Chương 10: Thuê nhà

Lục Dư nhét thẻ vào máy ATM, lúc nhìn thấy số dư thì cậu hơi choáng váng.

Khi đó Phù Xuyến nói với cậu chỉ gửi cho cậu ít tiền để dùng khi khẩn cấp, nhưng số tiền trong thẻ ngân hàng này lại đủ cho cậu mua một căn nhà rộng một trăm mét vuông ngay giữa trung tâm thủ đô.

Hai tiếng sau Lục Dư đã thuê được một căn nhà được trang hoàng tươm tất ở phía nam thành phố, tuy nói là căn nhà ở phía nam thành phố nhưng cũng không quá xa trung tâm thành phố. Hơn nữa khu chung cư này còn có rất nhiều cây xanh nên phong cảnh lẫn không khí đều khá tốt, Lục Dư cũng thấy hài lòng. Người môi giới nhà đất thấy tuy chàng thanh niên này không thích nói chuyện nhưng lại chuyển tiền thuê nhà rất nhanh nên giọng điệu và thái độ của anh ta vô cùng tốt, sau khi bàn giao ổn thỏa tất cả mọi thứ thì người môi giới quay người rời đi.

Lục Dư đảo mắt nhìn quanh căn nhà mới, căn nhà này hơn một trăm mét vuông, có ba phòng ngủ và một phòng khách nhưng mấy căn phòng rộng rất trống trải và còn thiếu những thứ nhu yếu phẩm hằng ngày. Lục Dư bắt taxi đi đến trung tâm thương mại ở gần đó, cậu chọn lựa đồ dùng sinh hoạt hằng ngày rất nhanh. Hơn nửa tiếng sau thì cậu quẹt thẻ thanh toán và quay trở về nhà.

Cậu không hề biết rằng ngay lúc này Hạ Tích Nho, người quản lý nghệ sĩ nổi tiếng trên các chương trình truyền hình đang chết lặng.

Nghệ sĩ dưới quyền của Hạ Tích Nho là một thực tập sinh mới vừa được giao cho Hạ Tích Nho dẫn dắt vào năm trước, chỉ trong vòng nửa năm mà người nghệ sĩ đó đã nổi tiếng và có được hàng triệu lượt truy cập từ người hâm mộ. Nhưng gần đây anh chàng này lại không nghe lời nữa mà tính tình lại có hơi gắt gỏng, Hạ Tích Nho lo rằng cậu ta đang muốn tự sát nên đã đặt biệt dành một ngày để đến hiện trường ghi hình cùng cậu ta.

Nhìn chàng trai trẻ hơi cau mày trong máy quay của đạo diễn, ngay cả khi đang đối mặt với ngôi sao lớn Lục Lịch được mệnh danh là Bạch nguyệt quang quốc dân thì cậu ta cũng tỏ ra thiếu kiên nhẫn không nhịn được phải ôm trán.

Không thể xem nổi nữa nên anh ta cúi đầu nhìn điện thoại, nhưng kết quả là nhìn thấy tin nhắn do ngân hàng gửi đến cách đây ba phút, tin nhắn nói rằng tài khoản đã bị trừ đi ba mươi sáu nghìn.

Hạ Tích Nho: “?”

Phản ứng đầu tiên của anh ta là tên ngốc nào đã lén lút tiêu tiền của anh ta? Phản ứng thứ hai chính là đã có người lấy thẻ ngân hàng của anh ta và sử dụng nó.

Hạ Tích Nho vội vàng đi ra ngoài gọi điện thoại cho ngân hàng, kết quả là sau khi được báo số thẻ ngân hàng thì ngay lập tức anh ta đứng hình. Số thẻ này xa lạ đến mức khác hoàn toàn với thẻ mà anh ta thường dùng. Từ khi nào mà anh ta có một tấm thẻ giống như vậy chứ?

Nhìn thấy đội ngũ nhân viên chương trình vội vã đi ngang qua, trong khoảnh khắc có một tia sáng lóe lên trong tâm trí của Hạ Tích Nho và nó đã hoàn toàn chiếu sáng bí mật ẩn giấu trong đêm tối.

Hạ Tích Nho nhớ lại thẻ ngân hàng này có liên quan đến Phù Xuyến.

Hạ Tích Nho và Phù Xuyến có mối quan hệ rất tốt, hai người họ không chỉ là cộng sự trên sự nghiệp mà còn là bạn tốt của nhau. Mối quan hệ tốt đến mức nào à, có lẽ là tốt đến mức họ có thể dễ dàng nói cho người kia biết tất cả mật khẩu của thẻ ngân hàng.

Hạ Tích Nho nâng đỡ Phù Xuyến thành ảnh đế, còn hết lần này đến lần khác đưa anh ấy đạt đến đỉnh cao nhưng không bao giờ anh ta nghĩ rằng Phù Xuyến lại bị bệnh.