CHƯƠNG 32: Dung Dục lên sàn

“Cô mà cũng dám nói chuyện với tôi như vậy?” Phó mẫu chỉ tay vào mặt Thư Dạng, “Cô muốn làm phản đấy à?”

Ánh mắt lạnh nhạt của Thư Dạng lướt qua bà ta, cũng không hề muốn tranh luận với bà ta.

Cô liếc nhìn các vị đang ngồi.

“Chào các vị lãnh đạo, đầu tiên tôi rất xin lỗi vì đã để việc cá nhân của tôi quấy rầy đến mọi người, chuyện trên diễn đàn tôi đã thấy, nhưng chỉ bằng một bức ảnh đã bị làm mờ gần hết liền muốn định tội tôi, các vị không cảm thấy rất buồn cười sao?”

Thư Dạng không kiêu ngạo không tự ti nói thẳng.

Hiệu trưởng và các vị lãnh đạo quay sang bàn với nhau vài lần, trong lòng thực sự rất khó xử.

Bọn họ làm sao lại không biết tấm hình kia không có sức thuyết phục, nhưng cũng không chịu nổi Phó mẫu dùng quyền thế áp bức người khác.

Phó mẫu cười lạnh một tiếng, nhìn chằm chằm Thư Dạng: “Nếu như tôi không có đủ chứng cứ, cô cho rằng tôi sẽ đến đây ư?”

Nói xong, liền móc từ trong túi ra một cái USB, ra hiệu cho hiệu trưởng giúp bà ta mở lên, bà ta thì hung dữ nhìn chằm chằm Thư Dạng: “Tôi xem cô lát nữa còn có thể phách lối như vậy với tôi nữa không!”

Rất nhanh USB đã được cắm vào máy tính, chiếu lên màn hình máy chiếu. Trên màn hình là một đoạn video theo dõi, mọi thứ rất mơ hồ nhưng hình ảnh của Thư Dạng lại rất rõ ràng, dưới góc phải biểu thị thời gian là năm ngoái.

Trên màn hình, Thư Dạng và một người đàn ông cùng nhau đi vào khách sạn.

Nhìn thấy cảnh này, Thư Dạng xuýt chút nữa không nhịn được mà bật cười thành tiếng.

Hình ảnh trong đoạn video chẳng phải là cảnh hôm đó cô cùng Dung Dục đi ăn cơm sao?

Phó mẫu đúng thật là có tâm, không tiếc mời người chỉnh sửa, đem thời gian của video đổi thành năm ngoái, thậm chí hình ảnh của Dung Âm cũng làm mờ, mà Dung Dục thì càng mơ hồ hoàn toàn nhìn không ra là người nào, chỉ có cô là rõ mồn một.

Từ khi ảnh chụp bọ lộ, cho đến bây giờ video được đưa ra, tâm tư nhỏ kia của Phó mẫu thật sự là giấu không nổi, đơn giản là không muốn để người khác biết người đàn ông cùng cô là Dung Dục, lại muốn nói với bên ngoài chứng cứ cô nɠɵạı ŧìиɧ.

“Phó phu nhân, trước khi vu oan giá họa cho người khác, bà nên tìm người có kĩ thuật cao siêu hơn một chút chứ.” Thư Dạng không nhịn được mở miệng giễu cợt: “Nhìn ngày tháng ở góc dưới này đi, làm sao chỗ này còn xuất hiện hai tầng ngày tháng khác nhau nhỉ?”

Một văn phòng lãnh đạo nghe vậy, lập tức nhìn kĩ lại chỗ kia, quả thật, ngày tháng ở phía góc dưới, theo sự chuyển động của video mờ mờ ảo ảo hiện ra ngày thật.

Cuối cùng là chuyện gì đang xảy ra, trong lòng của mọi người lập tức sáng như gương.

Phó mẫu nhìn thất át chủ bài bị vạch trần, lập tức thẹn quá hóa giận.

Ba ta đập bàn một cái, trừng mắt nhìn hiệu trưởng: “Hiệu trưởng, hôm nay tôi nói cho ngài biết, nếu như không muốn đắc tội với Phó gia chúng tôi, Thư Dạng con đàn bà này hôm nay nhất định phải bị đuổi việc!”

Thư Dạng nghe vậy vô cùng căng thẳng.

Đúng lúc này, cửa phòng họp đột nhiên mở ra.

Ánh sáng chiếu vào, chỉ thấy Dung Dục không nhanh không chậm bước đến.

Anh mặc một thân âu phục, khí tức lạnh lùng bao bọc xung quanh, khí thế cường đại quá mức, khiến người khác không dám nhìn thẳng.

