Chương 40: Ngươi sẽ không bị hỏng đấy chứ?

Edit: FAFOEVER.

Bầu trời đầy mây giống như sắp sụp đổ, mưa to trút xuống bao phủ cả Giang thành, nước mưa như ngàn vạn tia chỉ bạc rơi xuống mặt đất bọt nước tung toé khắp nơi.

Phong đang gào thét.

Lộ Dao Y nghe xong lời của Khương Hựu Lễ trong lúc nhất thời có chút không phản ứng được.

Như vậy hạ thấp tư thái Khương Hựu Lễ là lần đầu nàng thấy, không chỉ có dùng ngữ khí ôn nhu khẩn cầu nàng, hơn nữa còn dùng ánh mắt đáng thương lại mang theo một tia năn nỉ để nhìn nàng, nàng chỉ giác trái tim của chính mình như sắp tan chảy.

Thật đáng yêu.

Khương Hựu Lễ thấy Lộ Dao Y không nói lời nào lại nói thêm một câu: "Lộ Dao Y..."

"Cầu xin ngươi đấy..."

Cô thấy cô đều đã cầu Lộ Dao Y rồi, Lộ Dao Y nên đáp ứng cô đi chứ...

Cô cũng không quá chắc chắn.

Dù sao... Cô bình thường chán ghét lẫn xấu xa đối với Lộ Dao Y như vậy mà.

Lộ Dao Y sửng sốt vài giây, thu hồi nỗi lòng nhanh chóng bước sang bên cạnh một bước, nhìn Khương Hựu Lễ toàn thân chật vật nói: "Trên người ngươi đều xối ướt cũng đừng đứng ở cửa nữa, nhanh ôm chó con vào luôn đi, đợi lát nữa cảm mạo liền không tốt."

Nàng lo âu nhíu nhíu mày, "Làm sao trời mưa lớn như vậy còn ở bên ngoài?"

Khương Hựu Lễ: "Ai, nói rất dài dòng, ta đi về trước thay quần áo."

Cô lo lắng sẽ làm bẩn nhà Lộ Dao Y.

Không có đổi quần áo sạch sẽ liền không muốn vào nhà Lộ Dao Y.

Cô nói xong kéo khóa xuống cởϊ áσ khoác ra, bên trong áo sơ mi đã ướt một mảnh, liếc mắt một cái là thấy hết, ở trên áo dơ bẩn nước bùn, cô lấy áo khoác bọc quanh tiểu bạch cẩu, đang định đưa tiểu bạch cẩu giao cho Lộ Dao Y, chợt ý thức được Lộ Dao Y ăn mặc quần áo sạch sẽ.

Thế là ngồi xổm xuống đem tiểu bạch cẩu được bọc kín mít đặt ở dưới đất.

"Lộ Dao Y, ta trước tiên đem nó để ở chỗ này."

"Chờ ta về nhà thay quần áo xong sẽ đem nó vào nhà ngươi tắm rửa."

"Tại sao lại đem nó để dưới đất?" Lộ Dao Y cụp mắt có chút không hiểu nhìn Khương Hựu Lễ, "Ngươi đưa nó cho ta đi, ngươi đi thẳng về thay quần áo là được."

"Không được, trên người nó vừa ướt lại dơ, sẽ làm bẩn quần áo của ngươi, hơn nữa áo khoác cũng đã ướt, ta vẫn là trước tiên đem nó để dưới đất đi." Khương Hựu Lễ nói rồi đứng lên, "Ngươi ở chỗ này chờ ta mấy phút, ta thay quần áo xong lập tức chạy qua."

Nói xong cầm lấy ô nhỏ trên nền dưới trời mưa to liều lĩnh chạy ra ngoài.

Lộ Dao Y nhìn Khương Hựu Lễ biến mất ở trong cơn mưa, lại chậm rãi cúi đầu nhìn tiểu bạch cẩu quấn ở trong áo khoác đồng phục, ánh mắt dần dần trở nên cực kì ôn nhu.

