Chương 27

Edit: Cà Phê Đá Muối

Sắc trời ngày hôm sau trong xanh, mới sáng sớm Mẫn Dục còn chưa kịp ăn cơm sáng đã đến công ty, nhưng anh vẫn để lại lời nhắn chúc cậu ăn ngon miệng.

Kỳ Vũ Thu ngồi ở trước bàn ăn, vậy mà lại thấy không quen cho lắm, ăn cơm một mình thật sự quá yên tĩnh, kêu chú Lưu ngồi xuống ăn cùng chú ấy lại không chịu.

Ai, thật là tịch mịch như tuyết, Kỳ Vũ Thu cảm thán, ăn sạch sẽ luôn phần đồ ăn của Mẫn Dục.

Cơm nước xong, Lưu Hạo vốn đã nghỉ một ngày hiện tại đúng giờ lái xe xuất hiện ở cửa, thuận tiện mang theo trợ lý Đặng Triều đến.

“Chào anh Kỳ!”

Đặng Triều thò đầu ra từ cửa sổ xe cười hì hì chào hỏi, Kỳ Vũ Thu ấn đầu cậu ta vào lại: “Rất nguy hiểm.”

Cậu mở cửa xe ngồi vào ghế sau, Đặng Triều dịch mông qua, đánh giá cậu trên dưới một vòng, nghi hoặc nói: “Có phải anh Kỳ béo hơn hay không? Mới không gặp nhau có hai ngày mà anh lại béo rồi!”

“Nói bậy!” Kỳ Vũ Thu sờ mặt mình, cậu cũng không ăn uống thả ga sao có thể béo lên trong hai ngày, nói giỡn à.

Sắc mặt Đặng Triều nghiêm túc: “Anh không qua được đôi mắt của em đâu, em là camera chạy bằng cơm đấy, anh Kỳ anh bảo trì dáng người cho tốt, nếu không sau này hình tượng bị hủy thì giá trị con người anh cũng phải giảm một nửa.”

Nói xong còn cho cậu một ví dụ, tiểu sinh nào đó bởi vì không quản lý được hình thể nên bị mấy nhãn hiệu hủy hợp đồng, vốn dĩ đang có lưu lượng tốt chớp mắt đã thấy không còn tên tuổi.

“Lúc ấy người ta đóng một bộ phim giá tới ngàn vạn, hiện tại đã lưu lạc đến mấy bộ web drama.” Đặng Triều cảm thán.

Lỗ tai Kỳ Vũ Thu lập tức căng lên: “Đóng một bộ phim hơn ngàn vạn?!”

“Đúng vậy, hiện tại những nghệ sĩ hàng đầu người nào không có giá trị mấy ngàn vạn, anh Kỳ anh không thể tiếp tục ăn được, anh còn phải kiếm tiền trả nợ.” Đặng Triều nghiêm túc nói.

Kỳ Vũ Thu tự hỏi một chút, vô cùng đau đớn nói: “Xem ra tôi không thể ăn chén cơm diễn viên này.”

Đặng Triều:……

Anh Kỳ, trước kia anh không phải người như vậy!!

Trước kia một ngày chỉ ăn một đĩa salad, anh Kỳ có thể làm mình đói đến nhập viện chạy đi đâu rồi, hiện tại lại vì một miếng ăn mà nói ra lời nói như thế này.

Đặng Triều cũng vô cùng đau đớn hỏi cậu: “Có phải em nên đi tìm nhà mới không?”

Anh Kỳ nhà cậu ta rời khỏi giới giải trí cậu ta ở lại thì có thể làm gì, không được, phải bỏ của chạy lấy người thôi!

Kỳ Vũ Thu quay đầu, nhìn cậu ta với vẻ mặt vô cùng hiền từ: “Cậu rời khỏi tôi thì có thể tìm được nghệ sĩ khác cần trợ lý sao?”

Đặng Triều bẹp miệng một cái, hình như cậu không tìm thấy thật, trước khi gặp được Kỳ Vũ Thu cậu ta không phải chưa từng làm việc với những nghệ sĩ khác, đáng tiếc mỗi lần làm đều không quá ba ngày đã bị đuổi.

Cậu ta rõ ràng làm việc rất nổ lực!

