đó cũng là vô dụng, lần sau sẽ là một âm mưu để phản công còn lớn hơn nữa.

Trừ phi có thể có một cơ hội thích hợp, một lưới bắt hết.

“Khụ khụ khụ khụ...”

Cơn ho khan không ngừng đi kèm với tâm trạng phập phồng lo lắng, nghĩ đến đây, dưới cái nhìn chăm chú đầy lo lắng của Hồ thị trung, Khương Chiêu bỗng nhiên nở nụ cười.

Kế hoạch hiện giờ, chỉ có thể thay mận đổi đào, giấu đi.

Bọn họ dự tính mai phục ở điện Tần U, chờ khi quân cận vệ thay phiên, kẻ chủ mưu sẽ âm thầm bắt đầu, phóng hỏa đốt núi, kinh đô và vùng lân cận kia cũng sẽ xuất hiện đại loạn, không rảnh bận tâm tới chuyện gấp rút tiếp viện cho nữ đế. Xong việc lại đẩy nàng ra làm bia đỡ đạn, nói nàng đố kị thành tính, mưu hại thân tỷ, hết thảy liền có vẻ thuận lý thành chương, không chê vào đâu được.

Nhưng kỳ thật, để phá vỡ cục diện này cũng rất đơn giản, chỉ cần nàng che giấu tin tức, trước hết để nữ đế rời đi, nàng liền có thể thay nữ đế đối mặt với vụ ám sát này. Diện mạo của nàng và nữ đế tương tự lẫn nhau, những người đó chỉ cần nhìn thấy bóng dáng nữ đế liền cho rằng đại sự đã thành. Nữ đế đứng ngoài cuộc tất nhiên sẽ sớm có cảnh giác, xong việc còn có thể lấy danh nghĩa của nàng trả thù, diệt trừ những yêu ma quỷ quái đó.

Khương Chiêu cân nhắc trước sau, cảm thấy không có sơ sót nào chậm rãi thở phào nhẹ nhõm.

Như vậy cũng tốt.

Vốn dĩ nàng đã không sống được bao lâu, không nghĩ tới lại còn có cơ hội đền bù chút ít không đế kể cho hai người kia. Hy vọng rằng với chút ít chuyện này, sau khi nàng chết, bọn họ có thể thỉnh thoảng nhớ tới nàng, tới thăm mộ nàng một cái. Nàng cũng không muốn gì nhiều, chỉ một ly Lục Nghĩ tửu là đủ rồi.