Chương 5: Đâm Vào Giữa Hai Chân

Doãn Dung tấm bằng nước ấm một lúc lâu, cơ thể cũng từ từ nóng lên nhưng Tiêu Khải thì lại lạnh như băng.

Doãn Dung sợ đánh thức Trần Đình Đình nên không dám kêu ra tiếng, chỉ có thể dùng khuỷu tay giữ lại cơ thể Tiêu Khải, không cho anh tới gần.

Tiêu Khải không để ý tới, chút sức lực này của cô đối với anh mà nói chỉ giống như muỗi cắn mà thôi. Anh nắm lấy dươиɠ ѵậŧ nóng bỏng của mình, đâm vào rãnh mông vừa được bôi trơn, nhẹ nhàng chuyển động.

Khác với kɧoáı ©ảʍ khi quan hệ bình thường, loại yêu đương vụиɠ ŧяộʍ, ngấm ngầm đè nén, lén lút ở một nơi bí mật càng làm anh thêm hưng phấn.

“Ưm…”

Côn ŧᏂịŧ nóng bỏng đâm nhanh vào khe thịt ẩm ướt, Doãn Dung không nhịn được rên lên một tiếng.

Tiêu Khải giống như được cổ vũ, hai tay anh nắm lấy eo cô, cầm côn ŧᏂịŧ đâm vào rút ra giữa hai chân cô.

Doãn Dung thấy cảm giác này rất xa lạ, ngoại trừ lúc tắm rửa cô gần như không chạm vào nơi đó của mình, bây giờ lại bị Tiêu Khải đâm vào chỗ đó, cô cảm thấy cơ thể mình mềm nhũn, tiểu huyệt vừa thoải mái vừa ngứa tê dại, trên người cũng trở nên cực kỳ khô nóng.

Cơ thể nhỏ nhắn không trụ được ngã nhào về phía sau, cả người cô dán lên vòm ngực rộng lớn của Tiêu Khải.

Tiêu Khải cảm nhận được cơ thể mềm mại của Doãn Dung, một tay anh bóp chặt eo cô, một tay vòng qua người cô, nhẹ nhàng xoa bóp bầu ngực đang cứng lên.

“Aaa, đừng mà…” Âm thanh của Doãn Dung giống như con thú nhỏ bị dọa sợ. Cô cố gắng đẩy cánh tay của Tiêu Khải ra, nhưng Tiêu Khải lại cố ý vuốt xuống khe mông, cô bị anh xoa nắn tới mức không còn chút sức lực nào, cả người dựa vào ngực Tiêu Khải, cúi đầu thở hổn hển.

“Đừng sợ, chỗ này cũng cần rửa sạch sẽ, ngoan nào.” Tiêu Khải khom người, cằm dán vào tai Doãn Dung rồi nhẹ nhàng thổi một hơi bên tai, nói xong anh còn liếʍ liếʍ dái tai của cô.

“Thầy Tiêu…đừng…” Doãn Dung cắn chặt môi, loại cảm giác này thật sự rất khó hiểu, tất cả những gì xảy ra đêm nay đều vượt quá sức tưởng tượng của cô, cô sống 20 năm trên đời chưa từng có một ngày hoang đường như vậy.

Cô cảm giác được ngón tay Tiêu Khải đang vuốt ve chỗ đó, côn ŧᏂịŧ to lớn vẫn đang cắm vào giữa chân cô chậm rãi rút ra đâm vào.

Cô không biết nên làm gì, cô cảm thấy mình không nên tiếp tục như vậy với Tiêu Khải, nhưng cơ thể lại mềm nhũn không chút sức lực, giống như…cô còn đang hưởng thụ, thậm chí có chút mong chờ thầy ấy sẽ quá trớn hơn một chút…

“Chị Dung Dung, sao chị lại tắt đèn thế.”

Bên ngoài, tiếng của Trần Đình Đình vang lên, Doãn Dung và Tiêu Khải đều bị dọa sợ.

“Ư…Chị chuẩn bị tắm xong rồi ra ngoài ngay, không có chuyện gì đâu Đình Đình.” Doãn Dung cố gắng đè nén tiếng kêu rêи ɾỉ, tìm đại một lý do.

“Không cho phép ra ngoài.” Tiêu Khải dường như không hài lòng với câu trả lời của cô, anh cúi đầu mυ"ŧ sâu vào cổ cô. Doãn Dung không biết bả vai mình cũng sẽ mẫn cảm như vậy, Tiêu Khải mυ"ŧ tới mức hồn cô cũng sắp bay theo.

“Dạ, chị Dung Dung, vậy em đi ngủ trước đây.”

Nghe thấy tiếng bước chân ngoài cửa rời đi của Đình Đình, Doãn Dung mới thở dài nhẹ nhõm.

Vừa quay đầu nhìn, cô thấy Tiêu Khải vẫn đang mυ"ŧ bả vai mình, đột nhiên cảm thấy một cảm giác tê dại truyền từ đôi môi ấm áp của Tiêu Khải khiến cả người gần như tê liệt.Doãn Dung vội vàng giơ tay đẩy Tiêu Khải ra, cô thấp giọng nói, “Đừng mυ"ŧ nữa.”Tiêu Khải không nói gì, anh đứng thẳng người, trong bóng tối, anh giữ chặt lấy thắt lưng cô tiếp tục chuyển động, côn ŧᏂịŧ dính sát vào cửa huyệt mềm mại, âʍ đa͙σ bị kí©h thí©ɧ tới phun ra thủy dịch tưới lên dươиɠ ѵậŧ nóng bỏng của Tiêu Khải.“Em ra rồi.” Tiêu Khải khàn giọng, biết cô động tình, trong lòng vừa thương vừa xót, không nhịn được cúi đầu hôn lên cổ cô.Doãn Dung cảm thấy mình như bị ngâm trong bể tìиɧ ɖu͙©, mềm nhũn mất đi sức lực, ngay cả đầu óc cũng mơ mơ màng màng, tất cả các giác quan đều tập chung vào nơi được Tiêu Khải âu yếm, cảm giác xa lạ thoải mái cứ ập tới, thúc đẩy cô nghênh đón cao trào đầu tiên trong cuộc đời.Tiêu Khải ôm Doãn Dung sau khi lêи đỉиɦ cọ cọ một hồi, cuối cùng mới lưu luyến bắn vào giữa hai chân cô.Doãn Dung đã bị lăn qua lăn lại tới không còn sức, cả người cô dựa trong lòng anh, tùy ý để anh đùa dỡn.Tiêu Khải lấy voi hoa sen tắm rửa giúp cô cẩn thận, sờ lên cơ thể của thiếu nữ, cảm giác còn tốt hơn khi nãy anh nhìn thấy. Anh xoa nắn bầu ngực ở trong tay, kiềm chế xúc động muốn liếʍ mυ"ŧ. Kiên nhẫn từng chút từng chút giúp cô rửa sạch vết tích còn lưu lại. Sau khi làm xong, Tiêu Khải cởi bộ quần áo không thoải mái trên người ra, tắm rửa qua loa một lượt, đợi sau khi xác định Trần Đình Đình đã ngủ, anh mới đưa Doãn Dung về giường, rồi lén lút quay về phòng mình.

……