Chương 12.2

Cố Tinh Dã thoải mái hào phóng một tay chống đất đứng lên, hoạt động cổ tay một chút: "Cảnh vừa rồi qua chưa?"

Tuy rằng có việc ngoài ý muốn nhưng Vương Lâm nhìn lại một lần, thấy hiệu quả còn tốt hơn dự đoán nên hào phóng phất tay tiêu sái cho qua.

Hôm nay cảnh quay không nhiều công việc kết thúc sớm, Vương Lâm hôm qua nói làm bữa chào mừng Lạc Tê cho nên dặn trợ lý đặt trước phòng tại nhà hàng, bên này sau khi kết thúc mọi người liền đi đến đó.

Lạc Tê tuy rằng tuổi còn trẻ nhưng người muốn nịnh hót lấy lòng anh cũng không ít, cho dù Vương Lâm cố ý rút gọn buổi liên hoan nhưng vẫn có 20 người đến.

"Ngồi ngồi đi, Lạc Tê, tới, ngồi bên cạnh tôi." Vương Lâm nhiệt tình vỗ ghế ngồi bên cạnh: "Bằng không lát nữa lại có người đến kính rượi cậu."

"Được." Lạc Tê ngồi chỗ nào cũng được, thuận ý ngồi xuống bên cạnh Vương Lâm.

Như vậy, có một đại thần ngôi trấn toạ ở đó, mọi người đều muốn ngồi cạnh mà không có ai dám ngồi.

Cố Tinh Dã ở cửa nghe điện thoại xong, vào của nhìn qua Lạc Tê đang ngồi bên Vương Lâm thì bước thẳng qua ngồi một bên khạc cạnh người anh.

Lạc Tê cúi đầu tráng qua chén đũa mình bằng nước nóng, dư quang ánh mắt thấy thân ảnh cao lớn kéo ghế ngồi xuống bên cạnh, mang theo mùi nướic hoạ quên thuộc.

Anh thuận tay cầm chén đũa trước mặt Cố Tinh Dã, dùng nước sôi tráng rửa.

"Cổ tay còn đau không?" Lạc Tê thấp giọng hỏi.

Khoé môi Cố Tinh Dã từ trưa đến giờ vẫn chưa cong xuống, nghe Lạc Tê hỏi thì lại có xu thế cong lên: "Tốt rồi, không còn như trước đau nữa."

"Buổi tối về phòng chườm nóng một chút đi."

Cố Tinh Dã nhướng mày: "Được."

Phòng có ba bàn mau chóng được ngồi đầy, Lục Vãn Ngưng trở về khách sạn thay quần áo cho nên đến muộn, lúc vào cửa thì chỗ bên cạnh Cố Tinh Dã đã có người ngồi nên chỉ có thể ngồi chỗ khác.

Nhà hàng mỗi ngày đều tiếp đãi các đoàn phim nghệ sĩ cà nhân viên công tác lương công việc lớn nên cũng chỉ có vài món ăn cố định.

Đồ ăn nhanh chóng được mang lên, Vương Lâm bưng cốc bia: "Mọi người tới đủ, tôi nói ngắn gọn, hoan nghênh Lạc Tê."

Lạc Tê cười cười, bưng ly lên chạm vào cốc của Vương Lâm, đứng lên: "Cảm ơn Vương đạo, cảm ơn mọi người, hi vọng mọi người ở đoàn phim chiếu cố Tinh Dã."

"Lời này cậu nói chưa đúng rồi, chúng tôi còn cần dựa vào Tinh Dã chiếu cố, có phải hay không?" Vương Lâm tiếp lời.

Tất cả ồn ào lên, vốn dĩ bầu không khí không thân thiện liền trở nên nhẹ nhàng hơn không ít.