Chương 19

Hứa Nhan Nhan đổi được tiền rồi lại đến tiệm ảnh giúp Quân Liên Kỳ rửa ảnh. Lúc nhìn thấy bức ảnh, anh thợ ảnh cũng không khỏi thán phục."Đây là thần tượng của em sao? Cũng thật là đẹp, anh làm thợ ảnh bao nhiêu năm nay còn chưa từng thấy người đẹp như vậy!"

"Dạ!"

Hứa Nhan Nhan cũng không giải thích.

Rửa ảnh xong cô mới đến tiệm tạp hóa mua thêm hàng hoá. Ở huyện thành các loại mặt hàng đầy đủ hơn nhiều so với khu xã. Cái gì cô cũng mua. Mua hẳn vài ba xe tải ước lượng nhét đầy không gian. Bởi vì số lượng nhiều nên ông chủ giúp cô vận chuyển về, Hứa Nhan Nhan thuận tiện đi cùng tài xế vận chuyển hàng trở về.

~~~~~~~~~~

Quân phủ.

Màn đêm phủ xuống.

Tiểu Thác lấy nước hầu hạ Quân Liên Kỳ tắm.

"Công tử, sữa tắm này thật tốt."

Tiểu Thác cảm thán. Quân Liên Kỳ không đáp, nghĩ đến Hứa Nhan Nhan cho tên ngu xuẩn kia những hai chai hắn lại thấy không thoải mái.

Lúc này, bên ngoài phòng vang lên tiếng Mặc Hoả.

"Công tử, người đã mang tới!"

"Giúp ta mặc y phục!"

Quân Liên Kỳ lên tiếng.

"Vâng!"

Tiểu Thác vội giúp hắn mặc y phục chỉnh tề.

"Vào đi!"

Mặc Hoả đem người trùm trong bao tải đen vẫn đang ngọ nguậy giãy giụa, vào trong phòng nàng lột bao tải ra. A Mạn bị trói lại. Hắn không hiểu sao mình lại bị người bắt. Bao vừa được mở, hắn nhìn thấy vị công tử đệ nhất kinh thành, có lẽ vừa tắm xong lúc này trông thật đúng là quyễn rũ chết người! Thật đẹp! So với hoa khôi đầu bảng còn đẹp hơn! Nhưng rất nhanh hắn đã tỉnh táo lại. Vị Quân nhị công tử này cho hắn cảm giác bất an.

"Quân nhị công tử? Không biết A Mạn đã làm gì đắc tội công tử mà ngài bắt A Mạn tới đây!"

Quân Liên Kỳ không trả lời chỉ lạnh lùng nhìn hắn. A Mạn bị ánh mắt lạnh lùng của hắn nhìn nhịn không được sợ hãi, Quân Liên Kỳ chầm chập bước tới.

"Ngươi muốn làm gì, đừng tới đây!"

A Mạn sợ hãi muốn lùi ra sau, đáng tiếc bị trói nên không thể di chuyển. Quân Liên Kỳ thưởng thức nhìn vẻ mặt sợ hãi của hắn cúi người bóp cằm của hắn.

"Cũng chỉ có vậy mà thôi!"

Quân Liên Kỳ ghét bỏ nói rồi buông ra lấy khăn tay lau tay.

"Thật dơ bẩn!"

Quân Liên Kỳ trào phúng nói. A Mạn vừa sợ vừa tức giận. Không phải nói Quân nhị công tử là công tử đệ nhất kinh thành ôn nhu thiện lương hiểu lễ nghĩa sao?

"Nghe nói ngươi nhảy múa rất tốt , chi bằng múa cho ta xem!"

"Quân nhị công tử, rốt cuộc A Mạn đã đắc tội ngài chỗ nào? Nếu như có vậy, A Mạn hướng ngài nói lời xin lỗi."

A Mạn không thể không nói xin lỗi, dù hắn cũng không biết rốt cuộc mình đã chọc phải vị này ở đâu! Hắn còn chưa từng gặp vị Quân nhị công tử này được không, hắn cũng chỉ từng được nhìn thấy qua tranh.

"Mặc Hoả!"

Âm thanh vừa dứt Mặc Hoả đã tiến lên một cước đá văng hắn ra mấy mét.

"Ngươi....!"

A Mạn phẫn nộ lại sợ hãi. Hôm nay chỉ sợ mình không có đường ra, cho dù tú ông biết cũng sẽ không cứu hắn, tú ông sẽ không đắc tội với phủ thừa tướng.

"A Mạn... múa!"

A Mạn cố gắng bò dậy chậm rãi bắt đầu múa nhưng mỗi động tác lại khó khăn vô cùng.

"Thật khó coi, như vậy mà cũng múa cho bổn công tử xem! Xem ra ngươi trời sinh chỉ biết hầu hạ nữ nhân! Nếu đã như vậy ta đây có phải nên thỏa mãn ngươi?"

