Chương 12 Giúp tôi khẩu giao

"Làm sao? Không muốn? Không muốn thì cút đi. Cút xa một chút." Trang Thù Tần không kiên nhẫn bấm còi xe, giọng điệu không được tốt lắm.

"Ở đây sao?" Mạc Mân sững sờ hồi lâu, mới run rẩy nói, cổ họng có hơi khát khô vô thức nuốt từng ngụm nước bọt, yết hầu co giật. Trang Thù Tần liếc hắn một cái, ánh mắt đó khiến Mạc Mân ngứa ngáy trong lòng.

Mạc Mân tự hỏi mình chắc chắn không phải gay, nhưng không biết vì cái gì, lại không chút nào kháng cự lại đề nghị của Trang Thù Tần. Thậm chí lờ mờ thấy có hơi chờ mong, Mạc Mân cũng cảm thấy mình chắc chắn bị điên rồi, không chỉ điên, chắc chắn là bị ngu.

Lúc này đã là khoảng một giờ chiều, người đi đường cũng vắng hơn.

Mạc Mân không nói đồng ý, cũng không từ chối. Hắn quay đầu nhìn xung quanh, dường như Trang Thù Tần biết hắn đang lo lắng điều gì,ấn xuống một nút, màu sắc của tất cả các tấm kính đột nhiên đen sẫm lại. Trang Thù Tần nói: "Bây giờ họ không thể nhìn thấy chúng ta. Bαo ©αo sυ. Đeo vào cho tôi."

Một cái gói nhỏ đập lên mặt Mạc Mân, biểu cảm trên khuôn mặt lạnh lùng cứng rắn của Mạc Mân có hơi vi diệu, Trang Thù Tần cũng lười tranh cãi đến cùng xem đó là gì, chỉ ra lệnh: “Đến, cúi xuống đây, giúp tôi.”

Ánh mắt của Mạc Mân nhìn xuống chiếc quần thể thao của Trang Thù Tần. Quần thể thao, không giống như quần jean có dây kéo.

Mạc Mân vươn tay đặt lên lưng quần thắt nút buộc kiểu con bướm của Trang Thù Tần, tim đập thình thịch, Mạc Mân có hơi lo tiếng nhịp tim đập quá mạnh sẽ làm ồn đến Trang Thù Tần, vẻ mặt thấp thỏm không yên nhìn anh.

Mắt của Trang Thù Tần có màu nhạt, nhưng không biết có phải vì trong xe đã tối đi không. Mạc Mân luôn cảm thấy trong mắt anh lúc này giống như tích tụ bão tố cuồn cuộn, chỉ một ánh mắt đó, cũng đủ cuốn hắn vào trong, nhấn chìm hắn ngay tại chỗ.

Mạc Mân hít sâu một hơi, tay nán lại trên sợi dây hồi lâu, như đang khều khều cách lớp vải quần, khiến Trang Thù Tần có hơi rục rịch.

Trang Thù Tần dường như mất hết kiên nhẫn cởϊ qυầи ra.

Trang Thù Tần ăn mặc rất tuỳ ý, một chiếc áo len màu xám đậm, tuy rộng nhưng càng tôn lên vòng eo tuyệt đẹp của anh. Dọc theo đường nét trên eo từng chút một xuống dưới, đến nơi được bao bọc chặt chẽ trong qυầи ɭóŧ màu trắng. Thứ đó của anh không hề có động tĩnh gì.

Mạc Mân ngơ ngác nhìn nơi đó, đầu óc không thể tỉnh táo chỉ biết nhìn chằm chằm.

Trang Thù Tần nắm lấy tay hắn, vẻ mặt không kiên nhẫn lắm, "Cởi ra giúp tôi, đeo bao lên." Mạc Mân lúng túng nghe theo, cúi đầu xuống, xé bαo ©αo sυ ra.

Nhưng một tay hắn cầm bαo ©αo sυ, tay còn lại thì run rẩy có phần không nghe lời. Run run, kéo qυầи ɭóŧ của anh xuống.

Lông sẫm màu có hơi thô ráp, tay Mạc Mân có thể cảm nhận rõ ràng độ ấm ở nơi đó. Ngay cả chóp mũi của hắn cũng ngửi thấy một mùi hương nào đó, là mùi mồ hôi thoang thoảng không hề khó chịu, mà lại khiến Mạc Mân có hơi say mê.

Hắn không dám dừng lại, chậm rãi dùng tay chạm vào thứ không hề nhỏ đó của Trang Thù Tần, có vẻ màu sắc khá nhạt, Mạc Mân vô thức nuốt nước miếng.

Trang Thù Tần hé mở nửa con mắt, nhìn hắn lo lắng di chuyển.

Dươиɠ ѵậŧ cũng phối hợp mà nảy lên, lần này đã doạ Mạc Mân giật mình, trên trán hắn dường như hơi lấm tấm mồ hôi. Trang Thù Tần đưa tay rút một tờ giấy, hiếm khi dịu dàng sát lại lau giúp anh.

Tay Mạc Mân còn chưa đeo bαo ©αo sυ cho anh run rẩy nắm lấy thứ đó của anh.

"Ư..." bàn tay của Mạc Mân vuốt ve anh đến mức anh có cảm giác. Trang Thù Tần rên lên một tiếng.

Mạc Mân cảm thấy thứ đó trong tay mình bắt đầu cứng lên, Trang Thù Tần cũng đỏ hồng cả mặt. Mạc Mân dường như đã tỉnh táo trở lại, hoặc cảm thấy như được khích lệ, hắn lập tức đeo bao lên cho anh. Tay Mạc Mân bao bọc lấy phần đầu của thứ đó, không dám cử động nhiều.

Trang Thù Tần khẽ cười, đưa tay ra sau đầu Mạc Mân kéo thấp đầu xuống. Tóc Mạc Mân không dài, có thể xem là ngắn, chạm vào có hơi đâm tay.

Mạc Mân ngập ngừng hé hé miệng, ngậm thứ nóng hổi đó vào. Hắn thậm chí có thể cảm giác được thứ đó đang nảy lên trong miệng mình. Trang Thù Tần tự nhận mình cũng không coi mình người đồng tính, nhưng chuyện này thực sự khiến tinh thần anh cảm nhận được kɧoáı ©ảʍ tột độ.

Mạc Mân luôn lạnh lùng xa cách với người khác sẽ nằm giữa hai chân anh, khẩu giao cho anh.