Chương 12.1

Vu Sơn Huy hối hận chính mình không chịu quyết định nhanh chóng rời đi, nhưng anh ta không nghĩ tới Trương Nghĩa dĩ nhiên đã sớm bị tên Bạch Văn Vũ này mua chuộc, sớm đã hạ dược vào trong rượu của anh ta?

Vu Sơn Huy cả người bốc lên hàn ý, thuốc đã hạ làm cho anh ta cả người mềm nhũn hoàn toàn không có biện pháp nhúc nhích, khi đó anh ta ngồi ở khu dưới lầu, nhìn thấy Bạch Văn Vũ cùng người tóc vàng trẻ tuổi lập tức gọi điện thoại cho Bạch Thừa Hàn, ai biết vừa cúp điện thoại muốn dựa theo lời nói của Bạch tiên sinh là cách xa một chút Trương Nghĩa, kết quả vừa đứng lên, bỗng dưng cảm thấy choáng váng mắt hoa, dưới chân trượt một cái, thiếu chút nữa ngã sấp xuống đất, rồi sau đó bị Trương Nghĩa đỡ lấy.

Mà Bạch Văn Vũ cùng tên tóc vàng kia boongc nhiên trực tiếp hướng anh ta đi tới, cầm lấy điện thoại di động từ trong tay anh ta đang định muốn bấm số, Bạch Văn Vũ cúi đầu vỗ vỗ mặt anh ta, vẫn là khuôn mặt kia, lại tươi cười châm chọc: "Không phải báo tin sao? Vừa vặn cùng nhau chờ anh trai tốt của tôi.”

Vu Sơn Huy mà không biết mình trúng bẫy thì mới thật sự là ngu xuẩn, nhưng anh ta không nghĩ tới chính mình nghĩ là mình đang báo tin tức, thì lại là đã sớm bị người ta tính kế. Anh ta tới quán bar sợ chính là do Bạch Văn Vũ sớm mua chuộc Trương Nghĩa kêu hắn làm, sau đó anh ta đã bị đưa tới ghế lô. Anh ta liều mạng không chịu ngất đi vì muốn nhắc nhở Bạch Thừa Hàn, nhưng căn bản lại chống đỡ không được dược tính.

Chỉ có thể trơ mắt nhìn Bạch Văn Vũ cầm di động của anh ta hình như đang phát tin tức, anh ta chống đỡ thân thể ngước lên, lại chỉ có thể lần nữa ngã trở về, chỉ còn lại có suy yếu vô lực thanh âm truyền đến: "Đừng tới đây..."

Nhưng tất nhiên không có tác dụng gì, có lẽ cũng không lâu lắm, cửa phòng bao đã bị gõ vang, người trẻ tuổi tóc vàng đi mở cửa. Nhìn thấy người trẻ tuổi đứng bên ngoài, khóe miệng cong cong, trực tiếp tránh ra, chờ Bạch Thừa Hàn sau khi tiến vào, đem cửa phòng bao đóng lại, đồng thời ngăn cách tiếng nhạc đinh tai nhức óc bên ngoài.

Nhưng những âm thanh âm nhạc này vừa vặn có thể che dấu hết thảy thanh âm trong phòng bao.

Vừa lúc cửa phòng bao bị khóa chặt, cửa toilet mở ra, đúng bảy tám người đi ra. Cầm đầu chính là Lưu thiếu lúc trước đã cùng Vu Sơn Huy trong cuộc thi đấu đua xe đánh cuộc.

Bạch Thừa Hàn mặt không chút thay đổi nhìn một màn này, lạnh lùng quét một vòng, cuối cùng dừng lại Bạch Văn Vũ áo trắng quần trắng, bộ dáng nhu thuận ngồi ở trên sô pha cách đó không xa. Nhưng ở trong phòng bao tối tăm, hơn nữa một đám người vây bốn phía, nhìn thế nào cũng cảm giác không thích hợp cực cao.