Chương 4

Cho đến khi Dương Tấn Vũ phát tiết ra ở trong miệng cô, tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn ra làm cô ho khan, cô mới được buông tha.

“Phỉ Phỉ……Đêm nay thật thoải mái…… Ngày mai anh cũng muốn……”

Dương Tấn Vũ từng tiếng gọi tên Phỉ Phỉ, chìm vào giấc ngủ, Nguyễn Nguyệt ở trong bóng tối đứng dậy, đi tới nhà tắm tắm rửa sạch sẽ bản thân mình.

Sau khi trở lại, cả người cô trần trụi ngồi ở mép giường thật lâu.

Ngày mai Dương Tấn Vũ tỉnh lại, chắc chắn sẽ không nhớ đến chuyện này.

Cô không muốn như vậy!

Nguyễn Nguyệt trong lòng đánh liều một lần, mặc vào áo ngủ bị cởi ra lần nữa, nằm xuống ở bên cạnh Dương Tấn Vũ, mặt đỏ tai hồng vuốt ve dươиɠ ѵậŧ lớn của hắn, cho đến khi nó ở trong tay cô cứng lên một lần nữa.

Cô đưa huyệt nhỏ vừa mới được rửa sạch sẽ lại gần, từng chút ngậm lấy dươиɠ ѵậŧ, từ từ chậm rãi đưa nó đi vào huyệt nhỏ ấm áp.

Dươиɠ ѵậŧ lớn nóng bỏng lại căng ra tiểu huyệt nhỏ hẹp lần nữa, cảm giác vừa trướng đau vừa tê dại này khiến cho cô rêи ɾỉ ôm chặt lấy Dương Tấn Vũ, bên dưới hai người cứ dính lấy nhau như vậy chìm vào giấc ngủ

Sáng sớm, Dương Tấn Vũ bị tiếng đập cửa đánh thức, bên cạnh đó, còn có tiếng cô bạn Vu Phỉ Phỉ của cô: “Nguyễn Nguyệt, cậu có ở trong phòng không? Tớ quên lấy chìa khóa rồi, mở cửa cho tớ vào đi.”

Dương Tấn Vũ trong cơn say đột nhiên tỉnh táo phút chốc , hoảng loạn, toàn thân ra đổ một tầng mồ hôi lạnh.

Trong l*иg ngực hắn là Nguyễn Nguyệt vẫn còn đang ngủ, bởi vì trong tiểu huyệt quá ấm nóng khiến dươиɠ ѵậŧ của hắn bắt dầu “cương cứng”. Dây váy ngủ của cô đã bị hắn làm đứt, vì thế váy ngủ trượt xuống đến ngực, hai bầu vυ" đầy đặn hiện ra.

Ủa, Nguyễn Nguyệt không có trong phòng sao?” Vu Phỉ Phỉ nói nhỏ, nắm lấy vặn cửa.

Bên trong vẫn không có tiếng động gì, Vu Phỉ Phỉ lấy điện thoại gọi video cho Nguyễn Nguyệt.

Âm thanh chói tai của điện thoại đột nhiên vang lên ở trên giường, Dương Tấn Vũ cuống quít dùng gối đầu che lại.

Tiếng chuông của điện thoại đánh thức Nguyễn Nguyệt, cô kinh ngạc mở to hai mắt, nhìn Dương Tấn Vũ tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ đang hoảng sợ giữ chặt điện thoại.

Trái tim Nguyễn Nguyệt đập “Thịch thịch thịch” như muốn nhảy ra ngoài, cô thôi miên bản thân mình nhất định phải bình tĩnh, xem như không có chuyện gì, nói với Dương Tấn Vũ: “Đừng hoảng hốt, đừng vội bắt máy, một lát nữa em đánh lạc hướng cậu ấy, nói là em đi mua đồ ăn sáng, quên mang điện thoại theo.”