Chương 5

Bà không quá có nhiều tình cảm với con trai Quý Tư Ngạn của mình, ngay từ nhỏ bà không có quá nhiều tình cảm với thằng bé rồi. Nhưng đối với Quý Tư Hàm, không chỉ bà mà cả nhà họ Đường đều rất yêu thương con bé, luôn nâng niu con bé trong lòng bàn tay mà nuôi lớn lên.

Hiện tại bà mới hiểu ra, thì ra Quý Tư Ngạn không phải đứa con do bà sinh ra.

Thì ra cuộc hôn nhân này diễn ra trong hai mươi năm, vì thông qua bà thì ông ta mới có thể chạm tới Đường gia.

Nhận thức được điều này Đường Dư toàn thân lạnh run.

Quý Thanh Sơn không nghĩ tới rằng Đường Dư phải ứng dữ dội như thế, ông ta hơi nhíu mày: “Tiểu Dư, dù gì Hàm Hàm cũng đã bên chúng ta nhiều năm như thế, giờ đuổi đi cho phải hay không…?”

“Còn chưa xác định được rằng con bé có thật sự là bị ôm nhầm hay không. Sao ông nóng vội quá vậy?” Đường Dư lạnh lùng cắt ngang.

Quý Thanh Sơn nhíu mày, sắc mặt hơi biến sắc: “Em nói gì vậy? Em không tin anh sao? “

Thấy biểu cảm của Quý Thanh Sơn hơi không đúng, trong lòng Đường Dư nổi lên sự bất an.

Nhiều năm qua, bà đã tạo lên thói quen tin tưởng và dựa dẫm vào người đàn ông này.

Dù bà rất tin tưởng lời con gái nói, nhưng bà cũng phải có thời gian để xác nhận lại đúng sai.

Đang lúc bà định lên tiếng thì nghe giọng nói của Quý Tư Hàm.

Đường Dư nháy mắt lại bình tĩnh trở lại, vẻ bất an trên mặt dần được thay thế bởi sự lạnh lùng: “Nuôi con bé nhiều năm như thế mà ông bảo đuổi đi là đuổi dễ dàng như thế này? Có khi nào người tiếp theo bị đuổi là tôi?”

Đáy mắt Quý Thanh Sơn hiện lên sự chột dạ: “Em… haizz, thôi bỏ đi. Anh biết em đang cảm thấy khó chịu, dù gì Hàm Hàm cũng gọi anh một tiếng cha trong suốt mười tám năm qua, nên anh cũng không nỡ đuổi con bé đi. Nếu em cảm thấy khó chịu thì chúng ta đưa con bé một căn nhà ở bên ngoài, để Hàm Hàm dọn ra ngoài ở. Có được không?”

Quý Tư Hàm không khỏi lắc đầu ngao ngán.

Giờ điều cô lo lắng nhất là Đường Dư sẽ lại bị Quý Thanh Sơn lừa đảo tiếp.

Cô phải tìm cơ hội nhắc Đường Dư, Quý Thanh Sơn ở đây cô không thể lỗ liễu nhắc nhở mẹ được.

Nếu không được, cô đành phải nhờ tới cậu út Đường Thần Phong giúp đỡ mà thôi.



Quý Thanh Sơn cho người tới thu thập mẫu vật tóc của cả ba người để đem đi xét nghiệm một lần nữa, Đường Dư từ đầu tới cuối luôn bình tĩnh, bà bí mật cất một phần tóc của Quý Tư Ngữ đi.

Bà không thể tin tưởng Quý Thanh Sơn nữa, bà quyết định sẽ tự tìm người để làm lại giám định ADN cha con của Quý Thanh Sơn và Quý Tư Ngữ một lần nữa.

Tới bây giờ, Quý Thanh Sơn mới nhận ra Đường Dư có gì đó không đúng, ông ta định tiến tới ôm bà. Nhưng hiện tại Đường Dư không có tâm trạng diễn trò âu yếm với ông ta, liền kháng cự: “Đang ở viện đó, Hàm Hàm còn đang nhìn chúng ta. Ông không còn việc gì nữa thì mang theo…"

Vừa nói bà vừa liếc sang nhìn Quý Tư Ngữ.