Chương 81: Sao nàng lại có thể là Tiểu Ly

Đế Nhan Ca nằm ở trên bãi cỏ, cảm nhận được cơn gió nhẹ đang thổi qua.

Nàng chỉ cảm thấy bây giờ rất mệt mỏi, mệt mỏi đến mức chỉ muốn đi ngủ, nhưng mà.... Ngủ thế nào cũng không thể ngủ được.

Đan dược này quả nhiên công hiệu rất mạnh, mặc dù hiện tại nàng đã là một phế vật, nhưng nếu không có tình huống tác động phía ngoài, đoán chừng nàng sẽ như vậy hết mười ngày nửa tháng.

Mười ngày nửa tháng đó, ai mà biết trong khoảng thời gian này sẽ xảy ra chuyện gì.

Vì thế nàng dùng sức mở mắt ra.

Ở trên đầu là một cây cổ thụ rậm rạp, ánh mặt trời tờ mờ chiếu trên người nàng, khiến cho thân thể nàng đang lạnh lẽo cảm nhận được một tia ấm áp, ở dưới thân xung quanh đều là cỏ dại, bốn phía ngoại trừ cây cổ thụ ra, cái gì cũng không có, chỉ có những tiếng kêu của côn trùng vang bên tai.

Trong cánh rừng này, chắc là sẽ có dã thú chứ nhỉ.

Chỉ là sau một lúc nàng nằm ở đây, thì chẳng xảy ra chuyện gì cả.

Vì thế Đế Nhan Ca cố gắng vươn người ngồi dậy.

Nàng để dồn một chút sức lực lại, dùng hết sức lực toàn thân cố gắng trở mình.

Sau đó, chỉ cần nàng khôi phục lại một chút sức lực, thì sẽ cố gắng chuyển động thân thể của mình, một lúc lại thêm một lúc, không biết đã trôi qua bao lâu, Đế Nhan Ca cảm giác được ở trên trán, chính là ở giữa lông mày có cảm giác rất ngứa.

Nhưng sức lực của nàng đã dùng để chuyện động, không còn một sức lực nào để gãi, ngứa đến mức nàng đã trực tiếp phát khóc.

Hơi nước mông lung ở trong mắt của mỹ nhân, nước mắt không kìm được rơi xuống, bộ dáng yếu ớt kia thật khiến người khác đau lòng, khiến mọi người đang nhìn động tâm.

Đây chính là lần đầu tiên mọi người nhìn thấy Đế Nhan Ca khóc.

Bọn họ biết, nhất định là nàng rất đau đớn.

Chỉ là rất nhanh, đã có người nhắc nhở.

"Đừng.... Đừng bị Yêu Đế mê hoặc, nhất định là hắn đang câu dẫn người khác."

"Nhưng mà... Hắn lúc đó, ít nhất lúc đó hắn đều không làm chuyện gì sai. Hắn đã vì Thanh Dương Đại Đế làm nhiều chuyện như vậy, nhưng đến cuối cùng Thanh Dương Đại Đế lại hiểu lầm hắn, hắn thật sự rất đáng thương."

"Dừng lại... Các ngươi hãy nghĩ đến tương lai sẽ có người hàng tỷ sinh linh chết ở trong tay hắn, mỗi một sinh mệnh đều có sự sống cả đấy."

Nếu như vậy, mọi người cùng nhau cúi đầu, cuối cùng Đế Nhan Ca ở trong màn sáng thật sự khiến người khác đau lòng, bọn họ lại không thể nhìn, sợ khi xem lại phải tiến lên liếʍ bình. (Dưới câu liếʍ bình mình tìm mãi không hiểu được ai hiểu thông cảm giúp mình với nha.)

Quả nhiên Yêu Đế đúng là có độc mà.

.....

Đế Nhan Ca ở bên kia đang khóc lóc, cảm thấy ở giữa mày không còn ngứa nữa, chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng nặng nề, cả người giống như mất đi toàn sức lực.

Ở ngoài màn sáng Lạc Tử Ngâm sợ hãi kêu lên một tiếng, lại hôn mê bất tỉnh.

Mọi người kinh ngạc nhìn Lạc Tử Ngâm, có một vài người tò mò đưa bàn tay chạm vào màn sáng, kết quả che đầu hét lên một tiếng, run rẩy ngã lăn ở trên mặt đất.

"Không ổn, đạo tâm của bọn họ sẽ bị phá hủy mất."

Lúc này, mọi người mới hiểu rằng Đế Nhan Ca khóc vì cái gì, quả nhiên nàng rất đau đớn, đau đến mức khi nàng ở bí cảnh chịu khổ năm năm, cũng không thể chịu nổi nỗi đau đớn này, có thể nghĩ được nó sẽ đau đớn thế nào.

Khả năng là so với năm đó ở trong Kiếm mộ, nàng còn đau khổ hơn.

Chẳng qua mọi người cũng không thể hiểu được, vì sao đột nhiên Đế Nhan Ca lại đau đớn như vậy, tuy rằng lúc trước có đau đớn, nhưng cũng sẽ không như vậy.

"Ta biết rồi, đây chính là lời nguyền của Yêu Đế chịu sắp bắt đầu phản phệ lại đấy. Các ngươi nhìn đi, hoa văn ở trên trán hắn đang thay đổi rồi kìa."

Mọi người nhìn thấy ký hiệu ở trên trán Đế Nhan Ca, sau đó biến thành một nụ hoa màu tím nhạt.

Ấn ký nụ hoa vẫn nhỏ như cũ, chỉ chiếm vị trí ở giữa đôi lông mày một chút, lại làm cho khuôn mặt của Đế Nhan Ca vốn đã xinh đẹp, bây giờ phảng phất lại mang thêm mị hoặc tận xương.