Chương 4

Hứa Nhan Nhan đi khoảng 1 khắc rốt cuộc tới đường cái. Nhìn phố xá đông đúc mặc đồ cổ trang lại nhìn bản thân mặc trang phục hiện đại cô cảm thấy mình như đi lạc. Cũng không biết mình ăn mặc như vậy có bị người ta cho là yêu quái không.

Hứa Nhan Nhan hứng thú bừng bừng đi dạo đường phố cổ đại, ai cũng đổ ánh mắt về phía cô bởi vì cô ăn mặc thật sự kì lạ. Hứa Nhan Nhan ôn hoà mỉm cười với mọi người đảo mắt qua mọi người, lúc này một vị công tử nhỏ khoảng 15 16 tuổi tiến lên hiếu kì hỏi.

"Tỷ tỷ, tỷ là người ngoại quốc sao?"

Nhìn vị công tử che lụa trắng Hứa Nhan Nhan mỉm cười đáp

"Đúng vậy".

Nói vậy cũng không sai, cô không chỉ là người ngoại quốc mà còn không cùng hành tinh kìa!

"Ngoại quốc có phải có rất nhiều đồ thú vị không?"

"Đồ thú vị?"

Đầu óc Hứa Nhan Nhan nhanh chóng suy chuyển. Đây là cổ đại, đồ ở hiện đại ở đây khẳng định không có, nếu có thể mang đồ từ hiện đại tới bán khẳng định lời to!

"Có thì ngược lại cũng có, lần này ta tới đây cũng là muốn tìm một cửa tiệm muốn mang đồ từ đất nước ta tới bán chỉ là ta mới đến còn chưa quen thuộc nơi này".

Hứa Nhan Nhan vốn muốn nhờ vị tiểu công tử này dẫn mình làm quen nơi này một chút nhưng mà nhìn tiểu công tử che lụa trắng, lại nhìn xung quanh cũng có không ít nam tử cũng đeo mạng che mặt, ngược lại những chủ tiệm xung quanh lại thấy toàn nữ tử cô có một suy đoán, có lẽ nơi này là đất nước nữ tôn! Cũng may nơi này không như trong tiểu thuyết nói nữ nhân cao lớn vai hùm lưng gấu, nam nhân nhỏ nhắn!

Hứa Nhan Nhan đọc không ít tiểu thuyết nữ tôn cô biết không ít, ở thế giới nữ tôn danh tiếng nam tử đặc biệt quan trọng.

"Tỷ tỷ, nếu tỷ mới tới không bằng ta dẫn tỷ đi, thuận tiện giới thiệu cho tỷ làm quen một chút nơi này?"

"Công tử, không thể!"

Vị tiểu công tử vừa dứt lời tiểu thị bên cạnh vội vàng ngăn cản. Tiểu công tử không vui trừng mắt.

"Ta chỉ dẫn vị tỷ tỷ này đi dạo một chút, giữa thanh thiên bạch nhật thế này còn có thể có cái gì sao?"

"Nếu công tử không tiện thì thôi".

"Không sao, Tiểu Lam hắn luôn như vậy, thích lải nhải như phụ thân già, đừng để ý đến hắn, đi, ta dẫn tỷ đi!"

Hứa Nhan Nhan đi theo tiểu công tử, Tiểu Lam chỉ có thể bất lực đi theo. Công tử nhà hắn tính tình hoạt bát, căn bản không ngăn được.

"Ta họ Hứa tên Nhan Nhan, không biết công tử xưng hô thế nào?"

"Ta họ Lục, tên chỉ có một chữ Trầm".

"Lục công tử".

"Hứa tỷ tỷ, gọi tên ta là được, không cần gọi công tử như vậy thật xa lạ".

Chúng ta vốn dĩ là người xa lạ mà, Hứa Nhan Nhan âm thầm nghĩ.

"Được, vậy công tử nhỏ hơn ta vậy ta liền gọi Lục đệ!".

Hứa Nhan Nhan mỉm cười nói.

"Đi, ta dẫn tỷ đi ăn ngon, nói cho tỷ biết Duyệt Lai tửu lâu là tửu lâu ngon nhất toàn kinh thành đấy!"

Hứa Nhan Nhan theo Lục Trầm đi vào tửu lâu Duyệt Lai, không hổ là tửu lâu đệ nhất, khách hàng chật kín.

"Bà chủ, cho chúng ta một phòng nhã gian cùng món chiêu bài!"

"Lục công tử, thật xin lỗi, nhã gian đã được khách đặt hết!"

Lục Trầm nhíu mày.

"Kia, cho một bàn ở đại sảnh".

"Thật khéo, đại sảnh cũng đã hết bàn rồi, như vậy đi, tiểu nhân đi hỏi khách trên nhã gian một chút, nếu họ nguyện ý Lục công tử có thể cùng họ một gian"

"Vậy đi đi!"

Tiểu nhị vội lên lầu hỏi. Một lát sau liền đi xuống.

"Lục công tử, khách nhân ở phòng số 3 nguyện ý, để tiểu nhân dẫn ngài lên!"

Hứa Nhan Nhan theo Lục Trầm lên lầu.

"Đây, mời Lục công tử".

"Mang hết đồ ăn chiêu bài của các ngươi lên!"

Lục Trầm phân phó

"Vâng, tiểu nhân cáo lui!"

