Chương 4

Đường Dư vừa mới hơi dao động muốn tin Quý Thanh Sơn, bất ngờ bà lại nghe tiếng lòng của Quý Tư Hàm khiến sắc mặt bà trắng bệch, lập tức mạnh tay đẩy Quý Thanh Sơn ra.

Nếu những gì bà nghe được Quý Tư Hàm nói là đúng, thì chẳng phải Quý Thanh Sơn luôn lười bà nuôi Bạch nguyệt quang bên ngoài suốt 20 năm, còn ở bên cạnh suốt ngày thì kia chẳng phải là...

“Vậy thì xét nghiệm ADN cả với tôi đi, dù gì cô bé này cũng là con gái của tôi. Tôi cũng có quyền xác định rằng cô bé có phải là con tôi hay không?” Đường Dư nắm chặt tay lại, giọng nói vẫn rất bình tĩnh như trước.

Quý Thanh Sơn khẽ cau mày.

Ông ta khá bất ngờ, vì từ trước tới giờ Đường Dư luôn nghe lời ông ta chưa bao giờ chống đối lại ông ta.

Quý Thanh Sơn cũng rất thông minh, hối lộ trước bên bệnh viện xét nghiệm ADN, cho dù Đường Dư làm thí nghiệm bao nhiêu lần thì kết quả cũng chỉ có một mà thôi.

Ông ta thường nghĩ tới Bạch nguyệt quang dịu dàng đáng yêu mà ông ta nuôi bên ngoài, nếu không phải vì Đường Dư nhảy vào thì cả hai sẽ không bị chia cắt hai mươi năm.

Nhưng sẽ sớm thôi.

Qua một thời gian nữa, cả hai sẽ được hạnh phúc sống với nhau.

Chờ cho Quý Tư Ngữ danh chính ngôn thuận vào được Quý gia, thì đứa vô dụng Quý Tư Hàm kia sẽ phải chết. Thì mọi thứ của nhà họ Đường đều rơi vào tay ông ta mà thôi.

Quý Thanh Sơn nghĩ tới đó thật muốn cười lớn một tiếng.

Ông ta hiện tâm tình rất tốt, nên cũng lười cãi nhau với Đường Dư: “Được rồi, nếu em muốn thì em cứ làm xét nghiệm ADN với Tư Ngữ đi. Anh biết rằng ngay lúc này em không thể tiếp nhận được sự thật, ngay cả anh cũng mất một khoảng thời gian mới tiếp nhận được mà.”

“Suy cho cùng thì Hàm Hàm cũng là do chúng ta nuôi nấng từ nhỏ, mà bây giờ con bé lại không phải con ruột của chúng ta thế này. Thì thôi chỉ cần con bé muốn thì chúng ta vẫn sẽ nuôi con bé và đối xử với con bé như từ trước tới giờ.”

Quý Tư Hàm trong lòng ghê tởm Quý Thanh Sơn một trận, cô thật sự không nhìn nổi cái khuôn mặt xấu xí này.

Đời trước cô thật ngu ngốc, cho rằng Quý Tư Ngữ thật sự là con gái ruột của Đường Dư. Vì không muốn Đường Dư quá đau lòng, nên ngay khi Quý Thanh Sơn lừa gạt bảo rằng Quý Tư Ngữ bị bệnh thận muốn cô cho một bên thận, cô lại không suy nghĩ lập tức đồng ý.

Sau đó là những yêu cầu khác tới từ Quý Thanh Sơn, trong một cuộc phẫu thuật cô đã buông tay trần thế. Tới đó cô mới biết thì ra mình là ngân hàng nội tạng sống mà Quý Thanh Sơn nuôi để cho Quý Tư Ngữ.

“Không được, nếu con bé không phải con của chúng ta. Quê quán con bé ở đâu thì để con bé trở về đó đi.” Đường Dư tiếp nhéo chặt lòng bàn tay để ép mình tỉnh táo.

Thật sự, trái tim bà đang rỉ máu.

Con gái bà chịu quá nhiều tổn thương mà bà lại không hề hay biết gì cả.

Đại tiểu thư của Quý gia, lại biến thành ngân hàng nội tạng cho một kẻ giả mạo bên ngoài.

Như muốn đào tận vào tâm can của bà ra hay sao?

Chỉ nghĩ tới thôi mà Đường Dư đã cảm thấy không thể thở nổi.