Chương 14: Phế Linh Căn (1)

Cơ hội là đệ tử thân truyền gì gì đó bỏ qua không nói, nhưng cái nơi gọi là mộ kiếm này, nàng đi là cái chắc.

Không đúng, hình như trong kịch bản có đất diễn của nam chính Tiêu Tuyệt ở đây thì phải.

Trông cốt truyện, hắn tư chất bình thường nếu không muốn nói là kém, Kiếm Tâm Tông liền không chấp nhận hắn.

Vì tiến vào tông môn, hắn đi theo lộ tuyến vào mộ kiếm, gần như trải qua cửu tử nhất sinh, cuối cùng được sự tán thành của linh kiếm, được nhận vào tông môn trở thành đệ tử thân truyền của trưởng lão tông môn.

Linh gì kiếm nào nàng không có hứng thú gì, nhưng mơ tưởng cùng nàng đoạt kịch bản cửu tử nhất sinh … thì đừng mơ.

Sáng sớm ngày hôm sau, Lạc Tử Ngâm liền bị Đế Nhan Ca đánh thức, chuẩn bị cho việc đo tư chất nhập môn.

Dù sao chỉ có đem tiểu tử này tiến vào Kiếm Tâm Tông, đảm bảo sự an toàn của hắn trả mối ấn tình, con đường của nàng cũng được viên mãn.

Thân là đại nhân vật phản diện trong tương lai, theo Đế Nhan Ca để Lạc Tử Ngâm tiến vào môn phái nhỏ này,tuyệt đối không có vấn đề gì xảy ra.

Ở những người khác xem ra, cũng là như thế.

Thế là đám người bên ngoài thấy khuôn mặt khó coi của Lạc Tử Ngâm đều, há miệng thổi phòng.

"Thanh Dương Đại Đế tư chất cao như thế còn cần phải đo? Có thể ở lại môn phái nhỏ nhoi này đã là phong quang cho tông môn này rồi.."

"Nghe nói Thanh Dương Đại Đế trời sinh Tiên Linh Căn, thân thể lại đều là Thuần Dương huyết mạch, thật sự là tiện nghi cái kia tiểu môn phái này quá rồi."

"Nói như vậy, Ma Tôn Tiêu Tuyệt đã từng là đệ tử của môn phải nhỏ nhoi này.Tiểu môn phái này cũng ghê gớm thật đấy."

"Ma Tôn tính là cái gì chứ, còn khôngphair như thường đều bị yêu đế Đế Nhan Ca , trấn áp tại Hoang Cổ chi địa, vĩnh thế cũng đừng nghĩ thoát ra sao?"

"Vậy nếu Đế Nhan Ca chết rồi, Tiêu Tuyệt có thể hay không thừa cơ chạy ra ngoài?."

"Ngươi cho là chúng ta ở thần giới một đám đều là phế vật hết à? Có thể gϊếŧ được một cái Đế Nhan Ca, lần sau liền có thể gϊếŧ được Ma Tôn."

"Nhưng kính thiên đạo chỉ có thể khởi động một lần duy nhất. . ."

Đám người líu ra líu rít.

Bên trong màn sáng, âm thanh khinh thường đột nhiên vang lên:

"Phế linh căn, phàm phẩm huyết mạch."

Lần này, mọi người tại đây trong nháy mắt trầm mặc.

"Ha. . . Ha ha, không hổ là Thanh Dương Đại Đế, liền xem như phế linh căn, cũng có thể. . . Ách. . ."

"Nhất định là công cụ đo tư chất đó đã có vấn đề, Thanh Dương Đại Đế làm sao có thể là phế linh căn."

"Đúng, đúng. . ."

Tất cả mọi người ở nơi này liên tục nói những lời hoa mỹ lấy lòng y, nhưng ai cũng biết, phế linh căn, cho dù có công pháp mạnh đến đâu, cũng không có khả năng phi thăng, càng không có khả năng trở thành một trong những Đại Đế mạnh nhất.