Quân Liên Kỳ ánh mắt lạnh lẽo, hừ, can đảm chạm vào người của hắn thì nên chuẩn bị mà nhận lấy hậu quả!

"Không...!"

A Mạn sợ hãi lắc đầu, trực tiếp quỳ xuống.

"Công tử tha mạng!"

A Mạn liều mạng cầu xin.

"Chỉ trách ngươi đã động vào người không nên động!"

Quân Liên Kỳ rốt cuộc cho hắn một lời giải thích.

A Mạn ngẩn người, người không nên động?

"Công tử tha mạng, nô chưa từng hầu hạ tứ điện hạ! Là San nhi, người thường xuyên hầu hạ tứ điện hạ là San nhi!"

A Mạn vội vàng giải thích!

"Ai nói là tứ điện hạ?"

Quân Liên Kỳ trào phúng nói. A Mạn ngẩn người. Không phải tứ hoàng nữ? Không phải cả kinh thành đều đồn hắn và tứ hoàng nữ là một đôi sao?

"Mặc Hoả, nghe nói gần đây Vân tiểu thư Vân phủ thường xuyên tới Tiên Hương Lâu, vừa vặn hắn muốn hầu hạ nữ nhân như vậy thì để hắn hầu hạ đi! Đừng quên giúp bọn họ tận hứng!"

Không đợi A Mạn hiểu rõ thì đã nghe phải hầu hạ Vân tiểu thư, người khác không biết nhưng hắn biết, Vân tiểu thư này là một tiểu thư ăn chơi trác táng thực thụ, là người vẫn luôn theo đuổi Quân nhị công tử, nhưng vẫn không được Quân nhị công tử liếc mắt cho nên nàng ta vẫn thường tới Tiên Hương Lâu phát tiết, trên giường cũng là đặc biệt tàn nhẫn, nàng ta có rất nhiều phương pháp hành hạ đám tiểu ca, thậm chí có người không chịu nổi đã chết! A Mạn sợ hãi lắc đầu nhưng đã bị Mặc Hoả điểm huyệt câm lôi đi, đem trở lại Tiên Hương Lâu, Mặc Hoả trước khi rời đi đã bắt hắn ăn dược. Sau đó lại đi bắt Vân tiểu thư tới.

Vân tiểu thư, Vân Anh đang ở nhà ôm tiểu thị vui vẻ bỗng nhiên mắt tối sầm lại, đến khi nàng ta tỉnh lại đã thấy A Mạn của Tiên Hương Lâu đang cưỡi trên người mình. Nàng ta tức giận muốn đẩy người nhưng lúc này lại cảm thấy toàn thân vô lực, mà A Mạn bị dược khống chế điên cuồng dùng sức vận động.

Đến khi dược hiệu biến mất, A Mạn đã mất hết toàn bộ sức lực, hơi thở thoi thóp. Vân Anh sau khi sức lực phục hồi tức giận một đấm, đấm lên A Mạn, vốn đã thoi thóp bị một đấm của nàng ta khiến hắn trực tiếp mất mạng. Trước khi chết hắn trừng to mắt phẫn hận. Vừa lúc trời đã sáng khi tiểu thị tới hầu hạ A Mạn nhìn thấy hiện trường kinh hô chạy ra, nháo đến tú ông, tú ông dù không biết vì sao A Mạn lại cùng Vân tiểu thư, nhưng Vân tiểu thư đã chơi chết hoa khôi của Tiên Hương Lâu đương nhiên tú ông không bỏ qua.

Vân Anh có oan mà không nói được, chứng cứ rành rành ra đó, cũng không biết là ai đã bắt nàng ta tới đây, nếu để nàng biết, nàng liền bắt nàng ta chết không toàn thây! Cuối cùng nàng ta chỉ có thể cắn răng đền một ngàn lượng bạc. Vân Anh sắc mặt đen đến dọa người rời khỏi Tiên Hương Lâu, bị nam nhân chơi thì cũng thôi, còn mất trắng một ngàn lượng bạc, chỉ sợ về đến nhà sẽ bị mẫu thân lột một lớp da của nàng ta. Phỏng trừng sau lần này nàng ta cũng sẽ bị ám ảnh với nam nhân!

Thời gian chốc lát toàn bộ kinh thành đều đã biết Vân tiểu thư đến thanh lâu còn chơi chết kỹ tử. Mẫu thân nàng ta tức đến muốn ngất trở về liền nhốt nàng ta lại trong nửa năm không được ra ngoài. Đương nhiên tin tức truyền đi nhanh như vậy cũng là do Quân Liên Kỳ cho người truyền đi.