Bạch Thừa Hàn một lần nữa bị gọi lại, nhưng lúcnày dù anh niệm bao lâu thì Lẹ Dự cũng không tỉnh lại lần nào nữa, điều này làm cho hy vọng vốn dâng lên của lão phu nhân lại thất bại.
Bởi vì thời gian đã muộn, lão phu nhân chỉ có thể cho người đưa Bạch Thừa Hàn về nhà trước.
Bà ngồi một mình ở trước giường bệnh hồi lâu, nhìn khuôn mặt hôn mê bất tỉnh gầy gò của lão Ngũ nửa năm qua, thật lâu không thể dời tầm mắt, trong đầu đem chuyện xảy ra lúc trước suy nghĩ một lần, bà đột nhiên ý thức được cái gì đó, có lẽ thật sự bị đại sư tính toán chuẩn rồi.
Lúc trước bà còn cảm thấy xung hỉ cũng không thỏa đáng, bởi vì sinh nhật bát tự mà cưới cho lão Ngũ một người xa lạ, bà sợ lão Ngũ sau khi tỉnh lại oán bà, nhưng thay vì trơ mắt nhìn lão Ngũ cứ hôn mê như vậy thì bà cũng không cam lòng.
Cho nên dựa theo ngày sinh bát tự tìm được Bạch tiên sinh, chỉ là bà không mong muốn nghĩ tới lừa dối Bạch tiên sinh.
Bạch tiên sinh thậm chí ban đầu là vị hôn phu của Tử Tranh.
Cho nên cho dù Bạch tiên sinh đề nghị đồng ý hôn ước bà cũng cự tuyệt, dù sao không biết là một chuyện, nếu biết là đứa nhỏ này vốn chính là Bạch gia có lỗi với anh, làm sao còn có thể kéo anh xuống nước gả cho lão Ngũ dưới tình huống như vậy?
Nhưng giờ phút này... trong lòng bà lại nhịn không được ý niệm kia càng thêm mãnh liệt, có lẽ đại sư nói đúng, Bạch tiên sinh cùng lão Ngũ bát tự thái hòa, cho nên vừa thấy mặt đã làm cho lão Ngũ đọt nhiên mới có phản ứng lớn như vậy.
Nếu như thật sự xung hỉ...... Lão Ngũ, có phải thật sự có thể tỉnh lại hay không?
Ý nghĩ này cũng không kiềm chế được nữa, cho đến khi lão gia tử trở về, nghe nói chuyện này, giận dữ: Bà là đang hồ đồ sao? lúc trước tôi đã nói không được, loại chuyện này nghe một chút cũng liền thôi đi, như thế nào lại có thể đem Bạch tiên sinh mời trở về?"
Lão gia tử tức giận không nhẹ, trách không được sáng sớm liền kêu ông đi ra ngoài, nói là đi thành phố lân cận mời lão trung y tới, nhưng lão trung y tính cách cổ quái lại cần ông tự mình đi. Lão gia tử vì lão trung y vẫn tự bản thân qua đó, kết quả đến địa phương mới biết được căn bản không có lão trung y này.
Lão phu nhân tuy chột dạ, nhưng lúc này lại bị một cỗ tức giận chống đỡ: "Nhưng hôm nay khi Bạch tiên sinh niệm chú thì lão Ngũ đã mở mắt.”