Sau khi tới buồng trong, phong chủ Đan Phong nói “Cho nó ăn tiếp Trúc Nguyên Đan đi.”
Thanh Hư xoa mồ hôi lạnh trên trán Ngôn Tẫn, lắc đầu nói “Không, linh đan hiệu lực quá mạnh, nên sắc cho nó chén thuốc chậm rãi chữa trị thân thể.”
Thanh Hư một bên nói rõ một bên phát ra mệnh lệnh.
Phong chủ Đan Phong thấy thế cũng có chút bất đắc dĩ “Nếu đau lòng như vậy, sư huynh còn phạt nặng thế làm gì? Ta trước đây có nói, mấy trăm côn kia chỉ khiển trách là được rồi.”
“Không phạt nặng có thể đem nó đánh tỉnh sao?” Thanh Hư có chút chút mỏi mệt nói.
Y làm sao biết phạt như thế có hơi nặng.
Nhưng y càng không muốn nghĩ tới hậu quả của việc Ngôn Tẫn hãm sâu tình chướng.
Năm đó Nguyên Âm đại sư Hủ Thiền Tự từng nói qua, đứa nhỏ Ngôn Tẫn này cùng thiên tài bình thường không giống nhau. Trên người hắn có khí vận bao phủ, năng lực lĩnh ngộ rất lớn, rất là thông tuệ, tương lại nhất định có một phen tạo hoá.
Nhưng quá mức thông tuệ cũng dễ tuệ cực tất thương*.
*tuệ cực tất thương, tình thâm bất thọ: thông tuệ ắt thương tâm, kê thâm tình khó thọ.
Hắn có một kiếp.
Tương lai sẽ huỷ trên phương diện này.
Cho nên Thanh Hư vẫn luôn lo lắng về đồ đệ của mình.
“Nếu như Vị Chước không phải đệ tử bổn tông, kẻ làm sư tôn như ta tất nhiên sẽ giúp nó dùng tông môn khuất phục đối phương. Nhưng Vị Chước không phải, nó là đệ tử của lão già Bình Cơ Phong kia. Dám động đến đồ đệ hắn, hắn không ngại cùng chúng ta liều mạng.”
Trừ cái này ra, Đoạn Vị Chước cũng là thiên tài kiếm tu hiếm có khó tìm.
Y không có khả năng vì đồ đệ của bản thân mà huỷ đi một đệ tử tương lại có thể phi thăng.
Còn nói, đứa nhỏ kia thiên tính lương bạc, lại tu vô tình đạo.
Ngôn Tẫn cùng hắn ở bên nhau, ngẫm lại cũng biết đồ đệ y bị thương thành cái dạng gì.
Y sao có thể nhẫn tâm như thế?
Chính mình cực khổ bồi dưỡng ra đồ đệ lớn lên, kết quả lại bị người khác làm cho mình đầy thương tích!
Thanh Hư liền thở dài.
Y nhìn Ngôn Tẫn đã nặng nề ngủ “Vi sư rốt cuộc nên bắt ngươi làm sao bây giờ? Ngươi, đứa nhỏ này, nếu đổi đối tượng khác thì ta cũng sẽ không lo lắng như vậy. Đồ đệ của Thanh Vi sư thúc ngươi, ta thấy cũng khá tốt.”
Phong chủ Đan Phong, cũng chính là Thanh Vi sắc mặt biến đổi “Đồ nhi kia của ta tuổi vẫn còn nhỏ. Nếu không chưởng môn sư huynh xem đồ đệ kia của tiểu sư đệ Vạn Linh Phong? Ta cảm thấy cũng không tồi.”