Vừa bước vào phòng, liền thấy một vị công tử bạch y ngồi trên bàn, một vị nam hầu đứng bên cạnh. Vừa nhìn thấy nam hầu kia Hứa Nhan Nhan giật mình. Đó không phải là nam nhân tên Tiểu Thác được phân phó đi tìm hai con chó đực cô nhìn thấy ở miếu hoang sao? Vậy vị công tử này là vị công tử độc ác kia! Quả nhiên, dáng cũng giống chỉ là bây giờ đã đổi từ y phục đen sang trắng. Thật đẹp! Trong mắt Hứa Nhan Nhan hiện lên vẻ kinh diễm. Mặc dù ở hiện đại cô đã nhìn không ít minh tinh mĩ nam, nhưng so với vị Quân công tử này thật sự là kém quá xa, nhan sắc bậc này chả trách hai nữ nhân kia mơ ước. Tầm mắt Hứa Nhan Nhan lướt qua, có lẽ cảm nhận được ánh mắt của cô hắn ngẩng đầu lên nhìn. Ánh mắt cũng thật đẹp! Nhưng nghĩ đến cảnh tượng thấy trước đó Hứa Nhan Nhan không dám nhìn nhiều nữa,cô vội thu tầm mắt trong lòng rủa thầm. Thật xui xẻo, vậy mà lại gặp phải hắn, may mắn hắn không biết mình nếu không chỉ sợ sẽ gϊếŧ mình diệt khẩu. Nghĩ đến cảnh tượng trước đó cô chỉ muốn rời khỏi đây.

"Quân ca ca, thì ra là huynh!"

"Đây là Hứa tỷ tỷ, tỷ ấy là người ngoại quốc".

Lục Trầm vui vẻ giới thiệu. Quân nhị công tử khẽ gật đầu xem như chào hỏi.

"Hứa tỷ tỷ, đây là Quân nhị công tử, Quân Liên Kỳ!"

Hứa Nhan Nhan gật đầu lễ phép mỉm cười

"Quân nhị công tử!"

Chào hỏi xong Lục Trầm cũng tháo mạng che mặt xuống để lộ khuôn mặt xinh đẹp nhưng còn pha chút ngây thơ và non nớt.

"Hứa tỷ tỷ, tỷ là người nước nào vậy? Năm trước ta từng thấy các sứ thần ngoại bang nhưng sao ta chưa từng thấy có người ăn mặc giống tỷ vậy?"

"À, ta tới từ một nơi xa hơn".

Hứa Nhan Nhan qua loa nói.

"Phải rồi, cho đệ cái này này!

Sợ hắn hỏi thêm cô vội chuyển chủ đề, tay giấu ở dưới gầm bàn lấy ra một bánh xà phòng từ trong không gian ra.

"Đây là gì vậy?"

"Đây là xà phòng bánh, thứ này có thể dùng để tắm rửa, hay rửa tay rửa mặt đều được".

Lục Trầm cầm lấy ngửi.

"Thật thơm, cảm ơn Hứa tỷ tỷ!"

Lục Trầm vui vẻ nói. Quân Liên Kỳ dư quang liếc qua trong lòng âm thầm phỉ nhổ Lục Trầm. Thật là không biết xấu hổ!

Cũng không hiểu sao có chút không thoải mái. Nữ nhân ngu xuẩn, rõ ràng hắn đẹp hơn tên Lục Trầm mà cũng không liếc hắn một cái, ngược lại cười nói với tên ngu xuẩn kia!

"Thích là tốt rồi!"

Lát sau đồ ăn được bưng lên.

"Hứa tỷ tỷ, hôm nay ta mời khách, tỷ tỷ ăn thử xem có hợp khẩu vị không, ăn xong lát nữa ta dẫn tỷ đi tìm xem có cửa tiệm nào phù hợp không".

"Hứa tiểu thư muốn tìm mua cửa tiệm sao?"

Lúc này Quân Liên Kỳ bỗng lên tiếng.

"Đúng vậy Quân ca ca, huynh biết có chỗ nào phù hợp sao?"

Cô còn chưa lên tiếng Lục Trầm liền nói.

"Ta xác thực biết vài cửa hàng đang muốn bán!".

"Cảm ơn ý tốt của Quân nhị công tử, chỉ là lần này ta tới cũng chỉ là xem xét trước, khả năng còn chưa thể mua được".

Nói giỡn sao? Người như Quân Liên Kỳ cô đương nhiên không muốn cùng tiếp xúc.

"Hứa tiểu thư đây ghét bỏ nơi Liên Kỳ chọn sao? Hay là Hứa tiểu thư chướng mắt Liên Kỳ?"

"Không phải, ta chỉ là...chưa có ngân lượng".

"Vừa vặn, ta biết một cửa hàng cho thuê, không cần trả tiền thuê, cuối tháng mới trả, nếu Hứa tiểu thư muốn, Liên Kỳ có thể dẫn Hứa tiểu thư đi xem!"

Hứa Nhan Nhan trong lòng không muốn tiếp xúc với Quân Liên Kỳ nhưng chiếu theo hắn nói thì xác thực phù hợp với cô. Dù sao cô mới tới cũng không có ngân lượng của thế giới này. Nhìn sự kháng cự trong mắt cô Quân Liên Kỳ trong lòng không vui, hắn đã chủ động mà cô còn kháng cự? Toàn kinh thành ai mà không muốn tiếp xúc với hắn?

"Đúng vậy, Hứa tỷ tỷ nếu Quân ca ca đã nói vậy không bằng tỷ đi xem một chút".

Lục Trầm cũng nói. Hứa Nhan Nhan đi dự một chút rồi gật đầu, mình cố gắng đừng đắc tội hắn ta hẳn là được, nếu thật sự không ổn thì chạy về hiện đại là được.

"Vây đa tạ Quân nhị công tử!"