Chương 28

Edit: Cà Phê Đá Muối

“Sao tôi nghe câu này thấy quen quá vậy?” Kỳ Vũ Thu cười một tiếng, tiểu gia hỏa này, đoán mệnh còn đoán đến trên đầu cậu.

Lưu Thụy nhắc nhở: “500 một lá, mua một tặng một.”

Lúc này Kỳ Vũ Thu mới nhớ ra, lúc cậu vừa tới đây vì trả nợ nên gặp người nào cũng đẩy mạnh tiêu thụ bùa.

Kỳ Vũ Thu chậc chậc nói: “Vậy của tôi đắt hơn cậu ta năm mươi tệ.”

*này mình không biết tác giả tính sao mà 500 lớn hơn 200 chỉ có 50 tệ nữa.

“Ha ha ha……”

Đặng Triều chỉ vào thiếu niên cười lớn, tuổi còn nhỏ không đi học mà thích đoán mệnh thì thôi đi, còn lừa đến trên người anh Kỳ, này quả thực là múa rìu qua mắt thợ.

Lưu Thụy vỗ vai Kỳ Vũ Thu: “Thế nào, muốn mua hai lá không?”

Kỳ Vũ Thu nhìn ánh mắt chờ mong của thiếu niên, cười tủm tỉm nói: “Cậu lợi hại như vậy à? Vậy cậu nói xem, tại họa này của hai chúng tôi sẽ kéo dài bao lâu?”

Thiếu niên khó xử nhíu mi: “Hẳn là rất lâu? Cụ thể tới khi nào thì tôi nhìn không ra.”

Kỳ Vũ Thu đã rõ, tiểu tử này uống chưa đến nửa bình nước đã lắc lư làm bậy, cậu vỗ đầu thiếu niên: “Tiểu tử, nghe lời, trở về học với sư phụ cậu thêm hai năm đi.”

Thiếu niên có ý muốn vì việc lớn mà nỗ lực: “Kỳ thật tôi đoán mệnh cũng hơi chính xác, mười lần nói chuẩn bốn năm lần, tướng mạo hai người có vận đen rất rõ ràng, tôi cảm thấy xác suất đúng có thể lên tới tám phần, không bằng mua hai lá đi, để ngừa vạn nhất.”

Đặng Triều chạy tới la lên: “Mau mau mau, trở về nhanh đi, mẹ cậu còn chờ cậu về nhà ăn cơm kìa!”

“……”

Kỳ Vũ Thu bị biểu tinh chột dạ còn mang theo nghẹn khuất trước khi đi của thiếu niên chọc cười ha hả, để Đặng Triều cho thiếu niên này thêm chút tiền.

“Quẻ không sai, cậu nói với cậu ta quẻ này chỉ nói đúng một nửa nên chỉ cho một nửa tiền.”

Đặng Triều đuổi theo mấy người kia đi ra ngoài, Lưu Thụy mới nói: “Nói như vậy hai chúng ta thật sự xui xẻo?”

Kỳ Vũ Thu nhìn trái phải mặt y, nói: “Đúng là tôi không để ý, nhìn kỹ thì hôm nay chú xác thật đã phạm tiểu nhân, bất quá vấn đề không lớn, họa kia biết đâu sau này lại là phúc, vận đen có lúc sẽ thu hoạch ngoài ý muốn.”

Lưu Thụy nhẹ nhàng thở ra, cười nói: “Mấy ngày nay tôi đúng là không được sống yên ổn, xem ra làm việc xong phải tìm đến đạo quán thấp nén hương.”

Kỳ Vũ Thu thở dài một tiếng: “Đến lúc đó nhớ kêu tôi, tôi cũng muốn đi xem.”

Cậu tra ở trên mạng, thế giới này thật sự không phải thế giới kia trong trí nhớ của cậu, không có nơi nào tên Thanh Dương Sơn, cũng không có bất kì ghi chép nào giống vậy, nhưng ở vùng ngoại ô Ngư Thành lại có một nơi tên Thanh Mang Sơn, trên núi có một đạo quan rất nổi tiếng.

Cậu muốn đi xem thử có thể nhìn thấy thứ gì quen thuộc hay không.

Lưu Thụy lên tiếng: “Vừa vặn hai chúng ta cũng quay gần xong rồi, thứ hai tuần sau đi thôi.”

