Chương 3: 2.Chồng tương lai có xấu tính không?

Đèn kích hoạt bằng giọng nói ở hành lang chợt bật chợt tắt, Bạch Dung bắt không kịp, đành phải lấy điện thoại di động ra chiếu sáng.

Cầu thang ở khu dân cư cũ rất hẹp, hành lang đặt rất nhiều vật dụng linh tinh, nếu không cẩn thận sẽ va phải. Căn nhà cậu thuê nằm ở tầng bảy. Thực ra cũng không hẳn là tầng bảy, nó chỉ là một căn gác nhỏ có mái hình tam giác, chỉ có đứng ở giữa phòng mới có thể đứng thẳng.

Ổ khóa trên cửa có chút hư hoại, phải tốn rất nhiều công sức mới mở được. Công tắc đèn ở ngay cạnh cửa, Bạch Dung trong bóng tối mò công tắc, căn phòng trở nên sáng sủa hơn. Gác mái cũng đã cũ, không gian cũng rất nhỏ, chỉ kê được một cái giường và một cái bàn nhỏ. Phòng tắm ở cuối cùng, có một vách nhỏ cũng là nhà vệ sinh, diện tích nhỏ đến mức đôi khi thật khó để xoay người.

Trên gác xép không có bếp, chủ nhà sợ Bạch Dung đốt nhà nên không cho cậu vào nấu ăn. Cậu luôn phải gói những hộp cơm rẻ tiền nhất ở bên ngoài mang về.

Phòng tuy đơn giản nhưng lại rẻ, chỉ có năm trăm tệ một tháng. Cậu làm việc bên ngoài, sau khi trả tiền thuê nhà, tiền điện nước, cậu còn tiết kiệm được một ít tiền dùng để đóng học phí. Nếu không phải ký túc xá của trường có kiểm soát người ra vào, có khi đi làm về muộn thì không thể vào, thì cậu đã không thuê căn phòng này.

Cậu tự hỏi liệu Alpha có cho phép cậu tiếp tục học sau khi kết hôn hay không. Alpha có tính chiếm hữu rất cao, đặc biệt là đối với Omega của mình. Sau khi kết hôn, rất ít Alpha sẽ để vợ xuất đầu lộ diện. Một số Alpha còn cho rằng không nên cho phép Omega học tập, để Omega học tập là lãng phí tài nguyên. Omega nên ở nhà chăm sóc chồng con, đồng thời là một công cụ ngoan ngoãn và xinh đẹp để thỏa mãn tìиɧ ɖu͙©.

Bạch Dung không muốn trở thành người như vậy. Cậu muốn cùng Alpha kia thương lượng, để cậu tiếp tục học đại học. Alpha sẽ không cần trả tiền, cậu sẽ tự mình kiếm tiền.

Bạch Nhung đặt hộp thức ăn trưa lên chiếc bàn nhỏ, mở ra, với tay lấy chiếc ghế thấp ngồi xuống, vừa ăn vừa suy nghĩ về tương lai.

Sau khi đồng ý với Bạch phu nhân gả đi, Bạch Dung lên mạng tìm kiếm "Phó Cẩm Châu".Cậu nhìn thấy rất nhiều tin đồn nhảm, Bạch Dung thậm chí còn không dám đọc sách khiêu da^ʍ khi bấm vào tin tức khiến thế giới quan của cậu tan vỡ.

Trong tin đồn nói S/M là gì?

Làm sao bạn có thể ngủ với nhiều Omega như vậy trong một đêm?

Tại sao những Omega đó lại thích một Alpha xấu xí và già nua?

Bạch Dung không dám nhìn nữa, điện thoại trong tay hắn như củ khoai nóng hổi.

Nếu không phải cậu lo lắng mình làm rơi điện thoại, không có tiền sửa thì cậu từ lâu đã vứt nó đi rồi.

Tại sao lại như vậy?Chồng tương lai của cậu là một tên biếи ŧɦái già nua và xấu xí. Khó trách Bạch phu nhân không cho Bạch Ngọc gả đi, Bạch phu nhân sao có thể để nhi tử quý giá của mình phải chịu khổ gả cho một tên cặn bã như vậy?

Bạch Dung hoảng sợ, cậu không muốn kết hôn, nhưng lại không thể phản kháng một mình bỏ trốn, hai mắt đỏ lên ủy khuất.Tâm trạng của Bạch Dung chán nản nên cũng không nhận ra có gì không ổn - tại sao những lời bàn tán lại không kèm theo một bức ảnh tử tế nào.

Không quan trọng. Bạch Dung tự an ủi mình, khóe mắt hơi ươn ướt.

Mỗi người đều có số mệnh của riêng mình, người em ruột thịt của cậu ấy như mây trên trời, còn cậu lại như bùn bị dẫm dưới chân. Có lẽ cậu chỉ đáng bị người khác sỉ nhục, không bao giờ nhìn thấy một tia hy vọng. Có kiếp sau thì tốt rồi, kiếp sau nhất định phải đầu thai thành một Omega khỏe mạnh, chỉ có như vậy cha mẹ mới yêu thương hắn.