“Cho nên vẫn là đi theo tôi sẽ tương đối an toàn hơn, anh Kỳ bảo đảm để cho cậu ăn sung mặc sướиɠ.” Kỳ Vũ Thu vỗ bờ vai của cậu ta.

“Được!” Đặng Triều dùng sức gật đầu: “Vậy sau khi anh rời khỏi giới giải trí thì làm gì? Muốn mở tiệm lẩu sao? Rất nhiều minh tinh đều mở tiệm lẩu để kiếm tiền. Em có thể hỗ liên hệ với đội trang trí, chú hai em làm cái này!”

Lưu Hạo đang lái xe nhìn Đặng Triều một cái qua gương, khuôn mặt anh ta luôn đạm nhiên giờ lại xuất hiện biểu tình không nói nên lời.

Kỳ Vũ Thu cũng thở dài vỗ đầu Đặng Triều: “Tiểu tử, tạm gác chuyện tiệm lẩu sang một bên đi, tôi cũng chưa từng nói muốn rời khỏi giới giải trí, không đóng phim thì có thể làm việc khác.”

“Làm cái gì?” Ở giới giải trí không đóng phim còn có thể làm gì? Cho dù muốn tham gia tổng nghệ cũng phải dựa vào đóng phim để duy trì nhiệt độ mới có thể đi, hoặc là sau lưng có chỗ dựa cung cấp tài nguyên.

Anh Kỳ nhà bọn họ vô cùng đáng thương, làm gì có tài nguyên nào đưa tới đâu.

“Đến lúc đó cậu sẽ biết.” Kỳ Vũ Thu cười thần bí nói.

Cậu không đóng phim thì có thể tìm người khác đóng, muốn đứng ở đỉnh giới giải trí không chỉ có một lộ tuyến có thể đi.

Tới phim trường, Thịnh Ngọc Kha vừa thấy cậu đã thần thần bí bí kéo cậu đến một bên, nói: “Anh đến cũng thật đúng lúc, ngày hôm qua anh trai tôi gọi điện thoại tới, nói là một chú họ Giang có con gái vừa du học trở về, một hai phải bắt tôi đi gặp mặt, tôi đã từ chối rồi.”

Ngộ thủy tắc trốn, nhưng sông không phải đầy nước sao.

*Ngộ thủy tắc trốn ý là gặp nước phải chạy.

“Anh xem thử có phải hiện tại tôi không còn vận đào hoa nữa đúng không?”

Kỳ Vũ Thu đánh giá trên dưới cậu ta một chút, vuốt cằm nói: “Vận đào hoa của cậu đúng là đã không còn, mà trực tiếp biến thành đào hoa sát luôn rồi, cậu làm như thế nào hay vậy?”

“Đào hoa sát gì?” Thịnh Ngọc Kha cũng thông minh, vừa nghe đã biết cái này còn đáng sợ hơn vận đào hoa, cậu ta u sầu nhíu mày lại: “Tôi cũng đã từ chối cô gái kia, hơn nữa một tháng gần đây trừ cô gái họ Giang tôi thật sự không cơ hội tiếp xúc với người khác phái, ở đoàn phim cũng không có ai liên quan tới nước có cảnh diễn chung với tôi.”

“Khó mà nói, loại chuyện này phải phòng chính là hai chữ bất ngờ, nói không chừng ngày nào đó có người đυ.ng phải cậu.” Kỳ Vũ Thu an ủi vỗ bờ vai của cậu ta: “Tôi cho cậu một lá bùa mang theo trước, nếu xảy ra chuyện có thể gọi điện thoại cho tôi, đừng sợ.”

Lúc này lòng Thịnh Ngọc Kha tràn đầy thấp thỏm nhận bùa bình an từ cậu, thầm hạ quyết tâm, mấy tháng này phải canh phòng nghiêm ngặt.

Cảnh diễn buổi sáng đã quay xong một nửa, Kỳ Vũ Thu nhìn Lưu Thụy đang lại đây, bên cạnh còn có Liễu Tiếu ôm con trai đi theo.

Sắc mặt hai người có chút tiều tụy nhưng tinh thần vẫn còn tốt, nhìn thấy Kỳ Vũ Thu thì mỉm cười đi tới.

Gia Gia trong lòng ngực Liễu Tiếu vẫy tay với cậu: “Chào anh trai!”