Hai người trở lại lều che nắng, phim trường đã bắt đầu khẩn trương quay phim, không lâu sau Đặng Triều trở về, cảm khái nói: “Thằng nhóc kia đúng là biết có ân báo đáp, thấy anh trả thêm tiền xem quẻ cho nó nên khóc oa oa, nói sau này sẽ làm fans miễn phí cho anh, còn đưa cho em hai lá bùa bình an.”

Kỳ Vũ Thu nhận hai lá bùa, nhìn phù văn phía trên, nói: “Đúng là rất thật, nhưng lại thiếu tay thiếu chân nên hiệu quả suy giảm lớn.”

Nói xong đưa một lá bùa cho Lưu Thụy: “Mang theo đi, tôi cũng không thể cô phụ tâm ý của bạn nhỏ.”

Thường đạo nóng nảy quăng kịch bản, tức giận chảy mồ hôi đầy đầu, nghe được hai người đang chia lá bùa, chặn lại nói: “Cho tôi một lá có thể nguôi giận đi, cứ tức giận như thế mãi thật sự sớm hay muộn gì tôi cũng phát tát bệnh tim, đột ngột qua đời tại chổ.”

Kỳ Vũ Thu ha ha cười nói: “Thường đạo chú cứ yên tâm đi, tôi xem thấy tướng mạo chú sống lâu trăm tuổi, cho dù có tức giận cũng giận đến bất tử.”

Mấy người đang nói giỡn thì cách không xa phim trường bỗng nhiên truyền đến âm thanh ồn ào, Thường Ngôn nhíu mày nói với người phụ trách: “Sao lại thế này? Sao mấy fans của Thẩm Thụy Lâm còn chưa đi? Đến đó xem, đừng làm mấy cô gái kia náo loạn.”

Người phụ trách gật đầu, vội vàng chạy chậm qua.

Lúc này trợ lý Thường Ngôn cầm di động đi tới, ghé vào bên tai ông ta nói mấy câu, sắc mặt Thường Ngôn trầm xuống, trong mắt tràn ngập lửa giận.

“Làm sao vậy?” Lưu Thụy thấy sắc mặt ông ta không đúng, ôn nhu hỏi.

Thường Ngôn hít sâu một hơi, nhìn Lưu Thụy : “Đã xảy ra một ít chuyện nhỏ có quan hệ với ông, Gia Gia cùng Tiểu Liễu đều đang ở đây, đợi chút nữa mặc kệ người khác nói gì ông nhất định phải bảo trì bình tĩnh.”

Nụ cười trên khóe miệng Lưu Thụy chậm rãi biến mất, y nói: “Chuyện gì? Ông nói đi.”

Thường Ngôn đưa điện thoại vào tay y: “Lưu Thụy, chuyện này được tung ra chính là vì kéo ông xuống nước, ông cần phải bảo trì thanh tỉnh, ngàn vạn không nên hành động theo cảm tình.”

Kỳ Vũ Thu cũng lấy di động ra mở Weibo, chỉ thấy trên hot search treo hai cái có tên Lưu Thụy, còn có một cái liên quan đến cậu.

“Lưu Thụy, nguyên nhân Ngọc Thanh Tuyền chết”

“Sinh hoạt cá nhân của Ngọc Thanh Tuyền”

“Lưu Thụy, Kỳ Vũ Thu”

Cậu ấn vào hotsearch thứ nhất, một blogger giải trí ngàn vạn fans đã đăng một Weibo dài, mở đầu là: Kỳ Vũ Thu tẩy trắng, mọi người cho rằng Lưu ảnh đế là người tốt sao?

Trong bài Weibo dài dằng dặc kia, cái tên xuất hiện thường nhất xuyên nhất là Ngọc Thanh Tuyền.

Blogger đã sưu tập toàn bộ đánh giá về Ngọc Thanh Tuyền đăng lên weibo, hình tượng của anh ta trở thành một người chỉ có chút thiên phú, ỷ vào vẻ đẹp câu dẫn mọi người, sinh hoạt cá nhân vô cùng hỗn loạn, cuối cùng một chân đạp mấy thuyền còn quấy rối một lưu lượng , sau khi hắc liêu đồng tính bị tung ra, anh ta vì áp lực quá lớn nên tự sát.