Mưa to giàn giụa.

Khương Hựu Lễ chống ô nhỏ chạy trở về nhà, cô trước tiên đem hai túi thức ăn treo ở tay lái xe đạp lấy xuống, sau đó mở ra cửa chính đi vào huyền quan.

Cô ở huyền quan cởi giày mới phát hiện bên trong đã chảy nước.

Giày cùng tất đều ướt đẫm.

Cô đành phải cởi tất ướt nhét vào trong giày, lau chân trên thảm, sau đó mang theo hai cái túi đi chân trần vào nhà.

Cô đem hai giỏ thức ăn đặt ở nhà bếp rồi chạy đến ban công.

Nước mưa theo gió bay phất phới, từ ngoài cửa sổ bay vào trong.

Trên ban công quần áo quả nhiên đã bị mưa to ướt nhẹp.

Trên sàn nhà cũng đều là nước.

"..." (・–・;)ゞ

Cô thở dài. (●´⌓`●)

Cô không muốn Lộ Dao Y ở cửa chờ cô quá lâu, thế là không kịp thu thập đành phải đóng cửa sổ trước, sau đó xoay người nhanh chóng chạy về phòng trên lầu.

Trở về phòng thay đổi thân quần áo sạch sẽ liền trực tiếp ra cửa.

Sắc trời ám trầm, mưa to gió lớn.

Khương Hựu Lễ che dù bước bộ vào sân nhà Lộ Dao Y, phát hiện Lộ Dao Y cùng tiểu bạch cẩu đều không ở cửa, cô đi tới dưới hiên nhìn thấy cửa không có khóa.

Thế là gấp cây dù lại đặt vào chỗ đặt dù nhà Lộ Dao Y.

Sau đó nhẹ nhàng đóng cửa lại gọi một tiếng: "Lộ Dao Y."

"Ta ở đây." Chỉ nghe phòng khách bên kia truyền đến Lộ Dao Y âm thanh, "Ta lấy dép cho ngươi đặt trên sàn, ngươi trực tiếp đổi dép rồi vào đi."

Khương Hựu Lễ tại nhà Lộ Dao Y nhà có một đôi dép đi trong nhà (là dép của riêng KHL ấy).

Cô cúi đầu quả nhiên nhìn thấy đôi dép kia.

Cô đổi xong liền đi vào phòng khách, "Ngươi ở đâu vậy?"

Một giây sau, thanh âm của Lộ Dao Y truyền đến.

"Ta ở trong phòng vệ sinh."

Khương Hựu Lễ nghe vậy đi tới phòng vệ sinh, cô vừa đi vào phòng vệ sinh liền thấy áo khoác đồng phục của mình đặt ở trên bồn rửa mặt, sau đó nhìn thấy Lộ Dao Y ngồi trên ghế nhỏ ở cạnh bồn tắm lớn dùng khăn tắm lau tiểu bạch cẩu.

Lộ Dao Y vừa mở vòi nước nóng vừa nói.

"Khương Hựu Lễ."

Lộ Dao Y vuốt đầu của tiểu bạch cẩu, "Chó con ngươi nhặt được rất ngoan nha."

Âm thanh ôn nhu đến như có thể đem hồn người câu đi.

Khương Hựu Lễ nhìn Lộ Dao Y ôn nhu như nước thất thần chốc lát, không biết tại sao, cô như ở trên người Lộ Dao Y giống như nhìn thấy Thánh nữ với vạn trượng ánh sáng.

Thật là ôn nhu a...

Lẽ nào đây chính là mị lực của Omega cấp S ư...

"..."

Cô nhanh chóng ổn định tâm tình đi tới, "Làm sao không chờ ta liền vào rồi?"

Nói xong cúi đầu liếc mắt nhìn thấy quần áo của Lộ Dao Y dính nước, sau đó không vui nhíu nhíu mày, "Đều nói muốn ngươi chờ ta một chút để ta đem nó ôm vào."

