Chương 20

Quân Liên Kỳ nghe Tiểu Thác kể lại tâm trạng không tệ. Đối với Quân Liên Kỳ mà nói, không có Vân tiểu thư thì cũng chỉ là mất đi một quân cờ nhỏ mà thôi. Huống chi, bây giờ hắn đã xác định Hứa Nhan Nhan, vậy cũng không cần thiết những bàn đạp khác nữa.

"Tiểu Thác, đi Tiệm Thiên Đường mua một tô mì trở về!"

"Công tử, bây giờ đã là buổi trưa, mì Tiệm Thiên Đường giờ này sớm đã bán hết từ lâu rồi!"

Tiểu Thác nhắc nhở. Quân Liên Kỳ liếc nhìn Tiểu Thác. Tiểu Thác vội phản ứng lại. Giờ này đã bán hết vậy liền tùy tiện tìm lí do khiến Hứa tiểu thư chú ý!

"Nô đã hiểu, nô lập tức đi!"

Hai mươi phút sau. Quân Liên Kỳ nhìn Tiểu Thác tay trống trơn trở về nhíu mày.

"Công tử, Hứa tiểu thư về nhà rồi! Đã rời đi được vài hôm!"

Tiểu Thác vội bẩm báo.

"Về nhà sao?"

Quân Liên Kỳ nở nụ cười, quả nhiên nàng cũng để ý hắn!

Hắn vừa mới nói cho nàng hắn muốn vải làm y phục nàng liền trở về nhà! Nghĩ vậy Quân Liên Kỳ không khỏi vui vẻ.

"Tiểu Thác, đi lấy đồ thêu tới, ta muốn thêu một cái hà bao!"

"Vâng!"

Tiểu Thác không nghĩ cũng biết công tử muốn thêu cho Hứa tiểu thư.

Ở một viện khác.

Quân Ngôn đang luyện đàn. Tiểu thị Hải Uyên vẻ mặt lo lắng, công tử đã luyện được mấy canh giờ rồi. Từ ngày tứ hoàng nữ tới tặng đồ cho nhị công tử, dù nhị công tử không nhận nhưng công tử cũng không vui, liều mạng luyện đàn. Nghĩ nghĩ hắn vẫn tiến lên khuyên.

"Công tử, ngài đã luyện mấy canh giờ rồi, nên nghỉ một chút nếu ngài cứ như vậy, chỉ sợ tay sẽ bị phế đi!"

Quân Ngôn dừng đàn vẻ mặt khó coi. Mặc kệ hắn cố gắng bao nhiêu cũng không bằng tiện nhân kia, cũng chỉ là con của kỹ tử, xuất thân thấp kém! Dựa vào cái gì cùng hắn tranh! Hắn đường đường là đích tử phủ thừa tướng!

Còn hắn ta chỉ là một thứ tử, còn là thứ tử do kỹ tử sinh ra!

Phụ thân hắn thua phụ thân tiện nhân kia, nhưng hắn sẽ không thua, sẽ có ngày hắn đạp tiện nhân kia dưới chân! Đừng tưởng hắn không biết tiện nhân kia có bao nhiêu tiện! Trước mặt giả vờ ngoan ngoãn, sau lưng ác độc rắn rết! Giả thanh cao cái gì, cái gì đệ nhất mỹ nam tử, cái gì tài nam ôn nhu thiện lương! Sẽ có ngày hắn ta xé xuống bộ mặt giả dối chuyên câu dẫn nữ nhân của hắn ta! Hừ, quả nhiên là do kỹ tử sinh ra! Mang bộ dáng hồ ly tinh! Tứ hoàng nữ chỉ có thể là của hắn!

Quân Ngôn tức giận nghĩ. Hải Uyên nhìn sắc mặt khó coi của chủ tử cũng biết công tử đang tức giận nhị công tử.

"Công tử, ngài cũng đừng tức giận hại thân thể. Nô có một kế có thể giúp công tử xả giận!"

"Kế gì!"

Quân Ngôn cau mày hỏi.

"Công tử, 3 tháng sau là sinh thần của nhị công tử, đến lúc đó khẳng định sẽ có nhiều người tới dự lễ, tặng quà. Công tử, ngài nghĩ xem nhị công tử đã 19 tuổi có phải nên xuất giá rồi không?"

Hải Uyên phân tích nói

"Ý ngươi là...!"

"Đúng vậy, công tử, nhị công tử xinh đẹp thiện lương, nữ tử kìm lòng không đậu cũng là chuyện bình thường!"

Đây là muốn gạo nấu thành cơm, một bước hủy đi thanh danh, một bước gả cho kẻ phế vật nào đó! Thuận tiện ngăn hắn và tứ điện hạ, Xem lúc đó hắn còn kiêu ngạo được không!

"Tốt!"

"Công tử, lúc đó ngài nhân cơ hội thể hiện thật tốt, lúc đó mọi người sẽ biết đại công tử ngài mới là mỹ nam tử ưu tú nhất, tứ điện hạ chắc chắn sẽ yêu thích ngài, nô nghe nói gần đây xuất hiện một cửa tiệm mới lạ, tên là Tiệm Thiên Đường, giữa tháng và cuối tháng sẽ tổ chức bán những đồ vật quý hiếm. Công tử, chúng ta đến đó xem không chừng có thứ tốt! Thuận tiện có thể đem tặng cho tứ hoàng nữ!"

Quân Ngôn gật đầu.