“Ngọc Thanh Tuyền da mặt dày đến mức có thể hẹn hò hai người cùng lúc, chẳng lẽ bởi vì người khác biết tính tình của anh ta nên mới tự sát? Không biết mấy người tin hay không, dù sao tôi cũng không tin.”

“Có chuyện mà mọi người vẫn luôn không biết, trước khi Ngọc Thanh Tuyền chết mấy ngày anh ta vẫn luôn ở cạnh Lưu ảnh đế. Có tin đồn nguyên nhân Ngọc Thanh Tuyền chết là nhảy lầu tự sát, nhưng dựa vào bản bệnh án mà tôi vô tình có được từ một bác sĩ thì chuyện này không hề đơn giản như vậy.”

“Bệnh án ghi trước khi Ngọc Thanh Tuyền tự sát đã được đưa đến bệnh viện, toàn thân trên dưới tất cả đều là vết thương bị ngược đãi mà thành, vừa thấy đã biết do người có đam mê đặc thù làm ra. Vị Lưu ảnh đế có thể tới giải thích một chút về vấn đề này hay không, mấy ngày đó đã xảy ra chuyện gì? Tại sao Ngọc Thanh Tuyền lại chết?”

“Blogger ở đây có lòng nhắc nhở Kỳ Vũ Thu một câu, nếu muốn nổi tiếng thì nhân lúc còn sớm nên tìm cách khác, tiền có thể kiếm lại nhưng mất mạng thì có tiền cũng uổng phí.”

Chỉ một câu làm chuyện Lưu Thụy lên tiếng giúp Kỳ Vũ Thu trên Weibo mấy ngày trước thành chứng cứ hai người thông đồng.

Tài khoản này mọi ngày thường đăng một ít thông tin thanh minh thay người khác, là blogger chống lưng cho tiểu trong suốt bị khi dễ, hình tượng rất tốt ở tin tức giải trí nên khi đưa chứng cứ ra rất nhiều cộng đồng mạng đều tin theo bản năng .

Trong nháy mắt Lưu Thụy đã bị sát phạt trên mạng, nhục mạ cuộc sống hỗn loạn của Ngọc Thanh Tuyền không có điểm dừng.

Kỳ Vũ Thu nhìn thấy đoạn văn dài có xuất hiện tên Ngọc Thanh Tuyền đã biết chuyện này chắc chắn có liên quan đến Thân Triệu Thanh, cậu biết người này âm hiểm ác độc nhưng lại trăm triệu không ngờ Thân Triệu Thanh lại có thể ác độc đến như thế!

Tuy chỉ gặp mặt Ngọc Thanh Tuyền có một lần nhưng Kỳ Vũ Thu biết người này sạch sẽ thiện lương giống như tên của anh ta, Thân Triệu Thanh chẳng những hại anh ta còn lấy anh ta ra sắp xếp bố trí làm những chuyện thế này.

Thật sự không bằng súc sinh!

Sắc mặt Kỳ Vũ Thu âm trầm, cậu lại nhấn mở hotsearch Ngọc Thanh Tuyền phía dưới, nội dung bên trong càng khó coi, từ ngữ cộng đồng mạng nhục mạ giống như họ đã từng bị Ngọc Thanh Tuyền thương tổn không thể tha thứ.

Sau đó Ngọc Thanh Tuyền là người như thế nào bọn họ căn bản không biết cũng không muốn biết, chỉ đi theo sau account marketing kia, bảo sao hay vậy phát tiết tức giận cùng lệ khí của mình, hoàn toàn không quan tâm bọn họ có phải mắng sai người hay không.

Cho dù sau đó biết người bị mắng vô tội cũng chỉ cảm thán một câu account marketing đáng chết, không có áy náy không có xin lỗi, sau đó lại nhìn thấy tin tức giống vậy thì vẫn lập tức xông tới làm anh hùng bàn phím.

“Phanh!” Bàn nhỏ bên cạnh bị đẩy lật xuống mặt đất, động tĩnh làm ánh mắt người xung quanh đều nhìn lại đây.

Lưu Thụy giận đỏ mắt, nắm chặt di động, gân xanh ở mu bàn tay nổi lên.

“Lưu Thụy!” Thường Ngôn nắm lấy cánh tay y, nhìn quét qua người xung quanh một cái, dĩ nhiên những người đó đã thấy được hotsearch ở Weibo, lúc này ánh mắt bọn họ đều mạng theo sự kỳ lạ khác thường, Thường Ngôn căm tức nhìn tới bọn họ mới vội vàng dời mắt sang hướng khác.

