Chương 9



Trong lòng Thẩm Quỳnh Anh cảm thấy vô cùng khó hiểu, bởi vì mối quan hệ của cô và Thẩm Ân không thể tính là quá tốt, hai người cũng không phải rất thân mật với nhau.

Cho nên ý tưởng của cô chính là Thẩm Ân bị kí©h thí©ɧ ở trong trường học cho nên tới để kiếm chuyện cũng có thể là kỳ phản nghịch đã qua lại ngóc đầu trở lại.

Thẩm Quỳnh Anh chỉ là khựng lại một chút, cũng không thèm xoay đầu lại nhìn cậu, xoay người lảng tránh đi tới phòng tắm: “Mẹ coi như con đang nổi điên, mau đi ngủ đi, ngày mai phải đi học.”

Nhưng mà cô nhẹ nhàng bâng quơ như vậy lại làm Thẩm An nghẹn lời —- Từ nhỏ tới lớn cô đều như thế này, mặc kệ cậu trông mong nâng phiếu bé ngoan khát cầu được cô khen ngợi, vẫn là cố ý phản nghịch đánh nhau chọc cô tức giận cô đều lạnh nhạt như vậy, mang theo sự khách khí cự người ngàn dặm, cậu làm tốt quá cô sẽ không cao hứng, cậu phạm sai lầm cô cũng không hề tức giận, giống như cậu không phải cốt nhục mà là thứ cô nhặt được vậy.

Nếu không phải cậu và mẹ mình có gương mặt đường nét tương tự thì thật sự cậu sẽ hoài nghi xem chính mình có phải là con ruột hay không. Mà trên thực tế cậu nghiền ngẫm như vậy cũng không phải là một hai lần.

Cậu ta đưa tay nắm lấy cánh tay của Thẩm Quỳnh Anh: “Mẹ uống rượu.”

Uống rượu vang đỏ lại còn uống bia, đúng thật có chút say.

Thẩm Quỳnh Anh giãy dụa một chút, không có tránh thoát được, cô nhíu mày nhìn về phía Thẩm Ân, bất tri bất giác thiếu niên đã trưởng thành, thân hình cậu đã cao tới tận 1 mét 78 rồi, cao lớn mang cho cô cảm giác áp bách không được tốt lắm: “Không liên quan gì tới con cả.”

Thẩm An cười lạnh, “Vậy có liên quan tới ai? Cùng tên đàn ông bên ngoài kia sao?” Ngữ khí của cậu phẫn nộ tột đỉnh, “Con trai mẹ lo lắng mẹ xảy ra chuyện gì cho nên gọi cho mẹ cả đống cuộc điện thoại mẹ cũng không trở về, ngồi ở cửa sổ mỏi mắt trông mong mẹ về nhà lại thấy mẹ cùng người ta lêu lổng?” Cậu đưa tay kéo cô tới sô pha, nhìn xuống đôi mắt còn có chút say mê của cô: “Thẩm Quỳnh Anh, dáng vẻ này của mẹ giống người làm mẹ không? Thật nên để những kẻ gọi mẹ là nữ thần đó nhìn thấy dáng vẻ này của mẹ xem không biết họ sẽ nghĩ như thế nào?”

Thẩm Quỳnh Anh ngẩng đầu thấy gương mặt tới gần của con trai, mặt mày không khác lắm với người nào đó khiến cô phản cảm rời đôi mắt đi, cổ hơi rụt lại do hơi thở nóng như lửa của cậu phả vào.

L*иg ngực phập phồng lộ ra nửa đường cong do cái lôi kéo thô bạo ban nãy của Thẩm An, Thẩm An bỗng nhiên im lặng, nương sự lôi kéo giúp cô sửa sang lại, dời tầm mắt đi, lại phát hiện hạ thể không chịu khống chế mà nảy lên, như là bị thứ rung động đã bị mối quan hệ nào đó phong ấn dưới vực sâu chi phối.

Cậu đè nén cái loại cảm giác mất khống chế không tên này, đứng ở bên cạnh cô, đứng ở bên cạnh cô, rất có ý tứ không thuận theo sẽ bùng nổ.

Cũng xác thật có lực đánh sâu vào hơi lớn, tại mười sáu năm này vốn dĩ cậu cho rằng người mẹ lạnh như băng cả đời sẽ như vậy, vậy thì cái ý tưởng không an phận nào đó của cậu cũng có thể an tĩnh ngủ đông như không có việc gì, nhưng mà hiện giờ thì sao? Ngày hôm qua yêu đương, ngày hôm nay hôn nồng nhiệt vậy ngày mai nên ở chung với nhau đi?