Trong lòng ngực bé trai ôm một con gấu đồ chơi, đôi mắt đen bóng lấp láng, liếc mắt một cái còn có ảo giác như nó đang nhìn mình.

Kỳ Vũ Thu cười xoa bóp mặt Gia Gia, sờ soạng đầu con gấu: “Hôm nay Gia Gia tới đi đóng phim cùng ba ba sao?”

Gia Gia gật mạnh đầu: “Em mang theo gấu nhỏ cùng mẹ đến với ba ba, hôm nay sinh nhật của gấu nhỏ, một nhà chúng em phải ở cạnh nó!”

Liễu Tiếu đặt Gia Gia xuống mặt đất, cười hôn cái trán đứa bé với con gấu: “Gia Gia ngoan nhất, con chơi với gấu nhỏ trước đi, đừng đi xa quá.”

Gia Gia gật đầu sau đó ngồi lên ghế cầm gấu nhỏ củng xem phim hoạt hình, Liễu Tiếu nhìn cậu trên mặt mang theo nụ cười ôn hòa, nói với Kỳ Vũ Thu: “Ngày đó tôi quá thất thố, chưa kịp nói lời cảm ơn, cảm ơn cậu đã cứu con trai tôi.”

Kỳ Vũ Thu xua tay: “Chuyện nhỏ không tốn sức gì.”

Lưu Thụy thay đổi trang phục diễn viên xong đi ra, lặng lẽ đến phía sau Gia Gia, bỗng nhiên hô to một tiếng làm đứa bé sợ tới mức kêu to, đôi mắt tròn xoe của gấu nhỏ trong lòng ngực càng sáng, bộ dạng cũng bị hoảng sợ.

Lưu Thụy ôm đứa bé với gấu nhỏ vảo trong ngực cười ha ha: “Ba ba soái không?”

“Soái!” Gia Gia hô to, hai cha con ôm thành một cục.

Kỳ Vũ Thu nhìn một màn này trong lòng cũng ấm áp.

Cậu quay xong cảnh diễn của mình thì ngồi ở một bên nghỉ ngơi, sau đó lại thấy paparazzi quen thuộc kia.

Kỳ Vũ Thu không biết anh ta đang chụp ai mà hết sức chuyên chú, cậu bước chậm rãi tới, duỗi chân đá vào chân anh ta: “Anh bạn, có bận lắm không?”

Lý Siêu Dương đang hết sức chuyên chú tìm góc độ, thuận miệng nói: “Rất bận, làm ăn lớn.”

“Này, nói cho tôi nghe thử đi, làm ăn lớn chuyện gì?” Kỳ Vũ Thu cũng ngồi xổm xuống nhìn màn hình anh ta.

Tuy Lý Siêu Dương đang đắm chìm trong sự chụp lén không kiềm chế được, nhưng tính chuyên nghiệp cơ bản vẫn làm anh ta tỉnh táo lại trước khi bị nhìn trộm màn hình.

Anh ta quay đầu nhìn thấy Kỳ Vũ Thu đang cười tủm tỉm ngồi xổm bên cạnh mình, lập tức mông ngã ngồi xuống mặt đất.

“Chào, chào cậu.” Anh ta vội vàng thu hồi di động, lắp bắp nói, còn cố ý làm ra biểu tình bất ngờ giống như không thể tin được lại có minh tinh đến gần mình.

Đáng tiếc kỹ thuật diễn quá kém, Kỳ Vũ Thu nhìn xong cũng cảm thấy có chút xấu hổ.

“Hôm nay anh làm chuyện lớn với ai vậy?” Kỳ Vũ Thu kiên nhẫn nâng người dậy: “Ai đúng rồi, mấy người có nhận được văn hàm của luật sư chưa?”

“Văn hàm luật sư gì?” Bộ dạng Lý Siêu Dương ngơ ngác: “Tôi là người đúng đắn không làm trái pháp luật, cậu đừng có vô duyên cô cớ vu oan người trong sạch!”

Kỳ Vũ Thu chống cằm đánh giá anh ta, chậc chậc hai tiếng: “Nói lời này giống như tôi oan uổng anh lắm vậy, video Hàn Thần hắc tôi hôm qua là do anh đăng đúng không?”