Liễu Tiếu ôm Gia Gia hỏi: “Làm sao vậy?”

Thường Ngôn lau mặt: “Không có việc gì, em đừng lo lắng.”

Dĩ nhiên Liễu Tiếu sẽ không tin, bà vừa muốn mở miệng thì điện thoại bà, Lưu Thụy cùng Kỳ Vũ Thu đồng thời vang lên.

Là người đại diện gọi tới.

Kỳ Vũ Thu bắt máy, ngữ khí Lý Kỳ hấp tấp nói: “Cậu ở yên trong đoàn phim, tôi sẽ cho người đến đón cậu, rất nhiều phóng viên đã chạy đến chỗ mấy người, nhớ đừng có ai ra mặt, cái khác chờ trở về công ty lại thương lượng.”

Kỳ Vũ Thu trả lời: “Anh Lý chú ý an toàn, anh yên tâm bên này đi.”

“Còn có cố gắng đừng xuất hiện cùng Lưu tiên sinh, những người lập kế hoạch cho chuyện này quá nguy hiểm, trực tiếp đưa tin tức cho truyền thông, chờ phóng viên đuổi tới thì mới tung tin lên mạng, xông thẳng lên đầu hot search, căn bản không cho cơ hội làm truyền thông. Lần này sợ là trong khoảng thời gian ngắn Lưu tiên sinh khó có thể làm sáng tỏ, nếu hai người lại tiếp xúc chỉ càng thêm không tốt cho hai người.”

Lý Kỳ sứt đầu mẻ trán, vốn dĩ Lưu Thụy giúp Kỳ Vũ Thu thanh minh trên Weibo làm hình tượng Kỳ Vũ Thu dần chuyển biến tốt đẹp, nào biết lại phát sinh chuyện như vậy.

Lần này rõ ràng có người lợi dụng Kỳ Vũ Thu hắc nước bẩn lên người Lưu Thụy, làm Lưu Thụy bên kia cũng không thể phản ứng kịp thời, ngoài việc áp chuyện này xuống y cũng thật sự không làm được gì.

Người sau lưng chắc chắn bỏ ra không ít tiền, muốn buộc chắt Kỳ Vũ Thu cùng Lưu Thụy, Ngọc Thanh Tuyền, làm hai người thân bại danh liệt.

Lý Kỳ thật sự muốn khóc, Kỳ Vũ Thu có vận khí gì đây!

Kỳ Vũ Thu an ủi Lý Kỳ: “Anh yên tâm, chuyện này nhiều nhất ngày mai là có thể giải quyết, chuyện phía sau nên an bài như thế nào thì an bài như thế đó đi.”

Sau khi tắt điện thoại, Kỳ Vũ Thu nhìn Lưu Thụy, y vẫn còn trong trạng thái tức giận, cãi nhau với người đại diện qua điện thoại, cuối cùng không biết người đại diện nói gì y trực tiếp tắt máy, ném điện thoại xuống đất.

Dĩ nhiên Liễu Tiếu đã biết xảy ra chuyện gì, sắc mặt cũng vô cùng khó coi.

“Em về công ty tìm Chu tổng, em sẽ không để yên cho những người này!” Liễu Tiếu căm hận nói.

Cô cùng Lưu Thụy đều là bạn tốt của Ngọc Thanh Tuyền, lúc ấy trơ mắt nhìn Ngọc Thanh Tuyền bị thương thành như vậy lại không nói được gì, bọn họ vốn tưởng rằng có cơ hội điều tra rõ sự thật nhưng không ngờ Ngọc Thanh Tuyền đã sớm muốn chết, nhảy lầu tự tử vào rạng sáng.

Còn để lại di ngôn, kêu bọn họ không cần điều tra chuyện của anh ta.

Liễu Tiếu cùng Lưu Thụy đều ở giới giải trí, đã nhìn quen nhiều kiểu tính kế, đối với người em trai Ngọc Thanh Tuyền tâm tư trong sáng này từ trước đến nay vô cùng yêu thích, lúc ấy nửa đêm nhận được tin Ngọc Thanh Tuyền qua đời giống như sét đánh giữa trời quang, khi Liễu Tiếu nhìn di thể của anh ta dường như đã ngất.

