Chương 24. Chủ Động Mua Bao, Muốn Làm

"Dung Dung, mua xong rồi à? Cho anh xem thử.” Tiêu Khải thò đầu nhìn vào túi mua sắm trong tay Doãn Dung.

Doãn Dung sợ tới mức vội vàng che túi, đẩy anh ra: "Không được nhìn!"

“Dung Dung thẹn thùng sao, bây giờ không cho nhìn, vậy chờ buổi tối Dung Dung mặc cho anh xem." Tiêu Khải thích thú nhìn gương mặt ửng đỏ của Doãn Dung, sau đó ôm mặt Doãn Dung hôn hai cái. Doãn Dung bị anh hôn đến mặt càng nóng hơn, cuối tuần trung tâm thương mại rất đông người, cô cảm thấy mọi người xung quanh đều đang nhìn hai người bọn họ, vì vậy liền đẩy Tiêu Khải ra đi về phía trước.

Hai người ở trong trung tâm thương mại ăn một bữa cơm đơn giản, rồi Tiêu Khải dẫn cô đi mỹ phẩm dưỡng da, sau đó lại đến siêu thị tầng hầm, mua chút đồ dùng sinh hoạt, tiếp theo là về nhà.

Hai người giống như những cặp đôi yêu nhau say đắm khác, đi dạo trong siêu thị nửa ngày, mua một đống đồ ăn vặt trái cây.

Lúc thanh toán, Doãn Dung nhìn bαo ©αo sυ bên cạnh quầy, thừa dịp Tiêu Khải không chú ý cầm một hộp ném vào giỏ hàng. Cô cảm thấy mình ở nhà Tiêu Khải sớm muộn gì cũng sẽ làm cái kia, mặc dù Tiêu Khải không đề cập tới, nhưng cô không thể không chuẩn bị.

Động tác nhỏ này của Doãn Dung bị Tiêu Khải nhìn thấy, anh dán lên lưng Doãn Dung, nhỏ tiếng hỏi: "Em lấy cái kia làm gì vậy?”

Doãn Dung bị hơi thở nóng rực của anh phả ra làm cho run rẩy, ấp úng trả lời: "Em..., em..."

Tiêu Khải xoa đầu cô, lấy hộp bαo ©αo sυ ở trong giỏ hàng đặt trở lại trên kệ, từ bên cạnh lại lấy một hộp ném vào trong giỏ hàng.

"Cái kia quá nhỏ, anh dùng size lớn hơn.”

Doãn Dung: ...

"Chờ anh buổi tối..."

Tiêu Khải định mở miệng nói mấy lời thô tục thì Doãn Dung đã sợ tới mức vội vàng che miệng anh lại, bên cạnh toàn là người chờ tính tiền, cô sợ Tiêu Khải lại nói ra chuyện kỳ quái gì đó.

Anh bị bàn tay nhỏ bé của Doãn Dung che mất cũng ngoan ngoãn ngậm miệng lại, kéo tay cô xuống sau đó hôn tay cô một cái.

"Biết rồi, không nói nữa. Trong lòng Dung Dung hiểu là được rồi.”

Hai người bỏ túi lớn túi nhỏ chiến lợi phẩm vào trong xe. Tiêu Khải khởi động xe đưa Doãn Dung về nhà.

Lư Quân đã sớm mua cho Tiêu Khải một căn nhà ở trung tâm thành phố làm phòng cưới, tầng trệt rộng hơn trăm mét vuông, sau khi anh về nước liền ở một mình ở đây. Doãn Dung đi theo phía sau anh, trong khoa cô cũng một nam sinh ở trong khu chung cư này, cô nhớ rõ ở đây đòi hơn mười triệu, cô không biết Tiêu Khải làm giáo viên sao có thể kiếm được nhiều tiền như vậy.

Vừa vào phòng, Tiêu Khải liền ném đồ mua về xuống đất, rồi ôm Doãn Dung đi về phía sô pha.

"Anh... Anh làm gì vậy?” Doãn Dung đẩy l*иg ngực Tiêu Khải ra.

"Anh đói bụng." Tiêu Khải vùi mặt vào cổ Doãn Dung, hít một hơi thật sâu: "Muốn Dung Dung đút anh ăn no."

“Ăn ... cho anh ăn thế nào." Doãn Dung bị Tiêu Khải dọa tới mức lắp bắp, sợ hãi nhìn anh với ánh mắt như nai con.

Tiêu Khải đặt Doãn Dung lên sofa, cởi bỏ hai nút áo sơ mi trên cùng: "Đừng sợ, trước khi em đồng ý làm với anh, anh sẽ không động đến em. Nhưng mà…vừa rồi ở bên ngoài em không cho anh hôn em, bây giờ anh phải hôn đủ."

“Ừm, anh hôn đi." Doãn Dung nghe Tiêu Khải nói chỉ hôn thì yên lòng. Cô nhắm mắt lại, ngồi trên sofa chờ Tiêu Khải hôn cô.

"Dung Dung, thật ngoan." Tiêu Khải nhẹ nhàng hôn lên môi Doãn Dung, hai tay vịn bả vai cô, nhẹ nhàng đặt cô ngã xuống ghế sô pha.

Doãn Dung cảm nhận được xúc cảm trên môi, cô căng thẳng nhắm mắt lại, lông mi không ngừng run rẩy. Nhiệt độ cơ thể của Tiêu Khải bao vây cả người cô, trong khoang mũi đều là mùi nước hoa phảng phất trên người Tiêu Khải.

Cô chủ động đưa cái lưỡi nhỏ của mình ra, nhẹ nhàng liếʍ môi Tiêu Khải một chút.

Tiêu Khải sửng sốt, lập tức vươn đầu lưỡi của mình quấn lấy cô, đầu lưỡi hai người quấn quýt dây dưa với nhau, bất giác làm nụ hôn này sâu hơn. Trong phòng không có bật đèn, trong phòng khách tối tăm yên tĩnh chỉ còn lại tiếng hôn ái muội.

Hai người ôm chặt lấy nhau không ngừng đòi hỏi, một lúc lâu sau, hai người mới lưu luyến rời môi nhau.

"Môi Dung Dung thật ngọt ngào, cũng rất mềm mại." Tiêu Khải ngẩng đầu, tiếng thở dốc đã trở nên nặng nề hơn rất nhiều.

Doãn Dung bị hôn đến choáng váng, cô cảm thấy cô rất thích hôn Tiêu Khải, rất sướиɠ, hơn nữa có thể làm cho cô trở nên rất vui vẻ. Doãn Dung vươn tay ôm cổ anh, ngẩng đầu nhẹ nhàng hôn lên môi anh một cái, nũng nịu nói một câu: “Anh cũng rất ngọt ngào.”

--------------

Các bảo bối, lần đầu tiên của Lão Tiêu và Dung Dung mọi người muốn xem cái gì,

Nghĩ ra hai loại

Một là ở bãi đậu xe trong đêm tối mịt mù.

Hai là mặc đồ lót tình thú ở trong nhà

Cầu xin mọi người cho ý kiến ~