Chương 2.1: Tình nhân thế thân của tổng tài

Nam chính công Mạnh Thiều cùng với nam chính thụ Hứa Hạ vốn là tình nhân từ hồi học đại học, sau này bởi vì một số nguyên nhân mà đường ai nấy đi. Hứa Hạ rời đi nước ngoài học tập, khiến cho Mạnh Thiệu nhiều năm nhớ mãi không quên.

Sau này khi gặp nguyên chủ, lúc ấy nguyên chủ đang bị người khác khi dễ, là Mạnh Thiệu đã cứu hắn. Thấy nguyên chủ có gương mặt cùng với Hứa Hạ có ba phần tương tự, Mạnh Thiệu liền đem hắn trở thành thế thân của Hứa Hạ.

Mà nguyên chủ đối với việc này không hề biết một chút gì.

Sau này là truyền ra tin tức việc Mạnh Thiệu cùng tiểu thư Thẩm gia đính hôn, Hứa Hạ lúc này mới phát giác bản thân không thể nào quên được Mạnh Thiệu, vì thế liền gấp gáp chạy về nước, hai người vì vậy lại trở về bên nhau.

Nhưng sự tồn tại của nguyên chủ vẫn là khiến hắn chướng mắt, mặc dù khi đó Mạnh Thiệu đã sớm vứt bỏ nguyên chủ. Nhưng Hứa Hạ lại cho rằng nguyên chủ chính là vết nhơ lớn nhất trong tình yêu của hai người bọn họ, là một cây kim cắm ở trong lòng, không rút ra liền vô cùng khó chịu.

Hứa Hạ vốn là một người vô cùng thông minh, hắn sẽ không tự mình động thủ làm bất kỳ việc gì, chỉ lơ đãng nói truóc mặt Mạnh Thiệu một vài lần, Mạnh Thiệu liền phái người đưa nguyên chủ ra nước ngoài, cuối cùng trên đường đi đến sân bay bị ô tô đang chạy với tốc độ nhanh đâm chết.

Đến khi Dụ Thanh về đến nhà liền thấy Mạnh Thiệu đang ngồi ở sô pha chờ cậu, Cậu một bên vừa thay đổi giày một bên lại đánh giá nam nhân trước mắt này.

Là một vai chính, ngoại hình của Mạnh Thiệu tất nhiên là không tầm thường.

Hắn bận một thân tây trang, làm cho cả người càng thêm thon dài. Sắc mặt, ngủ quan đều tựa như được điêu khắc một cách rõ ràng, có cảm giác như cả người hắn đều tỏ ra vẻ tuấn mỹ dị thường.

Dụ Thanh muốn huýt sao một cái, diện mạo nam chính quả thật là một điển hình của tổng tài đó.

Càng đáng nhắc đến chính là, đôi môi mỏng của hắn thực phù hợp với thẩm mỹ của Dụ Thanh, chỉ cần hơi nhấp một cái liền có cảm giác sinh ra vài phần cấm dục. Dụ Thanh âm thầm liếʍ liếʍ môi, cậu thật lâu rồi còn chưa có ăn thịt đâu.

Bất quá ánh mắt hắn tỏa ra thật sự đạm mạc, như là không có thứ gì có thể khơi dậy nổi hứng thú của hắn, quanh thân đều tỏa ra một loại khí tràng khiến người ta không dám tiếp cận.

Dụ Thanh trở lại hắn cũng chỉ gương mắt lên nhìn một chút, lại không hề nói lời nào.