Bây giờ mỗi lần bà tưởng tượng lại tình cảnh lúc đó đều khó chịu cực kì, lúc ấy bọn họ vận dụng không ít quan hệ mới áp lời đồn về Ngọc Thanh Tuyền xuống, hiện tại lại bị người khác moi ra, giống như đâm dao vào ngực họ.

Nhưng hiện tại bà cùng Lưu Thụy không giống như mấy năm trước, muốn áp hai tin tức kia xuống cần phải xin sự giúp đỡ, hiện tại bà chẳng những là trụ cột mà còn là cổ đông của công ty, Lưu Thụy cầm nhiều nhân mạch trong tay, lần này mặc kệ là ai bọn họ cũng phải làm người đó trả giá đại giới!

Trợ lý Thường Ngôn vội vàng đi tới, nói: “Mấy cửa ra ngoài đều bị phóng viên cùng paparazzi vây đầy rồi.”

Lưu Thụy giận cười nói: “Vừa lúc tôi cũng muốn hỏi một chút, là ai đưa tin tức cho bọn họ.”

Thường Ngôn thở dài, vỗ vai y: “Ông đừng làm chuyện ngu ngốc, so đo với mấy phóng viên này cũng không có tác dụng, chỉ tổ rơi vào bẫy của người ra quỷ kế, tất cả đều đợi sau khi trở về thương lượng lại rồi nói, huống hồ Gia Gia còn ở đây.”

Lưu Thụy cúi đầu nhìn Gia Gia, trẻ con rất mẫn cảm, nhận thấy được cảm xúc người lớn không tốt nên chỉ an tĩnh dựa vào lòng ngực mẹ, nhẹ giọng hô: “Ba ba.”

Lưu Thụy hít sâu một hơi, nhìn Kỳ Vũ Thu: “Tiểu Kỳ…… Cậu có thể giúp tôi tìm người chủ mưu phía sau hay không, trả giá thế nào cũng được.”

Kỳ Vũ Thu lắc đầu: “Không cần tính, là Thân Triệu Thanh.”

Lưu Thụy cười lạnh: “Tốt, thật tốt, Thân Triệu Thanh!”

Nói xong thì ngồi xuống không nói một lời, chỉ là ánh mắt cực kỳ dọa người.

Không lâu sau, người đại diện Lý Kỳ cùng người đại diện bên Lưu Thụy mang theo vệ sĩ chạy tới, nhưng mà người vây quanh bên ngoài nhiều hơn bọn họ dự kiến, trừ những phóng viên paparazzi còn có fans cùng người khác chạy tới vây xem. Cho dù có mang theo vệ sĩ thì vẫn kín người rất khó di chuyển.

“Lưu tiên sinh, xin hỏi ngài thật sự có quan hệ không chính đáng với Ngọc Thanh Tuyền sao?”

“Lưu Thụy, anh làm ra loại chuyện này Liễu Tiếu có biết không?”

“Lưu Thụy, trước khi Ngọc Thanh Tuyền chết giữa hai người đã xảy ra chuyện gì? Là do hành động của anh làm cậu ta có áp lực quá lớn mới nhảy lầu sao?”

Lưu Thụy cắn răng, ánh mắt đáng sợ, nhưng phóng viên vì muốn có được một chút tin tứ nên đã bất chấp đắc tội y, dùng sức lấn về phía trước, dường như microphone muốn chọc lên mặt bọn họ.

Gia Gia nằm trong lòng ngực Lưu Thụy, trên đầu phủ áo khoác của y, một phóng viên duỗi tay muốn kéo áo khoác xuống , Lưu Thụy trầm giọng nói: “Cút!”

Dường như phân nửa phóng viên ở đây đều từng phỏng vấn y, y vẫn luôn tốt, đối xử với bất kì ai cũng đều vừa nói vừa cười, lần đầu tiên lộ ra trạng thái giận dữ trước mặt công chúng làm phóng viên xung quanh đều sửng sốt.

Người vây xem bên ngoài thấy một màn như vậy càng hưng phấn hơn: “Ui, quả nhiên bộ dạng trước là giả vờ, nhìn xem, hiện tại đã bị chọc thủng lộ nguyên hình!”

Trong mắt phóng viên kia hiện lên một vẻ vui mừng, cố ý làm bộ không thể tin nói: “Anh mắng tôi?”