Ngay cả Lạc Tử Ngâm cũng có chút hoảng hốt , bởi vì trong ký ức của y, từ ngày đó ngất xỉu về sau, tỉnh lại lần nữa đến bây giờ, y đã sinh hoạt ở Kiếm Tâm Tông, tư chất cái gì, chưa hề có ai đề cập qua với y,lại thêm khi đó y còn nhỏ, cho nên không có tu luyện.

Không biết từ lúc nào, y mới bắt đầu tu luyện, từ khi bắt đầu tu luyện y liền đạt tới nhất phi trùng thiên, năng lực tu luyện nghịch thiên, thuận lợi vô cùng.

Lạc Tử Ngâm trầm mặc một hồi, nói một mình:

"Nhất định là sư phụ cùng sư tỷ len lén cải biến tư chất của ta."

Mặc dù có chút gượng ép, nhưng cũng chỉ có lời giải thích này mới lý giải được thắc mắc của y.

. . . . . . . .

Một bên khác.

"Tiểu tử, ngươi có đo hay không? Đệ đệ của ngươi đã phế rồi, ngươi đo hay không? Không đo thì cụt nhanh lên.."

Đệ tử Kiếm Tâm Tôn, trừng mắt nhìn tướng mạo tinh xảo của Đế Nhan Ca, hiển nhiên đối với tướng mạo của nàng có rất nhiều oán giận.

Đế Nhan Ca chỉ là cười cười:

"Ta tư chất bình thường, nên ta muốn xông vào mộ kiếm."

"Cái gì? Ngươi muốn xông vào Mộ Kiếm?" Đệ tử Kiếm Tâm Tông kia , nhìn không được,không thể tin trừng lớn con ngươi,

"Ngươi cũng đừng hối hận. Coi như ngươi vẫn còn con nít, nhưng lời vừa nói ra chắc chắn không thu lại được, ngươi liền sẽ không có còn đường rút lui đâu."

"Đa tạ đại thúc nhắc nhở, ta vẫn muốn đi xông vào mộ kiếm. Ta không thể không xông vào đó."

Đệ tử kia bị gọi lại đại thúc, mặt liền có chút vặn vẹo muốn đánh người:

"Ha ha."

Khi biết có người muốn xông vào mộ kiếm, Kiếm Tâm Tông một đám đệ tử đều hiếu kỳ chạy đến vây quanh xem thử.

Chỉ là, khi nhìn thấy Đế Nhan Ca vẫn là một đứa bé về sau, có người khinh bỉ, có người lại xem thường, cũng có người mang tâm lý kịch vui để hóng và tất nhiên cũng sẽ có người khuyên nhủ nàng từ bỏ.

Dù sao khi đó nàng vẫn chỉ là một đứa bé, làm sao biết nơi đó nguy hiểm như thế nào.

Nghe nói Mộ Kiếm này, là Kiếm Tâm Tông ngoài ý muốn phát hiện ra khi trước, nơi nay là một chỗ vô danh, để tăng sự huyền bí, cùng bí ẩn liền cái danh Mộ Kiếm ra đời.

Đi vào người có hàng vạn, nhưng để mà ra người lại chỉ có thể đếm đếm trên đầu ngón ray, mà lại khi ra,người không phải trọng thương, chính là điên rồi, ngay cả Tông Chủ Kiếm Tâm Tông có tu vi cao nhất khi vào thậm chí kém chút nữa chết ở bên trong.

Về sau, nơi mộ huyệt này lập tức nhất chiến thành danh, nhưng mà cho dù những cường giả của các đại tông môn đi vào cũng lành ít dữ nhiều.

Lại thêm, bọn hắn phát hiện bên trong chỉ là những loại kiếm tư chất bình thường, kém.

Thời gian dần trôi qua, các đại tông môn cũng dần mất đi hứng thú.