Chương 35

Uống canh gà xong, lại ăn một miếng thịt gà, trơn mềm, Nhan Yên bình thường thích ăn cay nhiều, cũng thích miến gà thanh đạm.

Ăn sạch miến, uống cạn trong bát canh gà, nghe thấy cha cùng Đại Bá Phụ thảo luận ngẫu mang, nhan yên : khói không thể chờ đợi được nữa gắp đoạn chua cay ngẫu mang đưa vào trong miệng.

Sự cay nóng của ớt khô, cùng với vị ngọt chua của giấm gạo đan xen nhau, củ sen non giòn tan lanh lảnh, chua chua cay cay, cực kỳ kí©h thí©ɧ đầu lưỡi.

Canh cá nấu sữa sền sệt, thanh trong nhàn nhạt, đôi khi có hương cá bay tới, như là thỉnh thoảng đang vẫy tay, dẫn dụ thực khách.

Nhan Yên nhịn không được lại múc thêm một chén canh cá cho mình, nước canh trắng sữa thơm ngon ngon miệng, đậu hũ non được hầm thành hình tổ ong, cắn một góc, nhúng vào trong canh, đậu hủ thấm đầy vị tươi của canh cá, bắn nước trong cổ họng.

Cá bò vàng có ít xương, rất ngon, chất thịt mềm mại, hầm lâu cũng không khô, giá trị dinh dưỡng cao.

Người không thích ăn cá không vảy, thấy nó, sẽ nhíu chặt mày lên.

Người thích nó, sẽ coi như trân bảo.

Nhan Yên gắp miếng thịt cá, há miệng ngậm vào, đầu lưỡi dậy lên từng làn sóng tươi ngon của thịt cá, khiến người ta nhớ mãi không quên.

Cơm nước ở nhà bác gái cả, ăn quá ngon, Nhan Yên bới nhiều hơn bình thường một chén cơm.

**

Một ngày trước, Tiểu Cầm đề nghị chia tay với bạn trai.

Từ Phong thấy không giữ lại được, thế nên lấy ra vài tờ đơn.

Lúc nhận được hóa đơn của bạn trai cũ Từ Phong, bảo cô ấy trả tiền lại, Tiểu Cầm lập tức bối rối.

Khi cô ấy với Từ Phong quen nhau, mỗi lần đối phương mời ăn đồ ăn, hoặc là tặng quà vào mấy ngày lễ, Tiểu Cầm cũng sẽ tặng quà đáp lễ gần như tương đương.

Thấy Tiểu Cầm cầm điện thoại di động mặt mày ủ rũ, Linh Linh hỏi: "Tớ nghe người khác nói Từ Phong chi rất nhiều tiền cho cậu, có phải là gã đàn ông thối tha đó lại quấn quít lấy cậu không?"

Tiểu Cầm: "Không phải, anh ta đòi chi phí trong lúc yêu đương, tiền tiêu vặt tháng này của tớ không đủ."

"Cái thằng keo kiệt đó chi tiền cho cậu, cậu còn định móc ra cho gã ta thật?" Linh Linh nhìn Tiểu Cầm như nhìn một con nai ngáo ngơ, chỉ tiếc mài sắt không nên kim với cô ấy: "Thực sự là quá ngây thơ, không phải cậu có mua quà cho gã ta à, tớ biết có một đôi giày thể thao với cặp kính hàng hiệu, cậu tìm lại ghi chép chuyển khoản đi."

Tiểu Cầm tra tìm tiền trả ghi chép lúc, Linh Linh đọc nhanh như gió xem lướt qua hóa đơn Từ Phong gửi tới, càng xem càng không nói gì, đúng thật rồi.

"Tớ còn tưởng rằng tiêu nhiều tiền của anh ta lắm, đầu thỏ 26 đồng, cây kem đậu xanh một đồng, một tô mì 12 đồng, một ly trà sữa 15 đồng, một cọng dây buộc tóc ba mao, móc khóa 2 đồng…. Ha ha ha, đây là tên đàn ông keo kiệt bủn xỉn hiếm có khó tìm nào đây?"

Linh Linh chậc chậc hai tiếng: "Cái gã đàn ông này quá keo kiệt, hôm qua quỳ xuống xin xỏ cậu hoà, thấy cậu quyết tâm chia tay, lập tức lấy ra một tờ hóa đơn, không chịu thiệt thòi chút nào. Cậu quá ngây thơ không chơi lại người ta, tớ đăng vào trong diễn đàn giúp cậu, để mọi người xem xem đây là thằng đàn ông chó má gì?"

Tiểu Cầm rụt rè nói: "Như vậy không hay lắm nhỉ!"

Linh Linh trừng cô ấy: "Cậu thật nhát gan, người ta tuyên truyền khắp nơi rằng đã bỏ ra bao nhiêu tiền cho cậu, cậu bị chụp cái mũ oan là thứ con gái vật chất ăn đồ ăn thức uống của người ta trên đầu, cậu rất hãnh diện sao?"

Tiểu Cầm bị trừng rụt cổ một cái: "Vậy, vậy gửi đi."