Người đại diện Lưu Thụy vội vàng chạy tới ngăn y lại, lúc này nếu xung đột sẽ làm những người đó đắc ý.

“Mắng cậu thì làm sao vậy, tôi còn có thể đánh cậu!” Bỗng nhiên một người có vóc dáng nhỏ đeo khẩu trang không biết chui ra từ chỗ nào đẩy mạnh phóng viên kia một cái, sức lực y rất lớn, lập tức dọn sạch đường phía trước.

Vệ sĩ đi tới bảo vệ ba người đi theo con đường, Kỳ Vũ Thu nhìn thiếu niên đang vẫy tay với cậu một cái rồi linh hoạt chui vào đám người trốn thoát.

Sau khi đi ra bọn họ nhanh chóng ngồi lên tiếp ứng xe, rời khỏi hiện trường.

Lưu Thụy ngồi trên xe, nói chuyện điện thoại không ngừng, người đại diện của y cũng sứt đầu mẻ trán liên hệ với nhân mạch có thể sử dụng, muốn áp tin tức trên mạng xuống, cũng muốn thanh minh.

Nhưng mà không biết sao lại thế này, cho dù là đại v hay là phòng làm việc tất cả đều thống nhất từ chối hợp tác với bọn họ.

Cuối cùng một ông chủ có quan hệ tốt với người đại diện nói cho anh ta biết, không phải bọn họ không giúp mà là họ không thể trêu vào người phía sau muốn chỉnh Lưu Thụy cùng Kỳ Vũ Thu.

“Đắc tội bọn họ tôi chỉ có thể đóng cửa, thật sự xin lỗi.”

Tắt điện thoại, vẻ mặt người đại diện không tốt, từ lúc sự nghiệp Lưu Thụy phát triển, cảm giác bị người đánh không có sức phản kháng này rất lâu rồi không có xuất hiện.

Một Thân Triệu Thanh lại có năng lực lớn như vậy sao? Nếu sau lưng anh ta có người vì Thân Triệu Thanh mà làm ra chuyện lớn như vậy bọn họ còn có cơ hội phản kích sao?

"Mấy tài khoản trong tay chúng ta đã bị khóa, thật sự không tra được rốt cuộc là ai.” Người đại diện báo tình hình về phòng làm việc cho Lưu Thụy: “Nếu vì đoạt tài nguyên cho Thân Triệu Thanh thì không cần phải náo lớn như vậy, hơn nữa bên công ty của Thân Triệu Thanh căn bản không có động tĩnh, có phải nghĩ sai rồi không?”

Kỳ Vũ Thu nghĩ đến một người, nói: “Mấy người có thể tra một cô gái tên Tống nghiên Hi, cô ta là bạn gái Thân Triệu Thanh, gia thế không nhỏ, nếu không phải Thân Triệu Thanh tự mình ra tay thì cô ta có hiềm nghi rất lớn.”

Tống Nghiên Hi?

Vừa nghe đến tên này mấy người trong xe đều không có phản ứng, nữ minh tinh trong giới giải trí không có người này.

Liễu Tiếu có cảm giác quen thuộc lại không thể nghĩ ra trong thời gian ngắn.

“Cô ta họ Tống, không phải người trong giới giải trí?” Đột nhiên trong đầu Lưu Thụy hiện lên một khuôn mặt.

“Không phải.” Kỳ Vũ Thu nhấn mở điện thoại, gọi cho Mẫn Dục.

Liễu Tiếu cũng bừng tỉnh, bà nghĩ ra rồi, Tống Nghiên Hi là con gái bảo bối của nhà họ Tống, lúc bà tham gia trình diễn có từng gặp cô ta, lúc ấy nhìn một cái đã biết từ nhỏ cô ta đã được sủng trong lòng bàn tay.

Trách không được, Tống Nghiên Hi muốn đối phó bọn họ ai dám ra tay giúp đỡ, bọn họ không thể đắc tội với quái vật khổng lồ Tống thị, ai dám vì bọn họ đối nghịch với Tống thị.

Người đại diện Lưu Thụy trầm mặc không nói, biết được đối thủ là con gái nhà họ Tống anh ta đã có thể dự đoán được kết cục của Lưu Thụy, thân bại danh liệt rời khỏi giới giải trí, từ một ảnh đế mọi người cực kỳ hâm mộ biến thành mọi người đòi đuổi đánh, vĩnh viễn mang theo danh xấu.