"Ngươi lại không nghe."

"Lần này xong chưa, đem quần áo đều cho làm bẩn rồi."

Lộ Dao Y nghe thấy lời nói trách cứ lại có chút áy náy của Khương Hựu Lễ liền cong cong khóe môi: "Không sao, quần áo làm bẩn giặt sạch là tốt rồi mà, ngươi thích sạch sẽ như vậy cũng không sợ nó làm bẩn quần áo của ngươi, ta như thế nào sẽ sợ đâu?"

Nàng như là hống Khương Hựu Lễ vậy, ngữ khí ôn nhu nói: "Không có chuyện gì."

Khương Hựu Lễ: "..."

Lộ Dao Y bình thường đều cùng với cô tranh đấu đối lập, hiện tại đột nhiên ôn nhu như thế làm cô có điểm không quen, cô đi tới bên người Lộ Dao Y cúi đầu nhìn nàng.

"Đem nó đưa cho ta ôm đi."

Lộ Dao Y dùng khăn tắm nhẹ nhàng lau đầu ướt nhẹp cho tiểu bạch cẩu, "Nó rất đáng yêu cũng thật ngoan, để ta ôm thêm một lúc đi, dù sao quần áo cũng đã bẩn."

Nói xong ngẩng đầu nhìn về Khương Hựu Lễ.

Khương Hựu Lễ là thay đổi một bộ quần áo sạch sẽ, nhưng là tóc còn ướt dán vào gò má cùng da đầu, Lộ Dao Y nhíu nhíu mày liền âm thanh đều thay đổi.

"Ngươi làm sao không có làm khô tóc vậy? Tóc đều ướt rồi, nhanh đi sấy tóc đi."

"Máy sấy đặt ở bồn rửa mặt bên kia."

Khương Hựu Lễ nhẹ như mây gió nói: "Không có chuyện gì không cần sấy đâu."

Lộ Dao Y: "Không được."

Nàng lời còn chưa nói hết liền nghe thấy Khương Hựu Lễ chỉ vào bồn nói: "Nước đủ rồi kìa."

Lộ Dao Y thu tầm mắt lại nhìn về bồn tắm, bên trong nước nóng đã gần đầy, nàng liền đưa tay ra đóng lại vòi nước.

Nàng quay đầu lại liếc nhìn Khương Hựu Lễ, "Ta đến cho tắm rửa cho nó."

Khương Hựu Lễ lập tức từ chối: "Làm sao được? Ta dẫn nó đến nhà ngươi tắm rửa là rất làm phiền ngươi, tắm cho nó liền không cần làm phiền ngươi nữa."

Cô nói xong ngồi xổm xuống duỗi hai tay hướng về Lộ Dao Y, "Ngươi đem nó đưa cho ta."

Nghe vậy, Lộ Dao Y đành phải đem tiểu bạch cẩu giao cho Khương Hựu Lễ.

Sau đó nhường ra ghế nhỏ đi tới một bên.

Khương Hựu Lễ cúi đầu nhìn tiểu bạch cẩu rúc vào trong ngực cô, tiểu bạch cẩu lạ kỳ nghe lời không kêu cũng không nháo, chỉ là vẫn đang phát run, phỏng chừng là ở bên ngoài qua lạnh, cô ôm tiểu bạch cẩu ngồi ở trên ghế xoa đầu nó.

Tiểu bạch cẩu nằm úp không nhúc nhích.

Khương Hựu Lễ đem tiểu cẩu đặt ở trên đùi, sau đó đem bàn tay đặt vào trong bồn cảm thụ nhiệt độ của nước, nước vừa vặn rất ấm áp, thế là dùng hai tay nâng tiểu cẩu cẩn thận từng li từng tí đặt vào trong bồn, tiểu cẩu mới vừa vào nước liền vùng vẫy một lúc, sau đó thích ứng liền ngoan ngoãn tùy ý để Khương Hựu Lễ tắm rửa cho nó.

