Chương 9.3

Tấm thứ 3 là ảnh chụp về buổi thử giọng của Bạch Thừa Hàn, cậu mặc thường phục đứng yên lặng lẽ tại buổi thử giọng, lặng lẽ cầm thanh kiếm trong tay, chỉ là một bức ảnh tĩnh lặng nhưng lại không khiến cho người khác rời mắt được, cảnh tượng này rất quen thuộc, chính là cảnh Bạch Văn Vũ vừa mới đi lên.

Không chỉ có thể, phía dưới tấm ảnh này là hình ảnh hai người được khoanh tròn, ngay sau khi buổi thử giọng kết thúc, hai người đã tặng và nhận hoa, lần nữa lại bị khoanh tròn, chính xác là hai trong sơ đồ đầu máy xe lửa.

Bạch Văn Vũ tay run rẩy mở bình luận.

[666 cái chỉ trong hai giờ, thật thú vị!]

[Cái này có được tính là hoàng tử dương cầm nhỏ rơi xuống từ tế đàn không? Hahaha nó đã cháy trong hai giờ? Hoàng tử bé dương cầm biến sắc nhanh nhất trong lịch sử?]

[Này, tôi ghen tị với những thủy quân lấy tiền để chém gió, lần sau nhớ mang cho tôi một tờ, năm mươi xu một câu!]

[Tôi có hơi tò mò, hai người bọn họ đều có họ Bạch, mặt mũi cũng giống nhau, xác định họ không khó chứ?]

Bạch Văn Vũ thậm chí không dám nhìn xuống, nhưng lý trí của cậu ta nhanh chóng quay trở lại, cậu ta hít một hơi thật sâu, nhìn người quản lý với khuôn mặt tái nhợt: “Lập tức liên hệ và gỡ hot search này đi. Điều duy nhất có thể khắc phục là tôi không thừa nhận điều đó. Nếu tôi đây là hiểu lầm, miễn là tôi không quan tâm đến vấn đề này, vài ngày sau sẽ không ai nhớ đến nữa.”

Tiếc là đã bỏ lỡ một cơ hội châm ngòi cho ngọn lửa lớn, ngược lại nó đã thực sự giúp Bạch Thừa Hàn.

Bạch Văn Vũ hận đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng nghĩ đến sớm muộn gì mình cũng có thể mượn hệ thống cướp đoạt số mệnh để đạt được nhan sắc đỉnh cao. Gương mặt của Bạch Thừa Hàn lại giống cậu ta, đến lúc đó xem ai còn dám châm chọc cậu ta không đẹp bằng Bạch Thừa Hàn!

Người quản lý nhìn Bạch Văn Vũ như vậy thì thở phào nhẹ nhõm, anh ta thật sự sợ rằng Bạch Văn Vũ sẽ kiên quyết không rút lui cho dù cậu ta là người mới. Dù sao thì hiện giờ thấy thế nào cũng vẫn nên loại bỏ hot search. Không thể phủ nhận rằng ở điểm này thì Bạch Văn Vũ vẫn làm cho anh ta có chút mong đợi, vừa có thực lực mà cũng có thể chịu đựng, hơn nữa có nguồn tài chính sau lưng cùng với danh phận hôn phu của người thừa kế tương lai tập đoàn Lệ thị, cậu ta có thể bùng nổ sau một thời gian ngắn hoạt động.

Lúc này Bạch Thừa Hàn lấy được vị trí tay cầm hoa cuối cùng cùng với Vu Sơn Huy rời khỏi phòng chờ.

Cậu có thể cảm nhận được vài người trong phòng chờ đều đang nhìn cậu, ánh mắt cũng mang theo nhiều loại cảm xúc, điều này làm cho cậu ý thức được điều gì đang xảy với cậu ở cuộc thi này.

Nếu không Vu Sơn Huy sẽ không tặng hoa mà không có lý do.

Bạch Thừa Hàn đội mũ lên che kín khuôn mặt, trả hoa lại cho Vu Sơn Huy, sau khi hai người lên xe Bạch Thừa Hàn hỏi: “Nói cho tôi biết, có chuyện gì xảy ra vậy?”

Vu Sơn Huy cười khúc khích, lập tức giải thích mánh khóe mà anh ta nghĩ tới sau khi thấy cách Bạch Văn Vũ bước lên vị trí cao hơn và cách lôi kéo truyền thông của cậu ta, cuối cùng đắc ý nói: “Cái gì hot boy kia, cái gì nhỉ, toàn là photoshop, cậu ta còn dám mua hot search nói cậu ta mới là nam thần xe đua, có thấy xấu hổ không chứ?