Dương Tấn Vũ bị huyệt thịt co rút mυ"ŧ chặt, suýt chút nữa làm cho tϊиɧ ɖϊ©h͙ của hắn bắn trực tiếp ra ngoài, hắn buông xuống cả cơ thể Nguyễn Nguyệt đang xụi lơ , đè lên thân cô, kéo
hai chân cô đặt lên vai rồi ngay lập tức đâm côn ŧᏂịŧ lớn vào tiểu huyệt chảy nước ngọt thơm với tư thế này.
Hắn liên tục luân động, tới khi cao trào Nguyễn Nguyệt liền ở dưới thân anh rêи ɾỉ như khóc la, tiếng kêu kí©h thí©ɧ đến hắn càng thêm hứng khởi, dươиɠ ѵậŧ lớn lao tới càng sâu càng mạnh.
“Phỉ Phỉ…… Phỉ Phỉ……” Dương Tấn Vũ khẽ thở gấp kêu tên Vu Phỉ Phỉ, Nguyễn Nguyệt đã sớm không nghe thấy, cô lại cao trào thêm lần nữa, cả người nửa tỉnh nửa mơ vô cùng khó chịu.
Dương Tấn Vũ bắn hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào
huyệt nhỏ của cô, vừa ôm vừa hôn lên thân mình cô, vô cùng dịu dàng.
Cơn say lại ấp tới, thực mau Dương Tấn Vũ ôm Nguyễn Nguyệt mơ màng sắp ngủ.
Nguyễn Nguyệt lưu luyến nhìn Dương Tấn Vũ dần dần đi vào giấc ngủ, đặt một nụ hôn ở trên mặt hắn.
Nụ hôn này từ từ đi xuống phía dưới, đi qua cằm hắn, cổ, ngực, từng chút từng chút hôn lên cơ bắp và đường cong phập phồng trên bụng.
Dưới sự châm ngòi du͙© vọиɠ của cô, Dương Tấn Vũ dường như tỉnh táo lại, thân người hắn được hôn đến tê dại, đánh thức dươиɠ ѵậŧ lớn vừa mới bùng nổ, hắn ấn đầu Nguyễn Nguyệt lung tung, làm cho môi cô dán lên dươиɠ ѵậŧ lớn của mình.
“Phỉ Phỉ……Sao đêm nay em lại chủ động thế hả? Nào…… Mở miệng, hôn chỗ này…… Trước đây bảo em làm một lần, em nhất định không chịu……” Dương Tấn Vũ nói đứt quãng.
Nguyễn Nguyệt bị hắn ấn vào đầu dươиɠ ѵậŧ, mặt đỏ bừng xấu hổ, nhút nhát sợ sệt hé miệng, ngậm lấy dươиɠ ѵậŧ vào trong miệng.
Dương Tấn Vũ kêu ra tiếng thở dốc vô cùng thoải mái, tiếp tục rêи ɾỉ nói muốn: “Đúng…… Chính là như vậy…… Ngậm sâu thêm nữa…… Hút vào một chút……”
Tay hắn giữ lấy đầu Nguyễn Nguyệt đẩy lên xuống, nhưng hình như vẫn chưa được tận hứng. Hắn xoay người dậy, quỳ sát ở trước ngực Nguyễn Nguyệt, dịch lên phía trước một chút, cứ như vậy coi miệng của Nguyễn Nguyệt như huyệt tiểu
rút ra thọc vào, ra sức mà cắm.
Miệng Nguyễn Nguyệt căng đầy, dươиɠ ѵậŧ lớn cứng như sắt ra ra vào vào ở trong miệng cô, từ lúc làm chuyện này, nước mắt cô cứ rơi rai. Lại sợ
răng mình cọ vào làm bị thương dươиɠ ѵậŧ mẫn cảm của Dương Tấn Vũ, lúc khóc còn cố thu hàm răng vào, chỉ dùng đầu lưỡi mềm mại nghênh đón dươиɠ ѵậŧ lớn mạnh mẽ đâm vào.