Lục phủ.

Ba ngày nữa là sinh thần của tổ mẫu Lục Trầm, Lục Ngàn. Trong phủ hạ nhân, tiểu thị bận rộn. Lục Trầm ríu rít kể về Tiệm Thiên Đường và Hứa Nhan Nhan cho mẫu thân và tổ mẫu hắn nghe, hắn muốn mời Hứa tỷ tỷ tới phủ, vừa lúc nhân cơ hội sinh thần tổ mẫu. Bởi vì tổ mẫu và mẫu thân hắn là mệnh quan triều đình, những nhân vật như vậy đương nhiên Hứa Nhan Nhan không có tư cách được mời.

Thật vất vả mới khiến tổ mẫu đồng ý mời tỷ ấy nhưng khi hắn đến Tiệm Thiên Đường thì đã không thấy người.

"Tang Vu tỷ tỷ, tỷ ấy đã về nhà sao?"

"Đúng vậy!"

Tang Vu bất đắc dĩ nói. Gần đây không chỉ có Quân nhị công tử tới tìm, ngay cả ngũ hoàng nữ ngày nào cũng cho người tới hỏi bao giờ thì Hứa tỷ trở về!"

"Vậy nếu tỷ ấy trở về trước 3 ngày nay thì phiền Tang Vu tỷ tỷ đưa cái này cho tỷ ấy!"

Lục Trầm ủ rũ đưa thϊếp mời cho Tang Vu.

"Được, Lục công tử yên tâm! Ta nhất định sẽ đưa cho tỷ ấy!"

Tang Vu nhìn vẻ mặt thất vọng của hắn nhịn không được an ủi một câu.

"Tỷ ấy đã rời đi được vài ngày, không biết chừng sẽ trở về kịp!"

"Cảm ơn Tang Vu tỷ tỷ, vậy ta đi trước!"

Lục Trầm miễn cưỡng cười nói.

Tang Vu thở dài một hơi, cũng không biết Hứa tỷ lúc nào mới trở về!

~~~~~~~~~~

Bên này, Hứa Nhan Nhan sau khi nhận hàng hóa xong còn đợi thêm hai ngày sau, rốt cuộc nhận được điện thoại của chị dâu Hứa.

"Nhan Nhan, bộ trang phục em yêu cầu đã thiết kế xong, em xem có hài lòng không, chị vừa gửi qua điện thoại cho em xem trước rồi chị gửi hàng qua cho em!"

Hứa Nhan Nhan nghe vậy liền mở điện thoại ra nhìn, vừa thấy ánh mắt cô khỏi hiện lên vẻ kinh diễm, thật đẹp! Không hổ là do nhà thiết kế nổi tiếng thiết kế ra!

Đẹp mà không tục! Hứa Nhan Nhan nhìn thôi cũng có thể tưởng tượng ra bộ dáng Quân Liên Kỳ mặc vào có thể đẹp đến mức nào!

"Chị dâu, rất đẹp, bao nhiêu tiền? Em gửi!"

"Không cần, bà chủ Crery nói, lần đầu tiên bà ấy nhìn thấy một người có nhan sắc, có thần thái như vậy cho nên bà ấy vui lòng thiết kế miễn phí cho! Bà ấy chỉ có một nguyện vọng là hy vọng có cơ hội nhìn thấy chàng trai này ngoài đời một lần!"

Bà chủ Crery là một người cuồng thiết kế, đặc biệt là thích thiết kế cho những người xinh đẹp!

Giọng nói của chị dâu Hứa đắc ý truyền tới. Cũng không biết Nhan Nhan tìm đâu ra bức hình đẹp như vậy!

"Thật sự?"

Hứa Nhan Nhan nghi ngờ hỏi.

"Đúng vậy! Thiên chân vạn xác, chỉ còn vài thước vải kia cũng không đáng giá bao nhiêu tiền, chị đã trả tiền rồi,em không cần chuyển tiền qua đâu!"

Hứa Nhan Nhan biết tính chị dâu cô cũng không dây dưa dài dòng trực tiếp chuyển vài trăm đồng cho chị dâu. Cô cũng không chuyển nhiều, nếu không lại phải nghe chị dâu lải nhải. Đợi sau khi chị dâu Hứa biết thì cũng chỉ có thể bất đắc dĩ.

Hai ngày sau, Hứa Nhan Nhan rốt cuộc nhận được bộ trang phục cùng vài thước vải chị dâu Hứa đã gửi.

Hứa Nhan Nhan mở ra xem, bên ngoài thậm chí còn lộng lẫy hơn trong hình, cũng không biết bà chủ Crery đã tốn bao nhiêu công sức và vật liệu! Hứa Nhan Nhan hài lòng, đây coi như là một phần đáp lễ của cô cho Quân Liên Kỳ, dù sao hắn cũng đã giúp mình tìm được một cửa hàng tiện lợi!

Mặc dù thủ đoạn tàn nhẫn nhưng Hứa Nhan Nhan cô luôn ân oán phân minh. Hứa Nhan Nhan đựng bộ trang phục vào hộp cùng với vài thước vải sau đó cũng chuẩn bị đi cửa tiệm, cô đã rời đi gần nửa tháng, cũng sắp đến buổi tổ chức bán vật phẩm. Trước khi đi cô rút kinh nghiệm để lại lời nhắn cho chị dâu bảo cả nhà không cần lo lắng, nói mình muốn yên tĩnh một thời gian.