Trong phòng bỗng yên tĩnh.

Hiệu trưởng cùng các lãnh đạo quay qua nhìn nhau kinh ngạc, sao đột nhiên vị Đại Phật này lại tới đây?

Bọn họ từng người một chào hỏi Dung Dục, Dung Dục nhàn nhạt gật đầu, ánh mắt từ đầu đến cuối chưa hề rời khỏi người Thư Dạng.

Chẳng biết tại sao, từ lúc nhìn thấy anh, trong lòng Thư Dạng bình tĩnh trở lại một cách khó hiểu.

Rõ ràng anh không nói gì cả, nhưng cô lại có ảo giác, anh đến đây để giúp cô.

Phó mẫu nhìn rõ người tới là ai, trong lòng không khỏi có chút bất an, người đàn ông khí thế cường đại trước mặt thế mà lại Nam Thành Dung tam gia, cũng không phải người mà Phó gia bọn họ có thể tùy tiện chọc vào.

Bà ta lặng lẹ quay sang nhìn một chút hình ảnh mơ hồ không rõ trong video, xác nhận không thể nhìn rõ người đàn ông trong đó.

Nói không chừng là giống như lời con gái ba ta nói, Dung tam gia cùng lắm là chỉ chơi đùa với loại phụ này mà thôi, thân phận anh ta tôn quý như thế sao có thể coi trọng loại phụ nữ đã từng ly hôn được.

Nghĩ như vậy, nội tâm Phó mẫu trong chốc lát liền yên ổn không ít, Nhã Tuệ nhà bọn họ chưa nói đến là tiểu thư khuê các, trình độ học vấn cũng rất cao, so với loại phụ nữ như Thư Dạng ưu tú hơn nhiều, chỉ cần có cơ hội, con gái bà ta ngay lập tức sẽ trèo lên ôm lấy cậy đại thụ Dung tam gia này.

Mà việc mà bà ta muốn làm lúc này, chính là đem loại phụ nữ không đáng một xu như Thư Dạng bỡn cợt, không chỉ muốn xác định cô ta nɠɵạı ŧìиɧ, mà còn để Dung Tam gia rời khỏi cô ta, trước mặt nhiều người như vậy, đàn ông lại thích sĩ diện, Dung Tam gia chưa chắc sẽ đứng ra giúp Thư Dạng làm sáng tỏ.

“Lúc trước Thư Dạng người phụ nữ này điên cuồng bám lấy Phó gia chúng tôi, không biết tiểu tiện nhân này dùng thủ đoạn gì, mê hoặc tâm trí lão gia tử nhà chúng tôi, có thế nào cũng phải nhận loại người như nó làm con dâu.” Phó mẫu nhìn thấy mọi người đều im lặng, trong lòng dường như chắc chắn Dung Dục sẽ không đứng ra giúp đỡ.

Càng nói càng hăng.

“Sau khi ly hôn còn tìm mọi cách bòn rút tiền và nhà của Phó gia chúng tôi, tôi chưa bao giờ gặp qua người phụ nữ nào vô sỉ như cô ta, bây giờ còn lộ ra chuyện nɠɵạı ŧìиɧ, cho con trai ta đội một cái mũ xanh lớn như vậy, ai mà chịu nổi!”

“Loại phụ nữ đạo đức bại hoại như cô ta bất luận thế nào cũng phải bị đuổi việc, nếu không cái bị ảnh hưởng không chỉ có hình tượng và thanh danh của Đại học A thôi đâu.”

Dung Dục đứng ở một bên, một nửa gương mặt đẹp trai ẩn trong bóng tối, cặp mắt sắc bén đen như mực không thể nhìn thấu khiến người ta sợ hãi.

Khí thế trên người không thể xem nhẹ.

Lãnh đạo trường học nhìn nhau, lý do thoái thác kiểu này bọn họ đương nhiên là không tin, chỉ dựa vào Thư Dạng ở trong trường ưu tú như vậy, sao có thể làm ra loại chuyện này.

Dung Dục vị đại lão này vẫn đang ở đây, bọn họ cũng không dám mở miệng, sợ nói câu nào liền đắc tội câu đó.

Phó mẫu nhìn thấy Dung Dục thờ ơ, bằng mắt thường cũng có thể thấy vẻ đắc ý của bà ta, hôm nay bà ta không những đuổi con tiện nhân này ra khỏi trường, mà còn có thể lấy lại tiền và nhà của Phó gia.

Bằng không cục tức này bà ta nuốt không trôi