Chương 10

.

18

Cố Hành Xuyên đoán không sai, Triệu Tân Dao thực sự làm loạn, tự s….át ở trong nhà kho.

Áo của cô ta xé nát, trên người thì có rất nhiều những vệt đỏ, nước mắt khiến tóc dính hết vào mặt, giọng nói đầy thê lương.

Cô ta áp con dao dọc giấy lên cổ mình.

“Cố Hành Xuyên! Tôi hận cậu! Tôi có biến thành quỷ cũng không tha cho cậu!!”

Tôi làm cái gì á? Mấy cái này không phải tôi làm thật mà, không hề liên quan đến tôi nha!

Cố Hành Xuyên nhìn tôi bằng ánh mắt kỳ quái: “Từ Khanh Dư, mấy vết thương trên người cô ta, thực sự không phải do cậu làm chứ?”

“Tớ thề, tớ chỉ đạp cô ta đúng một cái duy nhất, chứ tớ không hề chạm vào cô ta.”

Cố Hành Xuyên lấy di động ra gửi đi một tin nhắn, chưa đến một lát sau, cô giáo đã lao đến đây trên đôi giày cao gót.

Cô giáo đẩy kính, cao giọng: “Bạn học Triệu Tân Dao, tôi muốn nói chuyện riêng với em vài câu.”

Nhìn thấy cô giáo, đột nhiên Triệu Tân Dao run lên bần bật.

“Bà…… bà đừng có mà lại gần!” Cô ta hướng thẳng mũi dao về phía cô giáo.

Cô giáo bước về phía cô ta, tiếng giày cao gót gõ lên nền nhà như những tiếng đếm ngược, tiếng bước chân dừng lại, Triệu Tân Dao đột nhiên lao lên đâm về phía cô giáo, cô giáo nghiêng người tránh, rồi bắt lấy tay cô ta, hất văng con dao đi.

Rồi cô giáo tiến lên một bước, ghé sát vào tai Triệu Tân Dao nói gì đó.

Triệu Tân Dao vừa nghe xong thì đồng tử giãn lớn, cô ta như quả bóng bị xì hơi xẹp lép trên vai cô giáo, cô giáo đỡ cô ta, lấy áo khoác bọc cô ta lại, rồi đưa cô ta đi.

19

Đến tiết tự học buổi tối, cảnh sát đến, gọi tôi ra ngoài để thẩm vấn.

Tôi kể lại tất cả những chuyện đã xảy ra ở nhà kho, cảnh sát ghi lại lời khai với biểu cảm kỳ quái, còn hỏi tôi có chi tiết nào khác không.

“Chú cảnh sát muốn nghe chi tiết cái gì ạ?”

Cảnh sát không trả lời được, lúc rời đi còn hơi uất ức. Cố Hành Xuyên vẫn luôn trốn sau cửa để nghe lén, đã cười đến ôm bụng: “Từ Khanh Dư cậu được đó, còn dám hỏi vặn lại chú cảnh sát nữa?!”

“Tớ không hề nhé, tớ không biết chú ấy muốn nghe chi tiết chuyện gì thật mà.”

Chiều nay, ở Minh Cao truyền tai nhau một phiên bản: 【 Triệu Tân Dao muốn hiến thân như không thành, ngược lại còn bị người khác xâ m phạ..m 】.

Bên dưới là một đoạn video cut của camera giám sát, vừa hay quay được cửa của nhà kho.

Trong video, “Cố Hành Xuyên” vào trước, sau đó đến Triệu Tân Dao, không đến một lát sau “Cố Hành Xuyên” đã hoang mang hoảng loạn chạy khỏi nhà kho, cửa nhà kho cũng không đóng.

Từ video có thể nhìn thấy Triệu Tân Dao ngồi phệt dưới đất, tóc tai gọn gàng, và không mặc quần áo.

Triệu Tân Dao ngồi một lát, đang định đứng dậy, thì đột nhiên có một nam sinh cao lớn xông vào, rồi đóng cửa lại. Khi cửa nhà kho được mở ra lần nữa, nam sinh kia bỏ chạy, Triệu Tân Dao nằm dài trên đất giống y như một con búp bê vải rách nát.

Tâm trạng của tôi khi xem đoạn video giám sát giống như lúc uống nước ép chanh khổ qua vậy, rất khó chịu.

“Cố Hành Xuyên, tớ không nghĩ đến, sau khi tớ bỏ đi cô ta sẽ gặp phải chuyện này..……”

Cậu ấy vô cùng kinh ngạc: “Sao đấy, cậu đồng cảm với cô ta à?! Từ Khanh Dư, cậu biết vì sao cô ta lại đến nhà kho tìm cậu không?”

Dĩ nhiên là tôi biết, tôi không ngốc mà. Cô ta muốn gạo nấu thành cơm với “Cố Hành Xuyên”, sau đó dựa vào chuyện này để ép nhà họ Cố không được tạo áp lực cho cô ta nữa, thậm chí còn phải cứu cô ta khỏi hiểm cảnh.

Tuổi còn nhỏ mà không tập trung học hành chỉ nghĩ cách bày mưu tính kế, sử dụng thủ đoạn, cô ta rơi vào kết cục này chỉ có thể nói là do gieo gió gặt bão.

Nên, tôi không hề đồng cảm với cô ta. Nhưng……

“Tớ hy vọng cô ta phải ngồi tù, hy vọng có người khiến cô ta phải chịu tất cả những gì tớ đã từng phải chịu, hy vọng cô ta phải trải qua cảm giác đau khổ tuyệt vọng giống tớ.”

“Nhưng tớ không hề hy vọng cô ta bị tổn thương theo cách này, vì như thế, cô ta sẽ tìm cách đổ lỗi cho chúng ta, cô ta bị như vậy là do chúng ta.”

Cô ta sẽ không suy ngẫm về những lỗi lầm của mình, cô ta sẽ chỉ nuôi dưỡng hận thù trên nỗi đau của bản thân…… đây không phải là kết quả mà tôi muốn thấy nhất.

Triệu Tân Dao và nam sinh x…âm hại cô ta đều bị cảnh sát bắt đi, lúc họ bị bắt đi, tất cả giáo viên và học sinh đều đứng nhìn ở cửa sổ, mỗi người đều có suy nghĩ riêng, sợ là sau này ở Minh Cao sẽ có rất nhiều chuyện để kể về Triệu Tân Dao.

Nội dung không phải là Triệu Tân Dao bắt nạt, sử dụng bạo lực với bạn học, có ý đồ gi…ết người mà sẽ là Triệu Tân Dao người đẹp* bất hạnh, bị người khác hãm hại. (bản gốc: Hồng nhan bất hạnh: chỉ những người xinh đẹp nhưng gặp nhiều bất hạnh)

“Chắc cậu sẽ không thể thấy cô ta một khoảng thời gian rất dài đấy.” Cố Hành Xuyên thò đầu qua, hơi thở của cậu ấy phả vào tai tôi.

“Ừ, kết thúc cả rồi.”

“Chưa kết thúc đâu nhá, mai là kiểm tra giữa kỳ đó, cậu ôn tập thế nào rồi?”

“……”

.