Cái trán Lý Siêu Dương đã thấm ra vài giọt mồ hôi lạnh, anh ta nhớ lần trước sau khi quay video xong rời đi, Kỳ Vũ Thu hình như có vẫy tay với anh ta, lúc ấy anh ta cho rằng Kỳ Vũ Thu xem anh ta là nhân viên công tác nên không có để ý, hơn nữa có chút chột dạ cuối cùng vội vàng rời đi.

Không ngờ lúc đó Kỳ Vũ Thu đã biết anh ta đang chột dạ!

Bất quá loại chuyện này anh ta không thừa nhận Kỳ Vũ Thu có thể làm gì anh ta.

Tâm lý Lý Siêu Dương ổn định lại, ra vẻ mê mang nói: “Cậu nói gì vậy, tôi chỉ là diễn viên quần chúng, chụp lén gì. Tôi căn bản không quen biết Hàn Thần, nếu như tôi biết cậu ta còn có thể ở chổ này làm diễn viên quần chúng không lộ mặt sao? Cậu tìm lầm người rồi.”

Kỳ Vũ Thu vỗ bờ vai của anh ta, cười đến hiền lành: "Anh bạn, đừng sợ, tôi cũng chưa nói muốn tìm anh gây phiền toái, tôi chỉ là muốn cho anh một cơ hội đăng tin tức lớn thôi, loại tin tức kinh động toàn bộ giới giải trí, thế nào, muốn hay không?”

Đầu tiên ánh mắt Lý Siêu Dương sáng lên, tiếp theo trên mặt lại xuất hiện biểu tình do dự, Kỳ Vũ Thu đã biết mình nhận tiền hắc cậu còn có thể rộng lượng cho anh ta tin tức lớn sao?

Này tuyệt đối không có khả năng, tám phần là lừa anh ta, trong đầu Lý Siêu Minh xoay chuyển, vẫn vô cùng kiên định từ chối nói: “Tôi không biết cậu đang nói cái gì, tôi không có hứng thú với tin tức lớn, cậu đi tìm người khác đi.”

Mặt Kỳ Vũ Thu đầy đáng tiếc thở dài: “Ai nha, cơ hội tốt như vậy thật sự không biết nên cho ai, chuyện Thân Triệu Thanh có con trai mà tuôn ra chắc chắc sẽ trở thành tin tức bạo nhất giới giải trí.”

“Cậu, cậu nói cái gì? Thân Triệu Thanh có con trai?!” Lý Siêu Dương nghe được Kỳ Vũ Thu nói giọng nói đã kích động đến run, đó chính là Thân Triệu Thanh, là đỉnh lưu trong đỉnh lưu, fans Weibo có cả trăm triệu, số liệu hàng năm chiếm cứ đầu bảng các loại khác nhau.

Nếu anh ta thật sự nắm được tin tức này chắc chắc có thể trở thành paparazzi giới Nam Ba Loan! Tưởng tượng như vậy tim Lý Siêu Dương cũng bắt đầu đập nhanh hơn.

*Nam Ba Loan là phương tiện truyền thông xanh của Đài Loan.

“Anh kích động như vậy làm gì?” Kỳ Vũ Thu cười như không cười nhìn anh ta: “Không phải không có hứng thú sao.”

“Này, ai mà không biết Thân Triệu Thanh, tin tức bạo như thế đổi lại là ai khác cũng muốn nghe xem.” Lý Siêu Dương vẫn cứ vô cùng mạnh miệng, bất quá thái độ lại thành thật rất nhiều: “Aiz, Cậu lấy tin tức từ đâu? Là có người tìm được con trai cậu ta sao?”

Kỳ Vũ Thu lắc đầu: “Không phải, nếu thật sự có người tìm được con trai anh ta thì tin tức này làm sao có thể giấu đến bây giờ?”

Lý Siêu Dương nóng lên đầu đã bình tĩnh lại, không tin nói: “Vậy làm sao cậu biết, hai người các cậu cũng không thân, không phải bịa chuyện đó chứ?”

“Tôi bịa chuyện này làm gì?” Vẻ mặt Kỳ Vũ Thu oan uổng: “Tin hay không thì tùy, nếu không phải sự thật tôi nói cho anh cái này làm gì, anh lại không phải paparazzi, tôi chỉ cần giao chứng cứ cho người khác là có thể thể kiểm được ít tiền.”

