Chương 11: Đòi tiền

“Cảnh Xuyên, em nhớ ra rồi, Nam Nam còn có chút việc muốn em ở

đây đợi cô ấy, anh không cần tiễn em, cô ấy sẽ đến đón em” Giang Nhược Hân từ chối lời đề nghị đưa mình về của Bạc Cảnh Xuyên, vừa rồi quả thật cô ta cũng gọi người bạn tên là Nam Nam kia tới đón mình.

Nghĩ đến việc cô ta từ chối, Bạc Cảnh Xuyên gật đầu: “Vậy em đi đường cẩn thận, không vào trong thêm một lúc sao?”

“Không được, cô ấy sẽ lập tức tới ngay” Giang Nhược Hân ôm cánh tay Bạc Cảnh Xuyên, thân mật làm nũng: “Anh Cảnh Xuyên, Nam Nam là bạn thân của em, không phải hẹn hò với đàn ông đâu, anh không cần lo lắng”

Bạc Cảnh Xuyên gật đầu, cho phép cô ta đi.

Sau khi nhìn thấy Bạc Cảnh Xuyên vào nhà, Giang Nhược Hân quay lại bước lên một chiếc ô tô màu đen, chiếc xe chậm rãi lái về phía trung tâm thành phố.

Người trên xe là một khuôn mặt quen thuộc, Giang Nhược Hân hơi

tức giận: “Chẳng phải tôi đã nói anh đừng theo dõi tôi sao. Số tiền nên có, anh sẽ không thiếu một phân nào. Nếu anh còn theo dõi tôi và để những người bên cạnh Bạc Cảnh Xuyên phát hiện ra thì sao?”

Nhưng người kia hoàn toàn không nghe lọt, anh ta còn nói: “Chẳng lẽ là anh không làm em sướиɠ nên em mới đi tìm người khác à?”

Anh ta vừa nói xong, Giang Nhược Hân lập tức nổi nóng: “Anh nói bậy gì vậy, nếu anh còn nói như vậy thì đừng mong lấy được một đồng nào:

Người kia cũng biết Giang Nhược Hân không phải người hiền lạnh, hơn nữa bây giờ cô ta có Bạc Cảnh Xuyên thương yêu, người bình thường đều không dám nói nặng lời với cô ta. Anh ta cười ha hả nói: “Xin lỗi, chẳng phải cũng vì anh quá sốt ruột sao, em đại nhân không trách tiểu nhân, tha thứ cho anh lần này nhé”

Người kia cũng là một người biết thời biết thế, đại trượng phu co được giãn được, làm gì cũng được.

Nghe lời xin lỗi của anh ta, sắc mặt Giang Nhược Hân cũng tốt hơn nhiều: “Tốt nhất anh nên nhớ kỹ”

“Nhớ kỹ, nhớ kỹ, đương nhiên sẽ nhớ kỹ” Ngoài miệng người kia đồng ý, nhưng trong lòng lại không nghĩ như vậy.

Chưa đến vài phút anh ta đã để lộ suy nghĩ trong lòng: “Hân Hân à, anh nghe nói em đang yêu tổng giám đốc lớn của nhà họ Bạc đúng không?”

Không sai, người này chính là bạn trai cũ của Giang Nhược Hân, hai người còn có một đứa con, chỉ là đứa bé không được sinh ra mà bị Giang Nhược Hân phá bỏ.

Lần này anh ta tới cũng là có mục đích, bạn gái cũ yêu sếp lớn, chẳng

phải người bạn trai cũ là anh ta cũng nên đi kiếm chác chút sao?

Dù sao anh ta cũng chướng mắt bộ dạng hiện tại của Giang Nhược Hân.

Thành thật mà nói, việc vô sinh và tổn thương tử ©υиɠ quá nhiều do. nạo phá thai cũng ảnh hưởng rất lớn đến diện mạo của một người. Chỉ cần nhìn Giang Nhược Hân những năm gần đây là biết, cô ta đã không còn căng tràn sức sống như xưa.

Tiêu số tiền này cho Giang Nhược Hân, chẳng bằng đi tìm một người trẻ tuổi xinh đẹp.

Huống hồ tính tiểu thư của Giang Nhược Hân quá nghiệm trọng, cô ta dám vênh mặt hất hàm sai khiến anh ta, người đàn ông kia chịu được à?

“Tôi và Bạc Cảnh Xuyên sắp kết hôn, sau này anh đừng tới tìm tôi

nữa. Nếu không chỉ cần tôi ăn không được thì anh cũng đừng mong tốt hơn:

Lúc Giang Nhược Hân nói những lời này, ánh mắt cô ta nham hiểm đến mức không giống người, mà giống như ác quỷ bò ra từ địa ngục.

Người đàn ông kia giật nảy mình, nhưng ngẫm lại chẳng phải Giang

Nhược Hân cũng chỉ là một người phụ nữ sao. Nếu bây giờ cô ta dám động thủ với mình, chẳng phải là muốn thân bại danh liệt à?

Cả hai đều hiểu điều này, thế nên cuộc trò chuyện sau đó trở nên hài hòa lạ thường.

“Xem em nói gì kìa, hôm nay anh chỉ đến tìm em ôn lại chuyện cũ, dù sao em cũng là em gái tốt nhất của anh, anh trai gặp nạn, chẳng phải em rể cũng nên hỗ trợ một chút sao?” Anh ta cười đùa cợt nhả nói, lần này anh ta muốn kiếm chác từ chỗ Bạc Cảnh Xuyên, nhưng sắc mặt của Giang Nhược Hân lại trở nên khó coi.