Lộ Dao Y thấy Khương Hựu Lễ một người tắm cho tiểu cẩu không có vấn đề gì, thế là đi tới bồn rửa mặt bên kia cầm lấy máy sấy cắm điện vào, sau đó trở lại bên người Khương Hựu Lễ nói: "Khương Hựu Lễ, ngươi tắm cho nó, ta sấy tóc cho ngươi."

Khương Hựu Lễ hơi sững sờ.

Lộ Dao Y mới vừa nói sấy tóc cho cô?

Này làm sao được...

Nhưng mà, cô còn chưa kịp từ chối, Lộ Dao Y cũng đã mở ra máy sấy thổi tóc cho cô, vang lên bên tai thanh âm của Lộ Dao Y, "Ta biết ngươi không muốn ta thổi tóc cho ngươi, nhưng là thổi khô dù sao cũng hơn để đầu ướt, sẽ nhức đầu."

« ultr, chị nhà thật biết bắt lấy cơ hội mà ಡ ͜ ʖ ಡ»

Khương Hựu Lễ không lên tiếng.

Kỳ thực... Cô cũng không phải là không muốn để Lộ Dao Y sấy tóc.

Cô chẳng qua là cảm thấy Lộ Dao Y sấy tóc cho cô rất kỳ quái, tuy rằng hôm nay Lộ Dao Y đáp ứng để cô tắm rửa cho tiểu cẩu, chuyện này cô rất cảm kích Lộ Dao Y, thế nhưng cô cùng Lộ Dao Y còn giống như không có tốt đến mức có thể thổi tóc.

Hơn nữa... Quan hệ của cô cùng Lộ Dao Y...

Haiz, không nghĩ nhiều nữa vậy.

Cô khom người nghiêm túc cẩn thận tắm rửa cho tiểu bạch cẩu.

Tiểu cẩu nằm nhoài trong lòng bàn tay cô, một bộ dáng vẻ rất hưởng thụ.

Lộ Dao Y một bên nhìn Khương Hựu Lễ tắm cho tiểu cẩu một bên ôn nhu thổi tóc cho Khương Hựu Lễ, nàng cùng Khương Hựu Lễ nhận thức nhiều năm như vậy, vẫn là lần đầu tiên ở chung một mình dưới bầu không khí hài hòa yên tĩnh như này, nàng từ tốn khẽ vuốt mái tóc của Khương Hựu Lễ, chậm rãi thổi khô mái tóc mượt mà, cả trái tim đều là ngọt ngào.

Lặng im chốc lát, Lộ Dao Y đột nhiên mở miệng hỏi.

"Ô của ngươi làm sao xấu thành như vậy?"

Khương Hựu Lễ suy nghĩ một chút nói: "Lúc trở lại gặp phải một bà lão, ô này là của bà lão đó, ta chỉ là cùng bà lão trao đổi ô thôi."

Lộ Dao Y: "Vì sao lại cùng bà lão đổi ô?"

Khương Hựu Lễ: "Bởi vì ta cảm thấy bà lão không nỡ lòng bỏ đi để đổi ô mới, dù sao này cái ô này đều hỏng rồi nhưng bà lão vẫn còn dùng, hơn nữa đổi một cái ô đối với ta mà nói là chuyện thường như cơm bữa, cho nên ta liền đổi thôi."

Cô xoa xoa đầu tiểu bạch cẩu, "Chuyện nhấc tay mà thôi."

Lộ Dao Y nghe xong cong cong khóe môi không lên tiếng.

Khương Hựu Lễ vẫn luôn là Khương Hựu Lễ mà nàng nhận thức, chưa bao giờ thay đổi.

Hai người không tiếp tục nói nữa.

Một lúc sau, Lộ Dao Y sấy tóc cho Khương Hựu Lễ xong.