Nói xong cậu đứng dậy rời đi, Lý Siêu Dương thấy thế vội vàng ngăn cậu lại: “Ai ai Cậu đừng đi!”

Kỳ Vũ Thu không để ý đến anh ta mà lo đi về lều che nắng của mình, vừa đi vừa lẩm bẩm: “Ngày mai 12 giờ, đứa bé đáng thương ở nghĩa trang Tây Giao kia cuối cùng cũng có thể thấy ánh mặt trời, đáng tiếc không biết ai là người đầu tiên nhìn thấy nó.”

Sau khi Lý Siêu Dương nghe được đầu tiên là cả kinh trong lòng, ngay sau đó là mừng như điên.

Nghĩa trang, con trai, Thân Triệu Thanh, đặt ba từ này ở bên canh nhau chắc chắn có thể làm bùng nổ tin tức!

Anh ta do dự một chút, khẽ cắn môi, gửi tin nhắn cho cấp trên đẩy lùi toàn bộ công việc đang làm lại, ôm trang bị của mình rời khỏi phim trường.

Kỳ Vũ Thu nhìn paparazzi rời đi, uống miếng nước, cười. Có nhân tài này, chuyện của Thân Triệu Thanh không lo không nháo được cho cả thiên hạ đều biết.

Giữa trưa, Liễu Tiếu gọi cơm cho mọi người trong đoàn phim, một nhà Lưu Thụy còn có Thường đạo kêu Kỳ Vũ Thu tới, lấy cho cậu một phần ăn đặc biệt xa hoa.

Thường đạo mở một lon Sprite: “Tiểu Kỳ, Gia Gia là con nuôi tôi, lời cảm ơn đã nói nhiều, chỉ cần sau này có lão Thường tôi ở đây, cậu muốn quay phim tôi đều có thể cho cậu cảnh diễn!”

“Hôm nay không thể uống rượu, chờ đóng máy tôi chắc chắn sẽ mới cậu đến nhà, không say không về!”

Bả vai Kỳ Vũ Thu bị ôm lắc lư giống như gà con không hề có có hội giãy giụa tìm đường sống, cậu không thể nhịn được nữa bắt lấy bả vai Thường Ngôn, ấn vào huyệt đạo của ông ta mới làm ông ta buông lỏng tay.

“Ai u, nhìn thấy không, nhìn thấy không!” Thường Ngôn nhún vai để cho mọi người xem: “Tiểu Kỳ thật sự có tài ha ha ha ha.”

Làm như rất vinh quang vậy, không riêng gì hai vợ chồng Lưu Thụy, ngay cả Gia Gia đều có vẻ mặt ghét bỏ.

Váo lúc ăn cơm, cách đó không xa truyền đến một trận ồn ào, Kỳ Vũ Thu quay đầu nhìn lại, một đám cô gái nhỏ giơ bảng tên lên, gân cổ nhìn sang bên này kêu lớn.

“A anh trai anh trai! Thật soái ~”

“Anh trai vất vả quá, đóng phim cho tốt đi không cần quan tâm chúng em, chúng em rất ngoan!”

Thường Ngôn cũng nhìn thoáng qua bên kia, cười nói: “Đây là fans Thẩm Thụy Lâm tới tham ban, mấy cô gái nhỏ này ở không được nửa giờ phải đi, vì nhìn thấy một lần mà dù ở trời nam biển bắc cũng phải ngồi máy bay chạy tới, chấp nhất thật."

Tầm mắt Kỳ Vũ Thu di chuyển sang bên cạnh, fans của Hàn Thần cùng Thịnh Ngọc Kha cũng đứng ở ngoài phim trường, tuy người bên ngoài không nhiều lắm nhưng cũng có vài cô gái vẻ mặt đầy vui vẻ nhìn bọn họ.

Cậu vẫy tay với Đặng Triều: “Sao không có fans của tôi?”

Tốt xấu gì cậu cũng là nam số 4, ngay cả Thịnh Ngọc Kha cũng có fans mà cậu không có.

Đặng Triều cổ vũ một tiếng: “Anh Kỳ, với hình tượng của anh trên mạng mà có fans tới em mới lo lắng đó, hiện tại tới tìm anh tám phần đều là anti-fan, không chừng trong túi có axít gì đó, rất nguy hiểm.”

