Chương 47: Không Còn Gì Để Mất

Đời trước Khúc Giản Nhi gần như chiếm toàn bộ ngũ tệ tam khuyết. Cô không cầm được tiền, sẽ không nhớ thương tiền. Cô vốn tưởng rằng, mình rốt cuộc có thể cao gối trên “núi tiền”.

Chưa từng nghĩ sống lại một lần, thực lực rơi vào đáy cốc.

Cô vốn nghĩ hố Tả Thần khoản tiền lớn, nhưng chỉ lo nhớ thương nghiệp chướng và âm khí trên người đối phương. Chỉ nhớ sớm một chút tăng lên năng lực, đã quên đòi tiền trinh.

Mà cô không biết Tả Thần vốn muốn cho Khúc Giản Nhi một đại hồng bao, thấy cô chưa đề cập thù lao. Anh cho rằng Khúc Giản Nhi không màng danh lợi, không để bụng, không câu nệ với vật ngoài thân.

Nếu biết suy nghĩ của Tả Thần. Khúc Giản Nhi chỉ biết hò hét: Tôi không đạm bạc! Đặc biệt hám danh lợi! Làm ơn dùng tiền nhục nhã tôi ——

Bạch Vi phảng phất thấy người bỏ lỡ 20 tỷ, cô không dám tin tưởng nói: “Sao đột nhiên mất hồn vậy? Dậy sớm khiến chị không thể chấp nhận sao?”

Bộ dáng của Khúc Giản Nhi biết vậy chẳng làm.

Tiểu Trương chuẩn bị đầy đủ hết, đang ngồi đợi trong sân.

Mạnh Thanh Dương đỉnh đầu ổ gà xuất hiện, cầm tạp dề hoa vi nhỏ dò hỏi: “Em đi làm cho mọi người mấy món ăn, mọi người ăn trên đường, hoặc đến chỗ nào ăn nhé?”



Khúc Giản Nhi nợ ngập đầu keo kiệt nói: “Tiết kiệm lương thực một chút, đừng làm quá nhiều. Đoàn phim chắc chắn cung cấp thức ăn, chúng ta có thể ăn cơm ở căn tin đoàn làm phim.”

Bạch Vi vốn định từ chối, nhưng cô do dự một cái chớp mắt, sợ cơm đoàn phim không đủ ngọt: “Muốn ăn cơm nắm, thêm nhiều đường.”

Mạnh Thanh Dương chớp chớp mắt, gật đầu.

Chỉ là cậu đến nay vẫn không thể tiếp thu Bạch Vi mặt ngoài lạnh lùng, nội tâm vui vẻ, yêu đường như mạng.

Chính xác như, cậu tương tự không hiểu, rõ ràng Khúc Giản Nhi thoạt nhìn hám tiền, vì sao có thể ở nháy mắt nào đó, biến thành la sát gươm chưa dính máu đã thắng?

Mạnh Thanh Dương che mặt: Trong đạo quan là những người gì vậy? Quả nhiên vẫn là quái thú Mạnh gia bọn họ bình thường nhất!

Sau một lúc lâu bầu trời tờ mờ sáng đẹp đẽ mang theo mời ảo.

Khúc Giản Nhi bị Bạch Vi đẩy, lôi kéo ra cửa, không thể đứng thẳng dậy. Cô hữu khí vô lực gặm bánh bao, không thể tiêu tan sự thật rằng mình đã bỏ lỡ một khối tài sản kếch xù.