Nàng đi tới bồn rửa mặt bên cạnh đem máy sấy cất lại chỗ cũ, sau đó xoay người rời khỏi phòng vệ sinh đi vào phòng bếp, rất nhanh lại từ phòng bếp trở lại phòng vệ sinh.

Nàng từ mở ngăn kéo dưới bồn rửa mặt lấy ra một cái khăn tắm mới.

Sau đó đi tới bên người Khương Hựu Lễ, "Khương Hựu Lễ."

Khương Hựu Lễ: "A?"

Lộ Dao Y đem khăn tắm mới đưa đến trước mặt Khương Hựu Lễ, "Ngươi đợi lát nữa tắm cho nó xong, dùng cái khăn lông này lau khô cho nó đi, đây là khăn mới."

Khương Hựu Lễ tiếp nhận khăn đặt ở bên cạnh bồn tắm, "Được."

Lộ Dao Y không quấy rầy Khương Hựu Lễ nữa.

Nàng liền như thế đứng ở bên người nhìn nhất cử nhất động của Khương Hựu Lễ.

Khóe môi vẫn luôn cười.

Một lúc sau.

Khương Hựu Lễ tắm cho tiểu cẩu xong đem khăn lót trên đùi, sau đó đem tiểu bạch cẩu ướt nhẹp đặt ở trên khăn lau khô thân thể, tiểu bạch cẩu rất nghe lời vẫn luôn phối hợp Khương Hựu Lễ, nó thật giống thật sự rất hưởng thụ ôn nhu của Khương Hựu Lễ.

Lộ Dao Y đi tới muốn xả nước.

Khương Hựu Lễ nhanh tay nắm lấy cổ tay Lộ Dao Y, "Không cần ngươi quan tâm."

« ultr, thuộc tính ngạo kiều đã quay trở lại (ㆁωㆁ)»

Lộ Dao Y: "..."

Từ lòng bàn tay truyền đến xúc cảm da thịt mịn màng cùng nhiệt độ ấm áp giống như muốn thiêu đốt lòng bàn tay của Khương Hựu Lễ vậy, cô lập tức buông lỏng cổ tay của Lộ Dao Y ra, sau đó không được tự nhiên nói: "Ta muốn nói là ta tới làm, không cần ngươi quan tâm."

Lộ Dao Y có chút bất ngờ, "Không có chuyện gì, để ta tới đi."

"Không được." Khương Hựu Lễ đưa tay ra ngăn Lộ Dao Y, "Lộ Dao Y, hôm nay là ta phiền phức ngươi, những này cũng đều là ta làm, đương nhiên do ta tới thu thập."

"Ngươi liền không cần phải để ý đến."

Lộ Dao Y lập tức cong cong khóe môi: "Được."

Khương Hựu Lễ thu tay về lau khô thân cho tiểu cẩu, sau đó đứng dậy đối với Lộ Dao Y nói: "Ngươi trước tiên giúp ta ôm nó đi, ta đem chỗ này dọn đã."

Lộ Dao Y tiếp nhận tiểu bạch cẩu đã tắm đến sạch sẽ ôm vào trong ngực.

Khương Hựu Lễ cúi người xuống nắm chặt cạnh bồn chuẩn bị xả nước, cô đột nhiên phát hiện Lộ Dao Y đứng bên cạnh không nhúc nhích, sau đó nghiêng đầu nhìn về phía nàng, "Nếu không ngươi đi ra ngoài trước đi, ta muốn xả nước, miễn cho nước dính lên dép của ngươi."

Nghe vậy, Lộ Dao Y hướng về sau lùi lại hai bước, "Ta ở lại chờ ngươi."

Khương Hựu Lễ: "..."

Cô làm sao đột nhiên cảm thấy Lộ Dao Y giống như có chút dính cô? Vẫn đứng tại bên người cô tựa như thủ cho cô vậy, chỉ là nhanh chóng bỏ đi cái ý nghĩa không thiết thực này, sau đó nói với Lộ Dao Y, "Vậy cũng được, ta sẽ dọn nhanh một chút."