Anh ta cảm thấy có chút bi ai, hợp tác nhiều năm như vậy anh ta biết rõ Lưu Thụy là người thế nào, hàng năm làm từ thiện, khoan dung rộng lượng với tất cả mọi người. Nhà họ Tống có thể bởi vì nhìn y không vừa mắt nên hắc bát nước bẩn lên người y, huỷ hoại cả đời y, thuận tiện lợi dụng bạn y thọc y một đao.

Càng nghĩ trong lòng càng áp lực, ngực anh ta như bị cục đá lớn đè nặng, có chút không thở nổi.

Lưu Thụy cùng Liễu Tiếu cũng trầm mặc, cho dù bọn họ có dùng hết những gì họ có cũng chỉ là châu chấu đá xe.

Cho dù Thanh Tuyền đã qua đời cũng không thoát khỏi vết nhơ đầy người sao?

“Làm sao bây giờ?” Người đại diện hỏi.

Lưu Thụy nhìn Kỳ Vũ Thu, Kỳ Vũ Thu nói y có thể vượt qua kiếp nạn lần này, còn có thể có thu hoạch ngoài ý muốn, nên có phải bọn họ chưa nghĩ ra điểm mấu chốt làm xoay chuyển thế cục hay không?

Kỳ Vũ Thu nhìn tin tức trên di động, nói: “Nếu đã biết người xuống tay sau lưng thì cứ trực tiếp kiện bọn họ.”

Thủ đoạn của Tống Nghiên Hi thật sự quá mức hèn hạ, làm cậu cũng không nhịn được phải sử dụng thủ đoạn không bình thường, Mẫn Dục nói đúng, chuyện này rất thích hợp dùng để gϊếŧ gà dọa khỉ, đã có thể cho Tống Nghiên Hi một chút giáo huấn để cô ta trả giá cho hành động của mình, làm rõ trắng đen giữa Ngọc Thanh Tuyền cùng Lưu Thụy, lại có thể uy hϊếp những người khác, ngăn chặn loại bạo lực internet phát sinh.

Như vậy sẽ không có Ngọc Thanh Tuyền tiếp theo.

“Không chỉ phải kiện còn phải gióng trống khua chiêng kiện, muốn cho những người trên mạng đó biết internet không phải nơi ngoài vòng pháp luật, làm lớn chuyện như vậy là để làm điển hình, răn đe cảnh cáo!”

Kỳ Vũ Thu nói xong, hỏi ý kiến những người khác : “Mọi người cảm thấy thế nào?”

Mấy người họ trầm mặc.

Bọn họ chưa từng nghĩ đến chuyện kiện thiên kim bảo bối của Tống thị, nếu người nói chuyện không phải Kỳ Vũ Thu, Lưu Thụy đã cảm thấy cậu đang cười nhạo y không biết lượng sức.

Y vốn tưởng rằng Kỳ Vũ Thu sẽ có thủ đoạn gì vượt xa người thường, kết quả lại kiện người ta lên toà, phương pháp này nghe ra rất đáng tin cậy nhưng lại là việc làm không đáng tin nhất, từ trong miệng Kỳ Vũ Thu nói ra thì đã mang theo chút cảm giác vớ vẩn.

“Này…… Có chút khó khăn?” Người đại diện uyển chuyển mở miệng.

Lý Kỳ cũng một lời khó nói hết kéo tay áo Kỳ Vũ Thu, có chút ngượng ngùng chỉ đầu, ý bảo đầu óc Kỳ Vũ Thu có vấn đề.

“Nếu không biết người sau lưng là ai muốn tra đúng thật là có hơi khó khăn, nhưng hiện tại đã biết người sau lưng của mấy acc kia thì xem như đã có chứng cứ, kiện lên toà án, chuẩn bị mở phiên toà.”

Kỳ Vũ Thu bẻ ngón tay, phát hiện thật ra không có gì khó, may mà ngày đó gặp được Thân Triệu Thanh cùng Tống Nghiên Hi, nếu không sẽ thật vất vả.

Lý Kỳ một lời khó nói hết nhìn Kỳ Vũ Thu, giống như đang xem một kẻ ngốc.