Giọng Đặng Triều không nhỏ, người bên cạnh đã bắt đầu che miệng cười trộm, thiếu chút nữa Kỳ Vũ Thu phun ra một ngụm máu: “Cậu không thể nói nhỏ chút sao?!”

Đặng Triều vội vàng khom lưng: “Bất quá anh Kỳ, em mà làm việc thì anh cứ yên tâm, em không dám để anti-fan thật tới, em có thể tiêu tiền mới người đến, em đã mua mấy fans giờ họ đang đi trên đường, chỉ là hơi kẹt xe, nhưng mà bọn họ vừa mới nói sẽ lập tức đến liền!”

Quả nhiên không lâu sau có mấy bản tên viết tên cậu xuất hiện ở ngoài phim trường, nhưng đám người Kỳ Vũ Thu vừa vào mới nhìn thấy, vậy mà lại là mấy nam sinh cao lớn thô kệch!

Đặng Triều gãi đầu: “Em đã nói là chọn mấy người tốt……”

Kỳ Vũ Thu tò mò hỏi một câu, cậu không phải thật sự để ý chuyện này, nào biết Đặng Triều lại không đáng tin cậy như vậy, làm chính cậu cũng muốn cười.

Cái này thì thôi đi, mấy nam sinh kia lại còn vô cùng chuyên nghiệp giơ bản tên hô to: “Kỳ Vũ Thu em yêu anh!”

Giọng nói đó trong nháy mắt đã áp qua ba nhóm nữ sinh bên kia, đúng thật là nổi bật giữa đám đông.

Tất cả nhân viên công tác ở phim trường đều kinh ngạc nhìn về phía Kỳ Vũ Thu, Kỳ Vũ Thu bụm nữa mặt xua tay với Đặng Triều, yêu cầu cậu ta nhanh chóng rời đi giải quyết bọn họ.

“Anh tốt xấu gì cũng nên đi theo nói vài câu với bọn họ chứ, anh nhìn xem mấy bé trai kia, quá chân tình, thậm chí còn khóc luôn, em cảm thấy cậu ta tám phần là fan thật của anh.”

Kỳ Vũ Thu đi qua nhìn, quả nhiên có một thiếu niên lớn lên trắng nõn sạch sẽ ngẫng mặt gào khan, khóc lớn, nhưng lại không thấy một giọt nước mắt.

Cậu xì cười một tiếng, cùng Đặng Triều đi đến trước mặt mấy người kia, hỏi thiếu niên: “Khóc cái gì?”

Thanh niên oa một tiếng khóc càng lớn: “Em, em cuối cùng cũng nhìn thấy anh, Kỳ Vũ Thu em rất thích anh!”

Kỳ Vũ Thu:……

“Được, bỏ xuống đi, đã biết mấy người do tôi tiêu tiền mua fans giả rồi, đừng diễn.”

Mấy nam sinh cười nhạo thu bảng tên lại, thiếu niên kia cũng lập tức im bặt, nhưng vừa nãy diễn quá mức thật sự đã có vài giọt nước mắt rơi, cậu ta thút tha thút thít nói: “Cài này, đã nói là khóc thành tiếng sẽ trả thêm 80, có thể trả cho tôi được chưa?”

“Cho cho cho, tiểu tử cậu mới bao lớn, không học tập cho tốt ra đây làm gì? Tôi không có kêu bọn họ tìm trẻ con tới?” Đặng Triều xoa đầu mình, có chút bất mãn với fans giả lòng dạ hiểm độc kia.

Lưu Thụy đi tới hỏi: “Đứa bé này làm sao thế?”

Kỳ Vũ Thu cười nói: “Fans tôi tiêu tiền mua tới, rất chuyên nghiệp, chú xem khóc luôn rồi!”

Thiếu niên được khen chuyên nghiệp còn ngượng ngùng gãi đầu, nhìn Lưu Thụy, lại nhìn Kỳ Vũ Thu, bỗng nhiên để sát vào bọn họ nói: “Thật ra trừ việc giả fans tôi còn kiêm chức đoán mệnh, tôi xem hai ngươi gần đây sẽ xui xẻo, bùa bình an một lá hai trăm, thế nào, muốn mua hai lá hay không?”

Lưu Thụy:……

Kỳ Vũ Thu:……