Một lúc sau, đợi khi dọn xong mấy cái dụng cụ lúc tắm cho tiểu cẩu.

Khương Hựu Lễ nhìn Lộ Dao Y nói: "Đã xong, đi ra ngoài đi."

Lộ Dao Y: "Ừm."

Nói xong ôm tiểu bạch cẩu đi ra ngoài phòng vệ sinh.

Khương Hựu Lễ theo ở phía sau.

Nhưng mà, cô mới ra phòng vệ sinh còn đi chưa được mấy bước lòng bàn chân đột nhiên có chút trơn trượt, cô không có đứng vững hướng về trước lảo đảo hai bước, theo bản năng đưa tay phải ra nắm lấy quần áo của Lộ Dao Y đi ở phía trước, đáng tiếc vẫn không có đứng vững còn trực tiếp lôi kéo Lộ Dao Y cùng ngã xuống, dép cũng trượt ra tạo thành hai vệt nước trên sàn nhà trơn bóng.

"..."

Khương Hựu Lễ nặng nề té ở trên sàn nhà, sau đó nhìn thấy Lộ Dao Y hướng về trên người mình ngã xuống, cô không để ý tới đau trực tiếp mở rộng cánh tay đón Lộ Dao Y đang ngã xuống, làm cái đệm thịt người bảo vệ Lộ Dao Y không chút tổn hại, nhưng là từ hạ thân truyền đến đau nhức trực tiếp làm cho cô kêu rên một tiếng.

"Ui, a ——"

Lộ Dao Y té lên người cô vậy mà lại dụng vào cái ngoạn ý kia...

Hình như là cái mông đυ.ng vào...

« may là mông đấy, chứ ta nói nó mà là cùi chỏ thì, ối dồi ôi luôn :)) »

Cô trong nháy mắt đau đến chảy cả nước mắt.

Lộ Dao Y vội vã ôm tiểu cẩu từ trên người Khương Hựu Lễ đứng dậy.

Khương Hựu Lễ nhất thời thống khổ che lấy hạ thân, cổ nổi gân xanh gò má đỏ bừng lên, đau đến toàn bộ khuôn mặt đều nhăn nhúm.

Thật sự đau quá...

Lộ Dao Y quay đầu lại nhìn về phía Khương Hựu Lễ, vừa định dò hỏi Khương Hựu Lễ có bị sao không, kết quả nhìn thấy Khương Hựu Lễ hai tay che lấy hạ thân, hơn nữa cả người nhìn qua còn rất đau, nàng liền rõ ràng vừa nãy phát sinh cái gì.

Nàng nhìn Khương Hựu Lễ lo lắng hỏi: "Khương Hựu Lễ... Ngươi không sao chứ?"

Khương Hựu Lễ đau đến chảy nước mắt nói không ra lời.

Lộ Dao Y ngồi xổm ở bên người Khương Hựu Lễ, không biết nên làm thế nào cho phải, nàng cũng không nghĩ tới sẽ không cẩn thận đυ.ng vào vị trí nhạy cảm ở Khương Hựu Lễ, nàng đương nhiên biết Alpha bị tổn thương chỗ đó ý vị như thế nào, nàng nhìn thấy Khương Hựu Lễ đau thành bộ dáng này liền lo lắng đến có chút hoảng hồn, đau lòng lại áy náy mở miệng: "Khương Hựu Lễ... Xin lỗi..."

"Ta cũng không biết sẽ... Khương Hựu Lễ... Ngươi... Ngươi sẽ không bị hỏng đi chứ..."

Khương Hựu Lễ: "..."

Cô đau đến không có khí lực nói chuyện, "Ngươi có thể đừng rủa ta như vậy chứ..."

Cô mới sẽ không hỏng!

*Ủng hộ ta bằng cách vote nha* (// ω //)