Chương 11.2: Thần binh tức giận

Ngôn Tẫn biết thanh kiếm này, từ nhỏ đã đi theo Dụ Sưởng, là kiếm bản mạng của hắn.

"Ừm, không tồi."

Được bạn tốt tán thưởng, Dụ Sưởng vô cùng vui vẻ, hắn cười một tiếng, sau đó thật cẩn thận tra thanh kiếm vào vỏ: "Aiz, không biết khi nào tức phụ* ta mới có thể ngưng kết kiếm linh."

Ngón tay Ngôn Tẫn hơi hơi co lại.

Một lúc lâu sau, hắn chậm rãi mở miệng: "Sau này nó sẽ ngưng kết ra kiếm linh nữ tu ."

Dụ Sưởng yêu kiếm như mạng, giống như đại đa số kiếm tu đều coi thanh kiếm như lão bà. Mà thanh kiếm này của Dụ Sưởng kiếp trước quả thực đã ngưng kết kiếm linh, nhưng lại là thân thể nữ tu.

Kiếp trước, Ngôn Tẫn cho rằng Dụ Sưởng thật sự thích kiếm linh của hắn.

Nhưng thực hiển nhiên, cũng không phải.

Ai ngờ Dụ Sưởng nghe được lời này lại cực kỳ vui sướиɠ, hắn kích động nói: "Thật vậy sao?! Ngươi dùng suy đoán thuật tính cho ta đấy à?! Ha ha ha, bảo bối của ta, ta biết nàng có thể mà!"

Vừa nói, Dụ Sưởng vừa hôn chụt chụt vỏ kiếm vài cái, loại vui sướиɠ và kích động này thật sự giống như hắn đã nhìn thấy kiếm linh xuất thế.

Ngôn Tẫn trầm mặc, sau đó lại lần nữa mở miệng: "Là nữ tu."

Dụ Sưởng sửng sốt, hắn mờ mịt đáp: "Đúng vậy, ta muốn nữ tu mà! Ngươi cho rằng ta cũng đoạn tụ giống ngươi sao?!"

Nói xong, sắc mặt Dụ Sưởng tức khắc biến đổi, sau đó dịu dàng nhẹ nhàng nói với bản mạng kiếm của hắn: "Bảo bối, nàng đừng nghe huynh đệ của ta nói bậy, ta thích nữ tu, sau này nàng nhất định phải ngưng kết ra kiếm linh nữ tu, ngàn vạn đừng là nam tu, phu quân xin nàng đó."

Ngôn Tẫn giật giật cánh môi.

Dụ Sưởng lại lập tức mở miệng nói "Câm miệng! Không cho nói chuyện, nếu để tức phụ ta hiểu lầm lại biến thành nam tu, lão tử sẽ chém ngươi!"

Mi tâm Ngôn Tân hơi động, hắn muốn nói gì đó nhưng cuối cùng vẫn nuốt xuống.

Thôi.

Có lẽ tương lai bởi vì chuyện gì đó nên Dụ Sưởng mới thích Đoạn Di.

Nhưng mặc kệ thế nào, đều đã chẳng liên quan gì đến hắn.

Dụ Sưởng vốn định tán gẫu cùng Ngôn Tẫn một lát nữa, nhưng nghĩ tới nguy cơ bản mạng kiếm của mình trong tương lai có thể biến thành nam tu, vì thế hắn quyết định trước hết phải giao lưu thật nhiều với bản mạng kiếm của hắn.

Cho nên trực tiếp nhảy khỏi thuyền bay đi rồi.

Nhìn theo bóng dáng Dụ Sưởng, Ngôn Tẫn chậm rãi thu lại cảm xúc trong mắt.

Hắn nhìn nhìn chân trời, sau đó tiếp tục điều khiển thuyền bay hướng về phía Đông Uyên bí cảnh.