Người đàn ông này không tính là bạn trai cũ của cô ta, cùng lắm chỉ là tình nhân cũ. Hai người từng có quan hệ một thời gian là vì người đàn ông này biết chọc cô ta vui vẻ.

Nhưng sau khi cô ta mang thai, người này lại nhát gan giống như con rùa, anh ta sợ ba mình đánh gấy chân nên chỉ còn cách chia tay với Giang Nhược Hân.

Trong lòng Giang Nhược Hân rất xem thường hạng người này, thế nên cũng không hòa nhã gì với anh ta.

Bởi vì từ nhỏ người đàn ông này đã nhát gan, Giang Nhược Hân cảm thấy chắc chắn anh ta sẽ không đi tìm Bạc Cảnh Xuyên, thế nên cô ta mới

từ chối anh ta một cách tự tin như vậy.

“Anh còn mơ mộng để Bạc Cảnh Xuyên thay anh trả những khoản nợ rách nát kia à!” Giang Nhược Hân xuống xe quay đầu rời đi, người đàn ông trên xe lại trầm ngâm như có điều suy nghĩ.

Dù sao con đường Giang Nhược Hân này anh ta cũng đi không thông, vậy thì đừng trách anh ta vô tình vô nghĩa đi tìm Bạc Cảnh Xuyên đồi t

Dạo gần đây Giang Nhược Hân bị quấy rầy đến to đầu. Sau khi biết cô ta có quan hệ với nhà họ Bạc, những người đàn ông trước kia từng có một đoạn tình duyên ngắn ngủi với cô ta đều lần lượt liên lạc với cô ta, thậm chí còn muốn nhân cơ hội này để yêu cầu cô ta hỏi tiền Bạc Cảnh Xuyên.

Mấy người đàn ông du thủ du thực này của Giang Nhược Hân chẳng. có mấy ưu điểm, nhưng khuyết điểm lại có cả đống. Đa số đều thiếu nợ rất nhiều và đều đòi tiền cô với lý do sẽ nói cho Bạc Cảnh Xuyên biết.

Một người như vậy, Giang Nhược Hân còn có thể ứng phó được, nhưng nhiều người thì cô ta không thể ứng phó nổi. Thế nên cứ hai ngày ba bữa Giang Nhược Hân lại gặp những người tình nhân cũ của mình.

“Rốt cuộc anh muốn làm gì?”

Vẫn là người đàn ông lần trước lái xe đến đón cô ta.

Giang Nhược Hân nhìn anh ta bằng sắc mặt khó coi, về phần tại sao. lại ra gặp anh ta thì hóa ra là người này đã ghi âm lại cuộc trò chuyện trước đó của mình và Giang Nhược Hân, và cả một số việc từng làm đều được anh ta ghi lại bằng bút ghi âm.

Bây giờ người kia đang nắm thóp của Giang Nhược Hân, thế nên anh ta mới phách lối như vậy.

“Rất đơn giản, trong vòng ba ngày đưa cho tôi năm mươi triệu, tôi sẽ tiêu hủy tất cả những thứ này. Nếu không có thì thứ hai những thứ này sẽ được gửi đến hòm thư của tổng giám đốc Bạc, để xem anh ta còn kết hôn với loại phụ nữ phóng đãng như cô không?”

Người kia ngả ngớn cười nói, ánh mắt không ngừng di chuyển trên người cô ta. Không nói đến những thứ khác, kỹ năng giường chiếu của người phụ nữ rất tuyệt, nếu không phải có người xinh đẹp hơn cô ta thì sao anh ta có thể hứng nổi với những cô gái khác.

“Năm mươi triệu!" Giang Nhược Hân ngẩng đầu lên: “Sao anh không đi cướp đi?”

Nhưng người đàn ông kia lại thản nhiên cười nói: “Người cô sắp kết hôn là Bạc Cảnh Xuyên, chẳng lẽ sính lễ Bạc Cảnh Xuyên tặng cô không có nổi năm mươi triệu sao?”

Nhắc đến Bạc Cảnh Xuyên, đã rất nhiều ngày Giang Nhược Hân không gặp anh.

Lý do là cô phải đi gặp những người đàn ông này, nếu không gặp, bọn họ sẽ tìm đến Bạc Cảnh Xuyên bảo anh đưa tiền bất cứ lúc nào.

“Anh cho tôi chút thời gian, ba ngày chắc chắn không đủ, quan trọng là tôi muốn lấy tiền mà không khiến Bạc Cảnh Xuyên nghi ngờ. Nếu tôi bị lộ thì anh cũng đừng hòng chạy thoát” Việc đã đến nước này, bọn họ cũng biết những lời Giang Nhược Hân nói là đúng.

Bạc Cảnh Xuyên là người như thế nào, nếu anh biết mình bị lừa, vậy thì thứ chào đón bọn họ chính là cơn thịnh nộ của Bạc Cảnh Xuyên.

“Được, tôi cho cô bảy ngày, nếu sau bảy ngày mà không có tiền, ông đầy sẽ không kiểm soát được nhiều như vậy đầu” Người kia hùng hổ rời đi, để lại một mình Giang Nhược Hân.

Đúng lúc này, tình cờ Bạc Cảnh Xuyên đang làm việc gần đây, được trợ lý nhắc nhở là thấy Giang Nhược Hân đang đứng ở đằng kia nói chuyện với một người đàn ông xa lạ.

“Ôi? Đó chẳng phải là cô Giang sao?”