Khó chính là lấy được bằng chứng kiện sao? Mấy người này sầu rõ ràng là chỗ dựa sau lưng Tống Nghiên Hi, nhà họ Tống gia có thể trơ mắt nhìn bọn họ kiện Tống Nghiên Hi sao? Giỡn à, đó chính là con gái bảo bối của họ, cậu dám đi kiện giây tiếp theo người ta có thể làm cậu biến mắt hoàn toàn khỏi Ngư Thành.

Sợ là tinh thần đứa nhỏ này không bình thường dẫn tới đầu óc cũng không bình thường đi?

Kỳ Vũ Thu thấy mọi người vô cùng trầm mặc nhìn cậu mới khụ một tiếng nói: “Tôi đã tìm được người thích hợp đi làm chuyện này, mấy người không cần lo lắng, người làm ác chắc chắn sẽ gặp báo ứng, trở về chuẩn bị bản thảo tin tức cho tốt đi, mười hai giờ trưa mai sẽ có kết quả.”

“Về phần nhà họ Tống mọi người không cần lo lắng, bọn họ sẽ nguyện ý giao Tống Nghiên Hi ra.”

Không chỉ giao Tống Nghiên Hi ra mà còn phải phục trách với tất cả chuyện đã xảy ra hôm nay, danh dự Lưu Thụy cùng Ngọc Thanh Tuyền đã qua đời bị hủy thành như vậy, người khởi xướng phải có trách nhiệm, trả giá đại giới.

“Ngày mai 12 giờ, có thù báo thù, có oan giải oan, nên tới báo ứng, một người cũng trốn không thoát.” Kỳ Vũ Thu nhớ tới những ngôn luận trên mạng cùng với bộ dạng ra vẻ đạo mạo của Thân Triệu Thanh, ánh mắt không khỏi trầm xuống.

Lầu 13 tòa cao ốc Tinh Liên, Tống Nghiên Hi nhìn cộng đồng mạng nhục mạ Kỳ Vũ Thu cùng Lưu Thụy đối thủ một mất một còn của Thân Triệu Thanh, trên mặt hiện ra nụ cười vừa lòng.

Vốn dĩ cô ta chỉ muốn xuống tay với Kỳ Vũ Thu, cho cậu một chút giáo huấn, nhưng ngày hôm qua lại nắm được một phần tư liệu liên quan tới Lưu Thụy, vậy mà Lưu Thụy lại có quan hệ với Ngọc Thanh Tuyền!

Lưu Thụy chèn ép Triệu Thanh hàng năm, dường như không cho anh ta cơ hội tham gia một bộ phim điện ảnh chất lượng nào, ngoài miệng Triệu Thanh không nói gì nhưng mỗi lần thử vai thất bại đều sẽ trầm mặc vài ngày, cô ta thật sự hận thấu xương Lưu Thụy.

Người này mặt ngoài làm bộ hiền lành tâm tư lại đen tối, cô ta vẫn luôn sầu tìm không thấy chứng cứ, lần này cuối cùng cũng để cô ta bắt được nhược điểm của ngụy quân tử này.

Chuyện này qua đi sẽ không có ai có thể chèn ép Triệu Thanh của cô ta nữa.

Tống Nghiên Hi nghĩ như vậy gọi điện thoại cho Thân Triệu Thanh, ngọt ngào làm nũng, kêu anh ta nghỉ ngơi cho tốt, không đề cập tới mình vì anh ta làm cái gì.

Cô ta sẽ không để Triệu Thanh biết mình vì anh ta làm hết thảy, trong mắt Triệu Thanh cô ta vĩnh viễn là tiểu công chúa ngọt ngào, những việc này coi như là bí mật chôn ở đáy lòng cô ta đi.

Tắt máy, Thân Triệu Thanh đan mười ngón tay vào nhau, thả lỏng dựa lưng vào sô pha, người đại diện anh ta cười đến không khép được miệng.

“ Tống Nghiên Hi này thật sự có chút tài năng, trong tay cô ta giữ mấy acc đại V vậy mà chúng ta cũng không biết.”

Thân Triệu Thanh mỉm cười: “Cô ta thật thủ đoạn.”

“Ngày mai có sắp xếp gì không?”

“Ngày mai đến ngày giỗ của mẹ tôi, cậu sắp xếp một chút, đi nghĩa trang Tây Giao.”