Chương 18: Lại tự dối lòng.

Edit: FAFOEVER.

Thời gian trôi rất nhanh, chớp mắt liền tới thứ sáu.

Nhất Trung Giang thành tới thứ sáu buổi chiều chỉ có hai tiết học, đến ba giờ rưỡi là đã tan học rồi, tiết cuối chiều thứ sáu của lớp 10-1 là tiết hóa học, Khương Hựu Lễ cùng Trần Hoài An trước tan học 10 phút liền mang balo ra khỏi phòng học, lão sư dạy hóa học nhìn hai người bọn họ xong một câu cũng không có nói.

Dù sao có nói cũng sẽ không nghe.

« ta mà là giáo viên chắc tức chết luôn á :< »

Khương Hựu Lễ cùng Trần Hoài An ra lớp học liền trực tiếp đi tới nhà xe.

Hai phút sau, hai người đẩy xe đạp hướng về phía cổng trường.

Trần Hoài An nhìn Khương Hựu Lễ rồi chậm rãi nói: "Lão đại, ngươi hôm nay. . ."

Khương Hựu Lễ âm thanh lạnh nhạt: "Không đi."

Trần Hoài An: ". . ."

Khương Hựu Lễ: "Các ngươi tự đi đi."

Trần Hoài An nghe vậy đột nhiên dừng lại kéo cánh tay Khương Hựu Lễ, bày ra một bộ dạng thống khổ, "Lão đại, ngươi một tuần rồi không có theo chúng ta ra ngoài chơi."

Tuần này Khương Hựu Lễ lúc nào cũng tan học liền về nhà.

Khương Hựu Lễ trước đây tối thiểu cũng ở bên ngoài chơi đến khi trời tối mới về nhà.

Hiện tại lại. . .

Quả thực kỳ quái.

Khương Hựu Lễ vẻ mặt nhàn nhạt không đổi, "Tại sao lại muốn ra ngoài chơi?"

Trần Hoài An: "?"

(ಠ_ಠ)?

Hắn nghe xong càng mê man hơn, "Lão đại, ngươi mới vừa nói cái gì?"

(・ _ ・;)

Khương Hựu Lễ: "Ta nói tại sao lại muốn ra ngoài chơi."

"Lão đại, ngươi thay đổi." Trần Hoài An nói, "Ngươi trước đây không phải như vậy."

Khương Hựu Lễ vẻ mặt đầy hứng thú hỏi: "Ta trước đây như nào?"

"Trước đây đại đa số cục cảnh sát đều như nhà của ngươi vậy." Trần Hoài An thực sự là không nghĩ ra, "Ngươi hiện tại tan học liền về nhà, cái này hoàn toàn không giống ngươi."

Khương Hựu Lễ thở dài: "Lớn rồi, không chơi nữa."

(ーдー)-3

Trần Hoài An: "?"

(ಠ_ಠ)?

Lão đại của hắn đang nói cái gì vậy?

Khương Hựu Lễ: "Được rồi."

Cô vỗ vai an ủi Trần Hoài An: "Hẹn lại lần sau đi."

Trần Hoài An vẻ mặt mất mát rũ mắt xuống, "Vậy cũng được. . ."

(●´⌓`●)

Trời mới biết Khương Hựu Lễ nói hẹn lại lần sau là đến khi nào.

Nhưng hắn cũng không có hỏi.

Dù sao hỏi cũng không có kết quả.

Khương Hựu Lễ đẩy xe đạp tiếp tục đi về phía trước, "Đi thôi."

Trần Hoài An đi theo, "Được rồi."

. . .

Hai người ra ngoài trường liền mỗi người một ngả.

Khương Hựu Lễ như mấy ngày trước đạp xe đến đoạn đường đối diện trường học đứng ở chỗ cột mốc giao thông. Tuần này Kiều Nghệ Huân mỗi ngày tan học đều sẽ đưa Lộ Dao Y về nhà, cho nên cô mỗi ngày đều sẽ ngồi xổm ở cái cột mốc này chờ các nàng.

Sau đó lén lén lút lút đi theo sau các nàng.

Cứ như là một tên trộm vậy.

Không lâu sau, trường học vang lên tiếng chuông tan học vang vọng khắp toàn trường.

Cổng trường Nhất Trung Giang thành nhanh chóng bị biển người che khuất, Khương Hựu Lễ ngồi ở xe đạp cẩn thận nhìn chằm chằm cổng trường, chỉ sợ không chú ý mà bỏ qua.

Rất nhanh sau đó.

Lộ Dao Y cùng Kiều Nghệ Huân một trước một sau xuất hiện trong tầm mắt của cô.

Cô xách xe một đường quen thuộc đi theo.

