Nghe được tiếng lòng của con gái, ánh mắt Đường Dư trở nên dịu dàng hơn, bà chỉ cảm thấy mình có được đứa con đáng yêu và chu đáo nhất trên đời.
Quý Tư Hàm làm tốt công tác tư tưởng, quyết định nói ra toàn bộ, còn chưa kịp mở miệng thì Đường Dư đã chặn lại.
"Được rồi được rồi, Hàm Hàm đã lớn như vậy rồi, có bí mật cũng là bình thường. Mẹ tôn trọng bí mật nhỏ của con.” Đường Dư cười híp mắt sờ tóc Quý Tư Hàm.
"Cậu cháu hai người nói chuyện đi, chị đi trước.” Đường Dư đứng dậy rời đi, để lại không gian cho Quý Tư Hàm và Đường Thần Phong.
Sau khi xác nhận Đường Dư đã rời đi, Đường Thần Phong liền khóa cửa phòng trường hợp Đường Dư quay lại.
"Cậu, kết quả thế nào?" Mặc dù Quý Tư Hàm đã biết rằng Quý Tư Ngạn không có mối quan hệ nào với Đường Dư, nhưng cô vẫn lo lắng trước khi có kết quả, vì sợ rằng Quý Thanh Sơn đã sắp xếp người để can thiệp kết quả xét nghiệm.
Đường Thần Phong lấy ra vài tờ giấy đưa cho Quý Tư Hàm.
Quý Tư Hàm biết giấy này là kết quả DNA của Quý Tư Ngạn và Đường Dư, trong lòng cảm thấy trống rỗng.
Cô nóng lòng muốn trải phẳng tờ giấy ra, ánh mắt nhìn thẳng vào dòng cuối cùng của tờ giấy:
"Dựa trên kết quả xét nghiệm DNA, mẫu dòng mẹ được loại trừ khả năng đó là dòng mẹ sinh học của mẫu đứa trẻ được xét nghiệm."
Nhìn thấy dòng chữ này, Quý Tư Hàm thở dài nhẹ nhõm.
[Tuyệt vời, với bằng chứng này, hãy xem Quý Thanh Sơn và Quý Tư Ngạn chống chết thế nào.]
[Quý Tư Ngạn biết rõ rằng anh ta không phải là con ruột của mẹ mình, nhưng anh ta vẫn nói gọi mẹ cả ngày. Kết quả nhận dạng ở đây, không biết Quý Tư Ngạn có còn can đảm để gọi mẹ nữa hay không.]
Nghĩ đến sự khϊếp sợ và không thể tin của Quý Tư Ngạn khi nhìn thấy kết quả giám định này, Quý Tư Hàm chỉ cảm thấy trong lòng vô cùng vui sướиɠ.
Nhưng rất nhanh, nghĩ đến anh trai ruột của mình, tâm tình Quý Tư Hàm lại sa sút.
[Bây giờ đã xác định Quý Tư Ngạn không phải con ruột của mẹ, nhưng anh ruột của mình vẫn còn đang chịu khổ trong tay Ôn Vũ Hà.]
[Không biết lúc nào mới có thể đưa anh trai từ tay Ôn Vũ Hà trở về. Anh ở với bà ta thêm một ngày thì sẽ chịu thêm một ngày ngược đãi.]
Nghĩ đến hoàn cảnh bi thảm của anh trai ruột ở kiếp trước, Quý Tư Hàm cảm thấy lòng mình đau nhói và nước mắt sắp rơi ra.
Giọng nói của Quý Tư Hàm bị Đường Thần Phong nghe được, ngay cả tiếng lòng vui mừng của Quý Tư Hàm cũng khiến cho Đường Thần Phong không nhịn được mà mỉm cười.
Nhưng sau đó Quý Tư Hàm nhớ đến anh trai ruột lại khiến Đường Thần Phong cũng thấy khó chịu.
Quý Tư Ngạn lớn lên ở Quý gia, từ nhỏ đã được nuôi dạy trở thành người thừa kế. Tuy rằng không thương yêu như Quý Tư Hàm nhưng Đường gia chưa bao giờ bạc đãi hắn, Quý Tư Hàm có gì thì Quý Tư Ngạn cũng sẽ có thứ đó.