Chương 2: 1.Một cuộc sống hoàn toàn khá(2)

“Mẹ.” Bạch Dung vừa rời đi, Bạch Ngọc liền chạy vào thư phòng của cha Bạch, ôm mẹ Bạch một cách trìu mến.

Bà Bạch đưa ngón trỏ ra, gõ nhẹ vào chóp mũi con trai nhỏ: “Lớn rồi còn muốn làm nũng với mẹ.”

Bạch Ngọc mỉm cười, nhăn cái mũi nhỏ: "Dù bao nhiêu tuổi, con vẫn là con của mẹ, làm nũng có sao đâu?"

Đứa trẻ lớn lên ngọt ngào như trong hũ mật này rất giống Bạch Dung, họ là anh em, nhưng vì được cha mẹ sủng ái nên một người là thiên nga nhỏ tự tin và tao nhã, còn người kia là vịt con xấu xí, tự ti. .

Bạch Dung và Bạch Ngọc là song sinh, đều là Omega. Đối với xã hội ngày nay, Omega là trân bảo , là vật quý hiếm, ngay cả Omega sinh ra ở khu ổ chuột cũng sẽ được xã hội bảo vệ.



Tuy nhiên, những ưu ái này không áp dụng cho Omega bị khuyết tật.

Bạch Dung là một Omega khuyết tật. Tuyến thể bẩm sinh bị khiếm khuyết khiến cậu không thể sản sinh ra pheromone, khó thụ thai, thể lực cũng không thể so sánh với Beta chiếm dân số đông đảo nhất.

Omega như cậu không bao giờ có kết cục tốt đẹp. Cho nên cha Bạch mới nói thay thế gả đi là lựa chọn tốt nhất của Bạch Dung. Không có Alpha nào sẽ cưới một Omega vô dụng như vậy, nếu không có hôn ước, đối phương phải cưới một đứa trẻ nhà họ Bạch, Bạch Dung sẽ không có cuộc sống tốt như thế.

"Ca ca đồng ý sao?" Bạch Ngọc vội vàng hỏi.

Theo như hôn ước, đối phương muốn gả con út Bạch gia Bạch Ngọc, nhưng Bạch Ngọc có tâm, hơn nữa nghe nói đối tượng kết hôn là một Alpha trung niên mập mạp, lượng pheromone không cao.

Hắn thà chết còn hơn để hắn cưới loại Alpha này. May mắn thay, hắn có một người anh em sinh đôi. Hai người chỉ cách nhau có mấy phút, ai là anh ai là em cũng không phải việc Bạch Dung quyết định, cho dù lúc đó có bị phát hiện thì Bạch Dung cũng đã gả đi rồi.

“Anh ấy đồng ý rồi.” Bà Bạch vỗ nhẹ tay anh an ủi: “Nếu nó không đồng ý, bố mẹ sẽ tìm mọi cách để nó từ bỏ . Chúng ta không thể nhìn con gặp phải đau khổ.”

Cha Bạch cũng gật đầu: “Đúng vậy, con là con cưng của cả nhà, ta sao có thể để con gả qua chịu khổ được.”

"Anh sẽ không trách con chứ?" Bạch Ngọc vẻ mặt buồn bã thở dài, "Nếu anh ấy trách con, con sẽ cảm thấy rất áy náy."

Cha Bạch trợn mắt: "Nó dám? Nó chỉ có ích lợi như vậy mà thôi. Đừng lo lắng, con yêu, gần đây con không phải đang tìm hiểu đứa trẻ nhà họ Phó sao? Khi nào con mới mang nó về nhà để ra mắt với cha mẹ?"

Khi nhắc đến Phó Đình, trên mặt Bạch Ngọc hiện lên một tầng hồng hồng, hắn xấu hổ vô cùng: "Ba! Bây giờ còn quá sớm để gặp bố mẹ."

"Chỗ nào sớm chứ. Đợi các con xác định mối quan hệ, liền bàn chuyện đính hôn. Phó Đình là đứa trẻ tốt, con có bằng lòng buông tay nó không?"

Bà Bạch cũng rất hài lòng với Phó Đình : "Đúng vậy, con yêu, có một số việc phải quyết định càng sớm càng tốt."

Bạch Ngọc tuy e ngại nhưng vẫn hứa với bố mẹ sẽ sắp xếp thời gian đưa bạn trai về nhà ra mắt bố mẹ.

Phó Đình là con của Phó gia, nghe nói trong số các cháu của Phó gia, Phó Đình là một Alpha, trong vài năm nữa, toàn bộ Phó gia sẽ rơi vào tay Phó Đình. Đến lúc đó, Bạch Ngọc sẽ là bà Phó hợp pháp, và hắn sẽ đứng ở đỉnh cao trong giới nhà giàu.

Bạch Dung cũng gả vào Phó gia, đáng tiếc Bạch Dung không có may mắn như hắn, chỉ có thể gả vào một chi của Phó gia, kiếp này không bao giờ có thể quay trở lại.