Chương 36: Đêm khuya ghé thăm (1)

Đại phu nhân nghĩ đến sắc mặt người Văn gia vội vã tới cửa từ hôn, một khắc (*) cũng không thể chờ, làm nhị phu nhân thu xếp dẫn người đi Văn gia từ hôn.

Một khắc (*) tức 15 phút

Chờ Sở Du Ninh cùng Thẩm Vô Cữu trở về, đại phu nhân nhìn đến một xe lương thực ở phía sau, lăng là mở miệng cả nửa ngày cũng nói không nên lời, muốn hỏi một chút có phải Thẩm Vô Cữu đã nói cho công chúa biết chuyện của phủ tướng quân hay không, công chúa mới cùng bệ hạ đòi lương thực, nhưng Thẩm Vô Cữu ngủ ở trên xe ngựa đã bị nâng hồi Minh Huy viện.

“Công chúa, tứ đệ đã kể cho muội nghe tình huống của phủ tướng quân rồi à?” Đại phu nhân đi lên trước nhỏ giọng hỏi.

“Tình huống như thế nào?” Sở Du Ninh giống như địa chủ đứng ở bậc thang thưởng thức lương thực của cô, nghe đại phu nhân hỏi như vậy, không hiểu ra sao, “Phủ tướng quân lại xảy ra chuyện gì sao?”

Đại phu nhân vừa thấy liền biết lão tứ chưa nói gì a, cô chỉ vào một túi gạo trên xe, “Gạo này là……”

“Nga, là hồi môn đáp lễ của ta, cất vào kho hàng đi.” Sở Du Ninh nhìn về từng túi gạo trên xe, đây là nhóm vật tư đầu tiên cô tích trữ được khi đi vào thế giới này, thật là có cảm giác thành tựu.

Đại phu nhân hoài nghi gió quá lớn, cô không nghe rõ.

Hồi, hồi môn đáp lễ?

Hoàng cung đáp lễ mà đưa lương thực sao? Là lâu rồi không hoạt động trong vòng nữ quyến ở kinh thành, nên tin tức bị lạc hậu hay sao?

Sở Du Ninh tự giám sát 500 cân gạo để vào kho lúa, cảm nhận được niềm vui được mùa mà trong sách từng nhắc tới, nếu là ở đội Bá Vương Hoa, hẳn là đủ ăn nửa tháng.

Cô bước chân uyển chuyển nhẹ nhàng trở lại Minh Huy viện, nhìn đến nhóc con đang nằm bò trên đệm, Quy ca nhi cầm trống bỏi chơi cùng hắn, còn ngăn cản không cho hắn bò ra bên ngoài, trong viện đều là tràn ngập tiếng cười.

Sở Du Ninh mới vừa bước vào nhà, nhóc con liền thấy được, lập tức bỏ Quy ca nhi sang một bên, bay nhanh bò lại gần cô, một bên bò một bên nhạc, làm đến giống như phía sau có người chơi cút bắt với hắn.

“Tứ điện hạ biết ai đối tốt với điện hạ đâu, mới gần nửa ngày không nhìn thấy người, vừa nhìn thấy người đã vui mừng như vậy.” Trương ma ma cười nói.

Sở Du Ninh bế lên nhóc con, nhóc con được cô ôm trong lòng ngực nhảy đến càng hoan. Cô ôm chặt hắn, xoa bóp tay nhỏ như củ sen của hắn, “Tỷ có 500 cân gạo, đủ đem đệ dưỡng đến béo đô đô.”

“A!” Nhóc con nhảy không được, a a thẳng kêu.

“Công chúa thẩm thẩm.” Quy ca nhi nhìn thấy Sở Du Ninh liền nhịn không được muốn tới gần.

Sở Du Ninh đằng ra một bàn tay sờ sờ búi tóc nhỏ của hắn, “Thích Tiểu Tứ sao?”

“Thích, tứ điện hạ đáng yêu.” Quy ca nhi là chuồn êm đến Minh Huy viện tìm công chúa thẩm thẩm, không nghĩ tới không tìm được công chúa thẩm thẩm, nhưng thật ra gặp Tứ hoàng tử bé nhỏ, ngay cả nói chuyện đều không biết nói, trắng trẻo mập mạp, giống hệt bánh trôi nước.

“Nếu thích, về sau thường xuyên tới tìm Tiểu Tứ chơi.” Trẻ con nên cùng trẻ con chơi chung với nhau.

“Thật không ạ?” Hai mắt Quy ca nhi tỏa sáng. Mẫu thân nói không thể tùy tiện tới quấy rầy công chúa thẩm thẩm, nếu là công chúa thẩm thẩm mời hắn thì không tính là quấy rầy đi?

“Ta không nói dối. Tới, vỗ tay.” Sở Du Ninh cầm bàn tay béo của nhóc con cùng bàn tay của Quy ca nhi vỗ tay hứa hẹn.

Quy ca nhi không biết vỗ tay là có ý tứ gì, nhưng là hắn thích động tác này, thật giống như làm ước định gì đó, vui vẻ đến híp cả mắt.

Nhóc con cảm thấy hảo chơi, vẫn luôn triều Quy ca nhi duỗi tay, a a kêu to.

Trương ma ma nhìn một màn này, muốn mở miệng dò hỏi sao công chúa có thể cùng bệ hạ đòi lương liền nuốt trở vào.

Thôi, công chúa vui vẻ là tốt rồi, tuy rằng cùng bệ hạ đòi 500 cân lương thực có hơi không phóng khoáng một chút.

Buổi tối, Sở Du Ninh cuối cùng cũng ăn được món củ sen mà cô nhớ mong, ở trong cung ăn quá nhiều thịt cá, vừa lúc ăn củ sen bớt dầu mỡ, món rau trộn ngó sen dùng nước sốt điều chế tỉ mỉ ăn rột rột quá ngon. Còn có món bánh trôi ngó sen chiên đến vàng giòn, có vị mặn nhàn nhạt hòa vào vị ngọt nhẹ, thật là bội phục người phát minh mấy món mĩ vị này.

……

Đêm khuya tĩnh lặng.

Sở Du Ninh từ cửa sổ nhảy ra, tránh đi Kim Nhi đang gác đêm, hướng Đông Khóa Viện đi.

Đông Khóa Viện là Thẩm Vô Cữu dùng để làm thư phòng kiêm nơi luyện võ, bình thường không có hắn cho phép bất luận kẻ nào đều không thể tới gần.

Ban ngày Thẩm Vô Cữu ở tân phòng tỉnh lại hẳn là có giao đãi qua muốn dọn đi thư phòng dưỡng thương, cho nên chẳng sợ lúc trở về hắn vẫn chưa tỉnh, hai người Trình An cũng đem người nâng đi thư phòng.