Chương 19: Mở bán

Một tháng trôi qua, cửa hàng của các cô vô cùng thuận lợi, tiền lời cũng khả quan.

Chờ đến lần phát sóng trực tiếp lần này của ‘Điền viên giai vị’ mở ra, cho dù có bận nhưng Triệu Huyên Linh vẫn phải ấn vào xem.

Sau đó cô ấy liền phát hiện ra, cảm giác của cô ấy không hề sai, phòng phát sóng trực tiếp này thật sự rất thần kỳ. Sau khi xem xong, cảm xúc cả người đều được giải phóng, giống như bong bóng xì hơi, chỉ còn lại sự thoải mái và vui vẻ, động lực càng tràn đầy.

Mà bạn thân bị cô ấy lôi kéo cũng có cảm nhận như vậy.

Hơn nữa Triệu Huyên Linh còn phát hiện ở phần bình luận, đây không phải trùng hợp, những người xem phát sóng trực tiếp đều có cảm nhận như vậy.

Cho nên xuất phát từ yêu thích, cô ấy và bạn thân quyết đoán mua cải thìa, cô mua 10 cân của bạn thân là 5 cân.

Cô ấy tin, Tạ Ninh có thể tạo ra một phòng phát sóng trực tiếp đầy yên bình, tốt đẹp, chữa lành như vậy, cô cũng sẽ là một người tốt, không cần lừa gạt bọn họ.

Ngoại trừ Triệu Huyên Linh, kỳ thật còn có rất nhiều người đặt đơn, đều là những người có cảm xúc không ổn định được trấn an, vỗ về.

Mà những cái này, Tạ Ninh vẫn còn chưa biết.



Hơn hai trăm cân cải thìa đặt vào 3 cái sọt tre to, khiến đằng sau xe ba gác chật ních.

Tạ Ninh không còn cách khác, chỉ có thể đạp xe đạp chạy đằng sau, xe đạp điện duy nhất trong nhà buổi sáng chị dâu đã lấy đi làm, xe ba bánh của ba Tạ chở rau, trong nhà chỉ còn lại chiếc xe đạp hồi Tạ Ninh còn học cấp ba. Đã bao nhiêu năm qua nhưng vẫn chưa bị bán đi, cũng may chưa bị bán, nếu không hôm nay cô cũng không thể đi theo.

Nếu nông sản có thể bán đắt hàng, chỉ có một chiếc xe ba bánh là không thể, có lẽ phải mua một chiếc xe bán tải? Nhưng chuyện này để sau lại tính.

”Ông nội, mẹ, con đi đây.”

”Ninh Ninh, con nhớ đi chậm một chút.”

”Ài, nếu ta có thể lái xe ba bánh thì tốt rồi.” Ông nội đứng ở cổng nhà cảm thán, nếu ông lái được xe ba bánh hôm nay có thể đi cùng Ninh Ninh rồi.

Cải thìa là ông và Ninh Ninh cùng nhau gieo hạt, tuyệt đối là ăn ngon, cũng không biết có bán được không, bây giờ cũng đã qua thời gian đi chợ sáng.

Ông nội duỗi duỗi bàn tay, trông mong nhìn, một hồi lâu sau mới đi vào nhà.

Thời điểm Tạ Ninh và ba Tạ đến nơi đã hơn 8 giờ sáng, ở nông thôn buổi sáng cơ bản đều là người già đi chợ, mà người già đã quen dậy sớm, thường 6 giờ đã đi mua đồ ăn muộn lắm mới đến 8 giờ.

Khi đi qua chợ bán thức ăn, người cũng thưa thớt.

”Ninh Ninh, lần sau chúng ta phải đi sớm một chút, bằng không chút nữa một người cũng không có.” Ba Tạ mang rau xuống, một bên nói.

”Ba nói đúng.” Tạ Ninh lấy chìa khoá ra, mở cửa hàng.

Cửa hàng đã được dọn dẹp trước, bây giờ chỉ cần trực tiếp đem ra bày bán là được.

Ở trước cửa hàng đặt hai cái bàn ghép lại với nhau, trải một lớp giấy báo, Tạ Ninh và ba Tạ cùng nhau mang một nửa thùng cải thìa bày lên.

”Trước cứ bày tạm một chút này đi, chờ bán xong lại bày ra tiếp.” Ba Tạ.

”Vâng.”

Xếp xong, ba Tạ dường như đã hết việc để làm, nhưng Tạ Ninh bên cạnh đã lấy điện thoại di động ra chuẩn bị phát phát sóng trực tiếp, khi nãy cô đã nói lên đến cửa hàng sẽ mở lại phòng.

”Chào mọi người, chúng tôi đã vào trong thị trấn, đây là cửa hàng mặt tiền lần trước chúng tôi thuê được.” Theo thói quen giới thiệu qua một chút, Tạ Ninh liền để điện thoại vào giá đỡ, không hề có ý định giao lưu nói chuyện với fans.

[ 10 tệ một cân vẫn có chút đắt, chắc sẽ không có người mua đâu, nếu không chị gái nhỏ giảm giá thử xem? ]

[ Tôi cá cược, ba sọt rau hôm nay không thể bán hết, bán được một sọt đã rất khá. ]

[ Chị gái Tạ, tôi đã đặt đơn, tôi tin tưởng chị nhất định có thể bán hết. ]

Có thể có người xem bị giá rau doạ cho rời phòng, khi hái rau có hơn một nghìn người xem bây giờ chỉ còn khoảng tám trăm người, phần lớn người đều không tin Tạ Ninh sẽ bán được 10 tệ một cân cải thìa, bất quá bọn họ cũng không nói lời ác ý nhưng cũng có một ít người cổ vũ Tạ Ninh.

Tuy rằng thời gian chợ sáng đã qua, nhưng vẫn còn một ít người, cuối cùng những bó cải thìa xanh biếc, trong suốt như phỉ thuý cũng hấp dẫn một ít người chú ý vào xem.

Nhìn một cái mới phát hiện, cửa hàng lớn như vậy chỉ bán duy nhất một loại cải thìa? Nhưng bọn họ cũng biết, mặt tiền này lúc trước là của một đôi vợ chồng già bán hoành thánh, bây giờ đã chuyển nhượng?

”Cải thìa này mọc lên đẹp quá.”

Tinh thần ba Tạ lập tức tỉnh táo, “Đúng vậy, nhìn thử xem lá rau này đẹp như thế nào, xanh biếc giống y như phỉ thuý, hôm nay vừa mới nhổ, vẫn còn rất tươi ngon.”

”Đúng là không tệ, bán như thế nào?”

”Một cân 10 tệ.”

”10 tệ?” Thanh âm bác gái kia cất cao một chút, “Như vậy cũng quá đắt rồi, nếu không giảm giá chút đi.”

Ba Tạ nhìn về phía Tạ Ninh.