Ròng rã một tuần này cô đều gạt tất cả mọi người hộ tống Lộ Dao Y về nhà. Mặc dù cô sẽ không thừa nhận chính mình đang hộ tống Lộ Dao Y, thế nhưng tất cả những việc cô làm mấy ngày nay đều là vì tận mắt nhìn Lộ Dao Y an toàn về đến nhà.

Cô đã nghĩ rõ ràng một chuyện.

Hình như cảm giác mà cô không vui là bởi vì Kiều Nghệ Huân là tra nữ.

Mà thân là tra nữ Kiều Nghệ Huân lại muốn theo đuổi Lộ Dao Y.

Nói cho cùng.

Cô chính là không muốn Lộ Dao Y bị Alpha tra như Kiều Nghệ Huân bắt lấy.

Tuy rằng cô chán ghét Lộ Dao Y, thế nhưng cô không thể không thừa nhận Lộ Dao Y đúng là một người rất ưu tú, Lộ Dao Y xứng đáng có một Alpha tốt hơn và cũng nên là một Alpha tốt nhất, cô cảm thấy người có thể sánh vai cùng Lộ Dao Y hiện tại vẫn chưa có xuất hiện.

Huống hồ Lộ Mỹ Thiện a di cùng Quan Lộ Dư a di đối với cô tốt như vậy.

Cô vẫn luôn tự thôi miên chính mình mà cả bản thân cũng không ý thức được.

—— Cô làm như thế đều là vì báo đáp lại lòng tốt của hai a di.

Nhưng thật ra, cô còn có chút tức giận nữa .

Tức giận Lộ Dao Y.

Lộ Dao Y rõ ràng biết cô cùng Kiều Nghệ Huân là bạn tốt, tại sao không hỏi một chút Kiều Nghệ Huân là người như thế nào? Như vậy cô liền có thể nhắc nhở Lộ Dao Y, Kiều Nghệ Huân là một tra nữ yêu thích đùa bỡn tình cảm của người khác. Cô vẫn luôn chờ Lộ Dao Y sẽ nhắn tin hỏi cô, nhưng từ bữa đến giờ vẫn không có, nhưng cô mới sẽ không chủ động nói cho Lộ Dao Y, để tránh Lộ Dao Y đồ tự luyến kia lại cho rằng cô quan tâm nàng.

Hừ, cô mới không có quan tâm Lộ Dao Y.

( ̄ ヘ  ̄)

Cô hôm nay như cũ hoàn thành nhiệm vụ hộ tống Lộ Dao Y về nhà.

Cô ẩn thân cũng rất khá.

Không có bị Lộ Dao Y cùng Kiều Nghệ Huân phát hiện ra.

. . .

Thứ bảy.

Hôm nay là sinh nhật của Kiều Nghệ Huân, nàng bao hẳn một tầng của khách sạn xa xỉ bậc nhất tại Giang thành, sau đó mời một đống bằng hữu tới tham gia.

Khương Hựu Lễ cũng tới.

Một vài người bạn tốt của cô cũng đồng thời đến tham gia.

Bọn họ hiện tại đang hát trong phòng 104 KTV.

Còn phòng bao này chỉ có 10 người của Nhất Trung Giang thành, gần như đều là bằng hữu quen biết nhau, dù sao quen biết thì chơi mới càng thoải mái.

Hiện tại vào lúc này, Khương Hựu Lễ đang ngồi trên sô pha vừa uống vừa hát.

Lễ Hạc Niên không cho phép cô uống rượu.

Cho nên cô chỉ có thể uống đồ uống khác miễn cho để Lễ Hạc Niên lại lo lắng.

Toàn bộ phòng bao đều bị tiếng nhạc đinh tai nhức óc nhấn chìm, ánh đèn màu sắc sặc sỡ lấp loé trên mặt mỗi người, trong không khí khắp phòng tràn ngập mùi hương của rượu.

Khương Hựu Lễ cùng Trần Hoài An bên kia tổ chức trò chơi thảy xúc xắc uống rượu.

Đương nhiên, Khương Hựu Lễ không uống.

Còn Trần Hoài An cùng Sầm Tử Câm mấy người bọn hắn đều uống rượu.

Không biết qua bao lâu, cửa phòng đột nhiên bị người từ bên ngoài đẩy ra.

Chỉ thấy một thân ảnh thanh nhã tú lệ quen thuộc từ cửa đi tới.

Khương Hựu Lễ nhìn thiếu nữ ở cửa mà sửng sốt.

Σ (⊙_⊙)!

Người này tại sao lại là. . .

Lộ Dao Y? !

Lộ Dao Y làm sao sẽ tới nơi này? !

Tác giả có lời muốn nói:

QAQ chương này liền nhiều như vậy. . .

*Ủng hộ ta bằng cách vote nha* (// ω //)